Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1199 - Trợ giúp phòng ngự (5)

Trợ giúp phòng ngự (5)
“Thật hay giả? Nghe nói Lâm tướng quân là Tố Thể cảnh, nhưng mà hắn cũng không thể nào lập tức giết chết những zombie biến dị cấp 1, cấp 2 kia!” Tên lính kia có phần chần chờ nói.
“Ta nói, ngươi có phải cố ý tranh cãi không, mau mau mau, bên kia có giáp trùng huyết sắc đi lên rồi, đừng có ngoẻo trước khi viện quân tới đấy.”
“Phi! Mỏ quạ.”
...
So với những người lính bình thường, những sĩ quan như Lâm Chính Dương thì không được lạc quan như vậy. Mặc dù bọn họ biết rõ Thần Ma cảnh rất mạnh, nhưng đó đều ở trong tình huống một chọi một.
Có câu kiến nhiều cắn chết voi, trong tình huống thi triều cấp bậc hàng chục triệu như thế này, cho dù là cường giả Thần Ma cảnh thì không cẩn thận cũng sẽ bị đánh gục.
Dù sao chỉ cần huyết khí chi lực trong cơ thể tiêu hao hết, không cách nào duy trì Thần Ma Thể, sau khi sức phòng ngự giảm mạnh thì có thể bị thương. Mà đối mặt với thi triều vô cùng vô tận này, cho dù có là vết thương nhỏ, chỉ cần số lượng vết thương lớn, cũng sẽ trở nên nghiêm trọng hơn.
“Báo cáo, phi cơ trinh sát đã lên đường, dự tính ba phút sau có thể báo cáo lại tình hình chiến đấu thực tế.” Một người lính lớn tiếng báo cáo với Lâm Chính Dương đang đứng ở trên tường thành.
“Ừ! Chờ phi cơ trinh sát tới gần thì thiết lập truyền tin một lần với bọn họ, nói cho họ biết về sự sắp xếp của chúng ta ở đây.” Lâm Chính Dương nhìn kỹ thuật viên đang điều khiển phi cơ trinh sát từ xa, nói.
“Vâng!” Người đàn ông lập tức gật đầu, nhưng động tác trên tay lại không hề ngừng lại, điều khiển phi cơ trinh sát nhanh chóng đi tới, rất nhanh đã vượt qua đám zombie khổng lồ, phát hiện một nơi dị thường ở phía xa.
“Tướng quân, hình như tìm được bọn họ rồi.” Kỹ thuật viên nói.
“Rất tốt, phóng to hình ảnh lên, chuẩn bị laser điều khiển.” Lâm Chính Dương hạ lệnh.
Bây giờ đoàn xe vẫn còn cách nơi này hơn mười lăm cây số, muốn dùng hỏa lực yểm trợ một cách chính xác thì chỉ có thể sử dụng tên lửa. Nhưng mà thứ này quá đắt, hơn nữa chúng nó chuyên dùng để đối phó zombie biến dị, nếu như không phải nhìn thể diện của Thần Ma cảnh thì hắn tuyệt đối sẽ không sử dụng.
Mà trong khi hắn đang nói chuyện, hình ảnh đang không ngừng được phóng to. Hắn nhìn chằm chằm hình ảnh trong màn hình không chớp mắt, sau đó hai mắt dần dần trợn to.
Đoàn xe trên màn hình quả thực không coi thi triều ra gì.
Nếu như nói người đánh lui thi triều chính là cường giả Thần Ma cảnh thì Lâm Chính Dương cũng không quá ngạc nhiên.
Nhưng vấn đề là, ba vị cường giả Thần Ma cảnh còn chưa có ra tay, đám zombie chi chít kia, tất cả đều bị súng ống đánh gục.
“Gần lại một chút nữa, xem có chuyện gì xảy ra.” Lâm Chính Dương vội vàng nói.
Trên thực tế, không cần hắn nói thêm gì, kỹ thuật viên cũng đã điều khiển phi cơ trinh sát nhanh chóng tới gần.
Và khi hình ảnh tiếp tục phóng to, họ cũng có thể xem thêm nhiều chi tiết.
Đập vào mắt đầu tiên chính là ba mươi khẩu súng trường Ripper đang bay múa trên không trung, chúng vẫn có thể bắn mà không cần ai điều khiển, và nhìn tốc độ mà lũ zombie ngã xuống đất, ba mươi khẩu súng trường Ripper này có tỉ lệ chính xác cao đến đáng sợ, thậm chí còn có thể đạt tới 100%.
“Sao có thể xảy ra chuyện này? Chẳng lẽ là trong ba vị Thần Ma cảnh có một cường giả có dị năng điều khiển súng ống sao?” Lâm Chính Dương suy nghĩ trong lòng.
Nhưng rất nhanh, khi ống kính tiếp tục phóng to hơn, hắn nhìn thấy Lâm Tinh Hải đang đứn trên nóc xe.
Cảnh tượng này không khỏi khiến hắn hồi tưởng lại hình ảnh Lâm Tinh Hải hai tay hai súng bắn quét đám zombie, hai mắt hắn cũng dần trợn to.
“Không thể nào!” Hắn thấp giọng thì thào.
Bất kể hắn nghĩ như thế nào, sự thật đã bày ra trước mắt, hắn và những kỹ thuật viên ở xung quanh đều sững sờ nhìn hình ảnh này.
Ba mươi khẩu súng trường xé nát phun ra ngọn lửa, đám zombie không ngừng ngã xuống. Dưới tình huống như vậy, đoàn xe tiến lên mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Hơn nữa hắn còn kinh ngạc phát hiện một tình huống, chính là trong đám zombie tiến lên vây công doàn xe lại không có bất kỳ con zombie biến dị nào, thậm chí ngay cả những zombie cao cấp có chút trí tuệ thì số lượng cũng vô cùng ít.
Điều này có nghĩa là gì? Rất hiển nhiên là bị dọa sợ.
Nhiều suy nghĩ khác nhau hiện lên trong đầu Lâm Chính Dương cho đến khi giọng nói của Ngụy Thiên Hành vang lên trong máy liên lạc: “Lão Lâm, tình huống bên ngươi thế nào rồi? Liên hệ với đội ngũ cứu viện chưa?”
“Ờ, vẫn chưa, nhưng mà ta cảm thấy không cần liên nữa.” Lâm Chính Dương nói.
Ngụy Thiên Hành lập tức khẩn trương: “Tại sao? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lâm Chính Dương cũng không giải thích nhiều, trực tiếp đồng bộ hình ảnh này với phía trong bộ chỉ huy.
Sau đó máy liên lạc bên tai lập tức im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận