Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 748 - Nội Ứng Ngoại Hợp

Nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc có thể thả lỏng hoàn toàn, hắn nói với Hoàng Thiên Vũ đứng bên cạnh:
-Cậu dùng máy truyền tin liên lạc với quân bộ bên kia luôn đi, báo cáo lại tình hình của chúng ta ở đây.
-Rõ!
Hoàng Thiên Vũ nhanh chóng đáp lời, tiếp đó lấy bộ tăng tín hiệu cỡ nhỏ từ trong ba lô tác chiến ra, liên kết với máy tính đeo tay.
Nhanh chóng báo cáo lại toàn bộ sự việc của bọn họ ở nơi này, kể cả vị trí cũng báo cáo đầy đủ.
Trong khi chờ đối phương hồi đáp, hắn thử xâm nhập mạng lưới ở nơi này một lần nữa, vẻ mặt nhanh chóng thay đổi:
-Cái hệ thống điều khiển trung tâm bên trong đó vẫn đang vận hành. Ở một tầng nào đó có rất nhiều các loại máy móc thiết bị, có ít nhất chín thiết bị vẫn đang trong trạng thái làm việc, ở tầng thứ hai dưới lòng đất, cũng có ba thiết bị đang vận hành, đúng là không thể tin nổi.
Hoàng Thiên Vũ choáng váng nói ra.
-Nói như vậy thì khi đối phương xây dựng cái trụ sở dưới lòng đất này, đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết đấy. Uy lực của vụ nổ ban nãy, ít nhất cũng phải sấp xỉ với sức nổ của 100 viên đạn đạo. Thế mà vẫn có nhiều máy móc còn có thể hoạt động được như vậy.
Đầu tiên Phục Viễn cảm thán, sau đó ngẫm nghĩ rồi nói:
-Có thể trong phòng máy của hệ thống điều khiển trung tâm có sử dụng hợp kim có kết cấu bền chắc làm lớp phòng ngự, cho nên mới có thể không hề hấn gì.
Lúc này, Lâm Tinh Hải mới nói:
-Nếu hệ thống điều khiển trung tâm trong đó có thể hoạt động thì cậu thử liên lạc với những tiểu đội đặc chủng khác, xem bọn họ có cần cứu viện hay không.
Còn trước khi đại quân của chúng ta đến nơi, cậu cố gắng hết sức thử xem có thể lấy lại quyền khống chế hệ thống điều khiển trung tâm.
Nếu như được thì giữ lấy quyền khống chế hệ thống điều khiển trung tâm. Còn nếu không được, chúng ta chỉ có thể kích nổ tiếp chỗ đó, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thấy Lâm Tinh Hải nói vậy, sắc mặt mỗi thành viên của tiểu đội Liệp Lang đều hơi tái đi.
Chuyện vừa xảy ra khi nãy quá mức đột ngột, cũng quá kịch liệt, bọn họ chỉ kịp lo lắng cho bản thân mà quên đi vẫn còn có những đồng đội ở các tiểu đội đặc chủng khác, cũng đang tác chiến ở nơi này.
Nếu như tiểu đội tác chiến đặc chủng vẫn còn ở tầng thứ ba dưới lòng đất kia, thì gần như có thể hiểu bọn họ đã anh dũng hi sinh.
Kể cả có ở tầng hai thì e rằng cũng không dễ chịu gì cho cam, nói không chừng còn đang ở trạng thái bị trọng thương đến mức sắp chết.
Còn về phần những tiểu đội kia có thể chạy đến tầng thứ nhất để trốn hay không, thì dựa vào độ khó khăn khi đào tẩu của bọn họ thì biết. E rằng xác suất là vô cùng thấp.
Tất nhiên dựa vào danh sách nhiệm vụ thì có một vài đội ngũ không phải đi xuống tầng ba bên dưới lòng đất.
Cộng thêm việc trước đó khi bọn họ vào kho vũ khí cài bom, đã bảo Hoàng Thiên Vũ gửi thông báo cho các tiểu đội còn lại. Chắc hẳn bọn họ đều sẽ rút lui, hoặc ít nhất cũng không ở lại tầng ba nữa.
Nhưng ngay cả khi như vậy thì tình hình cũng không khả quan chút nào.
Khuôn mặt của Hoàng Thiên Vũ cứng lại, mở máy tính đeo tay ra, soạn một cái thông cáo gửi đi.
Kể từ lúc hắn để lại “cửa sau” ở trong hệ thống điều khiển trung tâm và chia sẻ nó cho những tiểu đội khác, cho dù bọn họ có ở trong địa bàn của kẻ địch dưới lòng đất này, cũng vẫn có cách để liên lạc với nhau.
Trong tình cảnh này thì đây vẫn là cách duy nhất giúp bọn họ liên lạc được với nhau. Nếu như thành viên các tiểu đội kia nhận được thông cáo này chắc chắn sẽ trả lời ngay.
Sự việc phát triển đúng như Hoàng Thiên Vũ dự đoán, dường như chỉ một lúc sau đã có tin nhắn hồi đáp, đó là một tin cầu cứu.
Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, sau một lúc lại có thêm hàng loạt tin nhắn cầu cứu nữa được gửi đến cho Hoàng Thiên Vũ.
Hắn càng đọc, gương mặt lại càng tối lại.
Hoàng Thiên Vũ nhanh chóng đọc hết, sau đó báo cáo lại toàn bộ cho Lâm Tinh Hải:
-Tất cả có sáu tiểu đội trả lời tin nhắn, trong đó có bốn đội phát tín hiệu cầu cứu. Còn hai đội ở tầng một thì tạm thời không sao, và có tận ba đội mất liên lạc.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung lại trên người của Lâm Tinh Hải. Trong ánh mắt là sự mong chờ, nếu như nói còn có người có thể đi cứu những người lính đặc chủng kia, không ai khác chỉ có Lâm Tinh Hải mà thôi.
Lâm Tinh Hải phân phó tiếp:
-Chuyển những thông tin đó cho quân bộ bên kia, xem bọn họ có đề nghị gì hay không. Phải nói rõ là có một tên cường giả Thần Ma cảnh bên dưới đó.
Những thành viên kia khi nghe Lâm Tinh Hải nhắc đến cường giả Thần Ma cảnh, thì bấy giờ mới chợt nhớ ra bên trong cái trụ sở này còn có một sự tồn tại khủng khiếp nữa. Dường như trong phút chốc đã đánh mất suy nghĩ đi cứu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận