Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 57

Kỹ thuật bắn súng của hắn vốn không thua kém La Kiệt, lại thêm gen đã tối ưu hóa, thậm chí là hắn còn đánh thức được dị năng của mình.
Với những điều kiện này thì đã đủ để cho hắn đối mặt với Zombies, cho dù là Zombies cao cấp thì hắn cũng có thể chiến thắng.
Với dị năng của mình, chỉ trong vài phút Lâm Tinh Hải đã biến mất khỏi tầm mắt của đám lính đánh thuê.
Ở phía sau của một tòa nhà, ba con Zombies bị thu hút bởi tiếng động của cuộc chiến nên đã nhằm hướng này mà lao tới.
Đoàng. Đoàng. Đoàng.
Tuy nhiên khi âm thanh của ba tiếng súng vang lên thì ngay lập tức trên trán của chúng xuất hiện một cái lỗ máu, sau đó chúng ngã hết về phía sau.
Nhưng khi bọn chúng còn chưa hoàn toàn ngã xuống đất thì đã có một cái tay đặt lên miệng vết thương của bọn chúng.
Chớp mắt một cái, huyết khí của những con Zombies đều không còn nữa.
Đinh.
Đinh.
Đinh.
Hệ thống vang lên ba tiếng thông báo rằng Lâm Tinh Hải đã được cộng thêm ba điểm lực lượng huyết khí.
“Thật sự quá tuyệt. Điều này nhanh hơn nhiều so với việc đi thu thập lén lút.”
Lâm Tinh Hải liếm môi một cái, dùng toàn bộ năng lực cảm nhận của mình, xông vào bầy Zombies tiếp theo trong nháy mắt.
Ở trung tâm thành phố này không bao giờ thiếu Zombies, muốn tìm được hai mốt con Zombies là việc không hề khó khăn chút nào.
Vậy nên tốc độ đi săn của Lâm Tinh Hải cũng vô cùng nhanh, chỉ trong khoảng hơn bốn mươi giây là đã có thể hoàn thành.
Tính cả thời gian đi lại thì cũng chỉ vẻn vẹn chừng một phút.
Thấy Lâm Tinh Hải nhanh chóng quay trở lại, La Kiệt có chút ngờ vực.
Tuy vậy hai ngày nay Lâm Tinh Hải đã tạo ra không ít kỳ tích nên La Kiệt vẫn có chút mong đợi.
“Cậu chuẩn bị xong chưa?”
“Rồi.”
Lâm Tinh Hải gật gật đầu, sau đó nhấn ba lần vào dấu dấu “+” phía sau độ thành thạo.
Kí chủ: Lâm Tinh Hải
Thể chất: 25 điểm
Sức mạnh: 21 điểm
Tốc độ: 30 điểm
Lực lượng huyết khí: 0 điểm
Mức độ tối ưu hóa gen: 30%+
Dị năng: Cực tốc (trong vòng mười giây, tốc độ tăng thêm 100%) (điểm năng lượng: 7/10+)
Kỹ thuật bắn súng sơ cấp: Độ thành thạo 100%+
Nhìn thấy độ thành thạo là 100%, Lâm Tinh Hải cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.
Hắn chạm vào khẩu súng trong tay mình liền có cảm giác như đang điều khiển cánh tay vậy, như thể khẩu súng chính là một phần của cơ thể, căn bản không cần ngắm bắn mà vẫn có thể bắn trúng.
Thậm chí hắn còn có cảm giác “Một súng nơi tay, ta có cả thiên hạ”.
Đột nhiên, hắn ngừng suy nghĩ trong đầu lại.
“Tại sao vẫn còn dấu +?”
Lâm Tinh Hải chợt chú ý đến dấu “+” ở phía sau độ thành thạo.
Hắn không nhịn được bèn ấn nút xuống.
“Đinh. Có tiêu hao một trăm điểm lực lượng huyết khí để tiến hành chuyển đổi sang kĩ thuật bắn súng trung cấp hay không?”
Nhìn thông báo mà hệ thống hiện lên, Lâm Tinh Hải rất muốn chửi một câu đậu xanh.
Hắn vốn tưởng rằng kỹ thuật bắn súng của mình cuối cùng cũng đã tốt nghiệp, nhưng không nghĩ tới mới chỉ là tốt nghiệp bậc tiểu học. . .
Dĩ nhiên bây giờ không phải là lúc để thắc mắc về chuyện này, vì cuộc tranh luận của Phương Thiên Hòa và Thẩm Hàn cũng sắp đi đến hồi kết.
Ở trong kênh liên lạc Thẩm Hàn đã bắt đầu kêu người tới lái Mecha.
Hắn nhất định phải nhanh chóng hành động, nếu như thành công thì tất cả mọi người đều sẽ vui vẻ.
Còn nếu thất bại thì sẽ nghe theo mệnh lệnh để trốn thoát.
Cùng lắm thì sau này hắn sẽ cố gắng bảo vệ binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên, xem như báo ân vậy.
“Lão La, đưa cho tôi khẩu súng trường Ripper của anh và nạp toàn bộ bằng đạn xuyên giáp đi.”
Lâm Tinh Hải gạt đi những suy nghĩ trong lòng, quay sang nói với La Kiệt.
Đồng thời, hắn cũng lấy tất cả đạn lửa từ trong xe việt dã rồi nạp vào khẩu súng trường Ripper trên tay mình.
Đúng vậy, đây chính là giải pháp của hắn, muốn nắm chắc được khoảng thời gian 0,1 giây kia thì căn bản là không thể tìm người khác phối hợp cùng được.
Có thể nói rằng ngay cả cặp song sinh cũng không thể có độ ăn ý đến như vậy được, mà dù có ăn ý thì họ cũng sẽ không có được kỹ thuật bắn súng như hắn.
Nhưng nếu trong tay của hắn có hai khẩu súng rồi tự mình phối hợp thì sẽ hoàn toàn sẽ không có vấn đề gì về sự ăn ý.
Vấn đề duy nhất là liệu kỹ thuật bắn súng của hắn có thể làm được hay không.
Lúc này đây độ thành thạo bắn súng là 100%, mặc dù chỉ là sơ cấp nhưng cũng cho Lâm Tinh Hải đầy đủ sự tự tin.
La Kiệt ở bên này, sau khi nghe thấy Lâm Tinh Hải muốn anh ta đưa cho một khẩu súng, với lại phải nạp toàn bộ đạn xuyên giáp vào thì anh ta có hơi sững sờ một chút.
Nhưng ngay sau đó, anh ta đã hiểu ra, biết được Lâm Tinh Hải định làm cái gì.
-Cậu định dùng cả hai khẩu súng cùng một lúc hả?
La Kiệt hỏi một cách khó tin.
Một người với hai khẩu súng, không phải là không có ai làm như vậy trong số những người lính đánh thuê, nhưng họ thường sử dụng đạn pháo hơn, độ chính xác khá thấp, hơn nữa lợi ích của việc làm như vậy không cao.
Về việc một người sử dụng hai khẩu súng trường Ripper, anh ta chưa bao giờ nghe nói về chúng.
Hơn nữa những gì Lâm Tinh Hải định làm gần như không phải thao tác bình thường mà con người có thể làm được.
-Đúng vậy, nếu không thì còn cách nào tốt hơn?
Lâm Tinh Hải gật đầu, ở bên này, hắn đã nạp đạn xong rồi.
Miệng La Kiệt hơi giật vài lần, trong đầu anh ta có rất nhiều lý thuyết và ví dụ có thể được trích dẫn để cho Lâm Tinh Hải hiểu rằng điều này là không khả thi.
Nhưng cuối cùng anh ta không nói gì.
La Kiệt hy vọng rằng bản thân đã sai, hy vọng rằng Lâm Tinh Hải có thể thực hiện kỳ tích một lần nữa.
-Cậu cẩn thận một chút.
Cuối cùng La Kiệt chỉ nói câu này, rồi đưa khẩu súng trường Ripper đã nạp xong đạn đưa cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận