Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1000 - Song sát (1)

Song sát (1)
Không thể nghi ngờ rằng đây đã là cực hạn của Lôi Thần Thương, hơn nữa sau một thương này, thanh Lôi Thần Thương này phỏng chừng sẽ hoàn toàn báo hỏng.
Nhưng đều đã tới lúc này rồi, sao Lâm Tinh Hải còn quan tâm tới nữa.
Điều hắn muốn chính là có thể bộc phát ra một thương mạnh mẽ nhất vào giây phút này.
Mà “Tử Trảo” cấp 4 có lực cảm giác nhạy bén, sao nó có thể không phát hiện ra nguy hiểm của uy lực của một thương vượt qua bình thường này. Tuy Lâm Tinh Hải chiếm ưu thế về tốc độ, hơn nữa tấn công huyền diệu, làm nó không thể né tránh một thương này.
Nhưng không phải “Tử Trảo” không có cách nào ứng đối, nguyên lực trong cơ thể nó trào dâng, lá chắn nguyên lực trước người lập tức ngưng thật hơn ngày bình thường gấp mấy lần.
Tuy vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản được một thương Lâm Tinh Hải đâm tới, nhưng cũng có thể suy giảm cực nhiều, đến lúc đó, tất nhiên khó có thể tạo thành uy hiếp với nó.
Hơn nữa bây giờ, “Hunter” đã nhảy bật lên từ sau lưng “Cự Tí”, móng vuốt sắc nhọn bắn ra, chuẩn bị cho hắn một đòn trí mạng.
Lâm Tinh Hải như hoàn toàn làm lơ “Cự Tí” và “Hunter” ở sau lưng, lực chú ý của hắn hoàn toàn đặt trên con “Tử Trảo” trước mặt.
Lôi Thần Thương chuẩn xác đâm ra ngoài, một thương này tinh chuẩn tránh khỏi cánh tay phải đón đỡ của đối phương.
Khi mũi thương sắp đâm trúng lá chắn nguyên lực bên ngoài cơ thể đối phương, đột nhiên có một tiếng nổ vang lên, đó là tiếng vang phát ra từ súng bắn điện từ.
Mà đối tượng một thương này đâm không phải là “Hunter”, mà là “Tử Trảo” trước mặt, nói một cách chính xác là nơi Lôi Thần Thương sắp muốn công kích.
Đầu đạn hợp kim nhanh chóng xoay tròn, bắn ra sau nhưng lại đến trước, nó mang theo lực xuyên thấu khủng bố, công kích lên lá chắn nguyên lực trước Lôi Thần Thương một bước.
Một tiếng phịch giòn vang, vào giây phút này, lá chắn nguyên lực rắn chắc lập tức bị phá vỡ.
Lôi Thần Thương cũng thuận lợi xuyên qua, trực tiếp đâm thẳng vào ngực của “Tử Trảo”.
Nơi này cũng không phải vị trí quan trọng của “Tử Trảo”, nhưng Lâm Tinh Hải lựa chọn nơi này, đó là bởi vì nơi này còn có một miệng vết thương chưa khép lại.
Vì mũi thương của Lôi Thần Thương ẩn chứa điện năng quá khổng lồ nên mũi thương đều xuất hiện dấu hiệu hoà tan, đã không còn sắc bén như trước. Vì thế, một thương này thật sự chưa chắc có thể phá vỡ tầng sừng bên ngoài cơ thể “Tử Trảo”.
Còn vị trí miệng vết thương thì không có tầng sừng, mũi thương đâm vào máu thịt sắp khép lại của đối phương một cách cực kỳ thuận lợi.
Xèo xèo!
Điện lưu mãnh liệt hơn bất cứ lần nào lúc trước bùng nổ, giờ phút này, cho dù là “Tử Trảo” trước mặt cũng lập tức có một loại cảm giác toàn thân bị tê mỏi.
Tuy dựa vào thân thể mạnh mẽ của “Tử Trảo” cấp 4, loại trạng thái tê mỏi này nhiều nhất chỉ có thể liên tục trong một chớp mắt.
Nhưng với Lâm Tinh Hải, thời gian này đã hoàn toàn đủ rồi. Bởi vì trong chớp mắt ấy, con “Tử Trảo” này đã không còn năng lực tiến hành bất cứ hành động phòng ngự nào nữa.
Hầu như vào cùng thời khắc đó, khoang thoát hiểm của cơ giáp đã bắn ra ngoài với tốc độ cực nhanh, đồng thời, hệ thống tự bạo cũng đã khởi động.
Cảnh tượng này quá đột nhiên, “Hunter” vốn đã nhảy tới đỉnh đầu cơ giáp, thậm chí móng vuốt đã bổ ra phần đầu của cơ giáp, trong ánh mắt lóe lên sự khó hiểu.
Nhưng hầu như chỉ trong chớp mắt, sự khó hiểu này lập tức biến thành sợ hãi tột độ.
Một nguy cơ tử vong lập tức bao phủ lấy ba con zombie biến dị.
“Hunter” có thể nói là có phản ứng nhanh nhất, nó lập tức xoay người chạy đi.
Không chỉ là nó, “Cự Tí” cũng như thế. Vào giây phút nguy hiểm tới tính mạng này, ngay cả “Tử Trảo” đang ở trong trạng thái tê mỏi cũng mạnh mẽ đè lại cảm giác tê mỏi trong cơ thể.
Nhưng phản ứng của chúng nó đều đã chậm, hoặc có thể nói, Lâm Tinh Hải căn bản không cho chúng nó thời gian phản ứng. Với những người khác, nếu muốn kíp nổ bom nhiệt áp thì cần phải có một thời gian lùi lại, nếu không bản thân sẽ bị nổ chết.
Nhưng Lâm Tinh Hải thì không, trang bị kíp nổ được kết nối với hệ thống nguồn năng lượng của cơ giáp, mà vào giây phút cơ giáp tự bạo, khoang thoát hiểm bắn ra, nó đã khởi động, từ kíp nổ tới nổ chỉ cần không phẩy một giây.
Cho nên, trong chớp mắt khi cơ thể cơ giáp tỏa ra một luồng sáng chói mắt và nổ tung, dù là “Hunter” có tốc độ đạt tới 80000 điểm cũng chỉ mới chạy được năm mét, “Cự Tí” có tốc độ chậm hơn càng vừa mới xoay người định bước đi.
Còn về “Tử Trảo”, nó là thê thảm nhất. Cơ thể của nó vừa thoát khỏi trạng thái tê mỏi, chưa kịp điều động nguyên lực trong cơ thể thì cơ giáp cấp hiếm trước mặt tính cả bom nhiệt áp bên trong đã trực tiếp nổ tung.
Thậm chí dù là Lâm Tinh Hải chạy đi trước thì lúc này, khoang thoát hiểm cũng chỉ mới bay ra được hai mươi mét mà thôi, còn chưa chạy khỏi phạm vi trung tâm của vụ nổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận