Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 798 - Giàu tới mức không có nhân tính.

Giàu tới mức không có nhân tính.
Gặp phải tình huống khẩn cấp, chỉ riêng hoả lực mười chiếc xe bọc thép này bùng nổ ra đã không thua kém gì một đại đội một trăm người rồi.
Nhìn mười chiếc xe bọc thép trước mắt, đám người Yến Phi Kiệt và Nguyên Chính liếc mắt nhìn nhau, lúc này trong lòng bọn họ đều không tự chủ được mà hiện ra một chữ, giàu!
Trước không nói tới đội ngũ do sinh viên năm nhất như bọn họ thành lập ra, cho dù là những đội do sinh viên năm ba, năm bốn lập ra cũng chưa chắc có thể lấy ra mười chiếc xe bọc thép như vậy.
Đây cũng không phải nói rằng, những đội do sinh viên lâu năm lập ra không kiếm được nhiều tiền như thế. Nhưng thông thường, tiền mọi người kiếm được đều dùng vào việc tăng lên thực lực, cho dù là mua trang bị thì chủ yếu là để nâng cao sức mạnh cá nhân, chứ không phải là dùng vào loại tài sản chung này.
Vào lúc này, bọn họ cùng đột nhiên hiểu ra tại sao Tiểu Bàn Tử có thể trở thành đội phó của tiểu đội này.
Những thứ khác không nói, chỉ riêng việc đối phương lấy ra được những thứ này, là có thể giúp lực chiến đấu của tiểu đội tăng lên một tầng, nếu như lúc trước Tiểu Bàn Tử gia nhập vào tiểu đội Yên Phi của hắn, Yến Phi Kiệt cũng sẵn sàng thả chức vụ đội phó này ra.
Trong lúc đám người Yên Phi Kiệt còn đang thổn thức, cảm khái, Tiểu Bàn Tử bỗng nhiên chạy tới, hơi đắc ý nói: “Các bạn học, các ngươi đều là thành viên mới gia nhập, thấy công tác chuẩn bị hậu cần của ta như thế nào? Có yêu cầu gì thì cứ nói ra nhé, nếu có thể sắp xếp được thì đều có thể đáp ứng.”
Yến Phi Kiệt liếc mắt nhìn về đám người Nguyên Chính, sau đó hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Rất hoàn mỹ, có những chiếc xe bọc thép cải tạo này, ta cảm thấy sức chiến đấu của chúng ta ít nhất cũng phải tăng lên một bậc.”
Nhưng nói tới đây, giọng nói của hắn thay đổi, tiếp tục nói: “Nhưng mà, ta cảm thấy mười chiếc xe bọc thép hình như hơi nhiều rồi, suy cho cùng thì chúng ta còn chưa tới năm mươi người, hai đến ba chiếc đã đủ chỗ cho tất cả mọi người trong tiểu đội rồi.”
“Ta cảm thấy nếu như dùng những chiếc xe bọc thép khác đổi lấy vũ khí mạnh, ví dụ như dùng tên lửa vác vai, đạn luyện ngục... thì hiệu quả mang lại chắc hẳn còn lớn hơn nữa.”
Tiểu Bàn Tử nghe xong gật gật đầu đồng ý, “Không nghĩ tới ta và ngươi lại có suy nghĩ giống nhau, ta cũng đồng ý chuẩn bị thêm nhiều vũ khí mang tính sát thương lớn. Vì thế ở trong xe bọc thép số sáu, ta đã cố ý dọn ra, đặt những thứ đó vào.”
“Không chỉ tên lửa vác vai và đạn luyện ngục, còn có nhện máy, bom ong mật, lựu đạn plasma, bom năng lượng cao, đạn cối và súng trái phá, ta cũng đều chuẩn bị một đống rồi. Nếu như các ngươi còn thấy thiếu gì thì cứ nói, nếu mua được thì ta sẽ mang tới đây hết.”
Đám người Yến Phi Kiệt đứng chết trân nghe hắn nói.
Sự giàu có của Tiểu Bàn Tử, hiển nhiên đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ một lần nữa.
Mà lúc này Yến Phi Kiệt hình như nhớ tới điều gì, hắn khó tin mà hỏi lại: “Nói như vậy thì những chiếc xe khác cũng đều chứa đồ sao?”
“Đương nhiên rồi! Nếu không ta chuẩn bị nhiều xe như thế làm gì?” Tiểu Bàn Tử liếc mắt ngờ vực nhìn đối phương.
Khóe miệng Yến Phi Kiệt co rút lại, lúc đầu nhìn thấy nhiều xe bọc thép tới như vậy, hắn còn tưởng đối phương chỉ là muốn giữ thể diện nên mới lấy nhiều xe bọc thép ra như thế.
“Vậy bên trong những chiếc xe bọc thép kia có gì vậy?” Câu hỏi này là của Nguyên Chính, tính tò mò của mọi người cũng hoàn toàn bị dẫn ra rồi.
“Bên trong xe số một đến số năm đều là cơ giáp. Có một chiếc cơ giáp cấp hiếm thì để cho lão đại sử dụng, bốn chiếc khác đều là cơ giáp bình thường, tất nhiên tất cả đều đã cải tạo rồi.”
“Về phần xe số sáu, đều là các loại vũ khí mang tính sát thương lớn, còn xe số bảy đến xe số mười thì đều là robot chiến đấu.” Những thứ này cũng chẳng có gì phải giấu cả, Tiểu Bàn Tử trực tiếp nói ra.
Nghe thấy Tiểu Bàn Tử nói có thể điều động tới một chiếc cơ giáp cấp hiếm, mọi người lại một lần nữa phải mở mang tầm mắt.
Nếu những thứ trước đó còn có mua bằng tiền được, thì chiếc cơ giáp cấp hiếm này thật sự là có tiền cũng không ở đâu bán, đến cả rất nhiều giáo viên trong trường còn không có đến một chiếc cơ giáp cấp hiếm, chớ nói chi là sinh viên.
Nhưng mà càng làm cho mọi người tò mò là một thứ khác.
“Tại sao cần dùng tới bốn xe bọc thép để vận chuyển robot chiến đấu? Ngươi mang tới đây bao nhiêu robot vậy?” Yến Phi Kiệt hỏi lại.
Robot chiến đấu trước khi khởi động, nếu như xếp gọn lại thì nó cũng chỉ như một khối hộp hình lập phương có cạnh khoảng hai mươi xen-ti-mét.
Theo lí mà nói, một chiếc xe bọc thép có thể chứa hai, ba trăm chiếc, đáng lẽ phải chứa đủ rồi mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận