Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 702 - Thành tích của đội Tinh Hải

Khi đó, hắn ta sẽ có thể sử dụng tốc độ của chính mình để tìm ra khuyết điểm của đối phương, xử lý hắn trong một lần, trong trường hợp đó, thời gian kết thúc sẽ được rút ngắn đi rất nhiều.
Nhưng không có nếu như, hắn thua thì chính là thua.
Hơn nữa, từ trong đáy lòng hắn đã không còn khinh thường Thiên Tinh Thu như ban đầu nữa, dù sao nếu hắn ta chiến đấu trong một chiến đội trên chiến trường, bị đối thủ khống chế lâu như vậy, sớm đã bị đồng đội của đối thủ giết chết nhiều lần rồi.
Kết quả tốt của Thiên Tinh Thu có thể nói là đã truyền cảm hứng cho tất cả mọi người.
Sau khi hắn bước xuống, các học viên trong lớp đặc biệt không còn quá khẩn trương và hồi hộp nữa, lên lôi đài khiêu chiến đối thủ.
Mà biểu hiện của mọi người vào thời điểm này cũng rất đáng khen ngợi.
Dù sao bởi vì bọn họ là học viên năm nhất, xét ra mà nói, yêu cầu sẽ thấp hơn rất nhiều, về cơ bản nếu là trì hoãn, chỉ cần kéo dài trong 20 giây, liền coi như đạt tiêu chuẩn.
Nếu xét theo thương tích, chỉ cần phá vỡ phòng ngự lực lượng huyết khí của đối phương, tạo ra vết thương, thì được coi là đạt tiêu chuẩn.
Nói cách khác, đỗ không khó nhưng để đạt điểm cao cũng không dễ.
Có thể thấy điều này từ Thiên Tinh Thu, nếu kiên trì trong 20 giây đã đủ tiêu chuẩn, thì hắn kiên trì được hắn một phút đồng hồ mới được 95 điểm.
Trong trường hợp này, ít nhất một nửa số học viên có thể đạt thành tích đủ điều kiện, tất nhiên, cũng có một số người mù quáng tin tưởng vào thực lực của mình, hoặc tính toán sai thực lực của đối phương dẫn đến bị điểm kém.
Nhưng nhìn chung so với học viên những năm trước thì khá ổn.
Chuyện này không chỉ giám khảo phát hiện, ngay cả những tên học viên năm hai và năm ba tới xem cũng phát hiện ra chuyện này, trong lòng không khỏi có chút xúc động.
Tất nhiên, đây cũng là một điều hết sức bình thường và hợp lý, dù gì thì đây cũng là năm đầu tiên sau khi thảm họa kết thúc, nhiều nơi tránh nạn khác nhau cũng đã bắt đầu khám phá và mở rộng ra bên ngoài. Với sự gia tăng của tinh hạch, số lượng người có gen tối ưu hóa cũng đã gia tăng như giếng phun nước.
Trong hoàn cảnh đó, việc lựa chọn những học viên được lựa chọn cẩn thận, tốt hơn những năm trước là điều đương nhiên.
Rất nhanh đã hơn chục học viên thách đấu, một học sinh lớp đặc biệt khác đã đứng lên, chuẩn bị tiến hành khiêu chiến.
Người này chính là Yến Phi Kiệt.
Mà người hắn chọn là một học viên am hiểu phòng thủ.
Ban đầu ai cũng nghĩ đây sẽ là trận Long tranh Hổ đấu, nhưng diễn biến tiếp theo khiến mọi người có chút dở khóc dở cười.
Sau khi Yến Phi Kiệt thể hiện dị năng, cánh tay của hắn đột nhiên trở thành đôi cánh của Phi Yến, sau đó trực tiếp bay lên trời, lơ lửng như thế này, yên lặng nhìn xuống.
Rõ ràng là Yến Phi Phàm muốn lợi dụng quy tắc.
Nhưng điều mà mọi người không ngờ chính là dường như trường học đa sớm đoán trước được điều này, Yến Phi Kiệt bay lơ lửng trên không chưa đầy 3 giây, giám khảo trên lôi đài đã vung tay về hướng Yến Phi Kiệt.
Ngay lập tức, Yến Phi Kiệt cảm thấy dường như có một áp lực nặng nào đó đè lên đầu mình, khiến hắn ta rơi thẳng xuống cách mặt đất 3 mét thì áp lực nặng nề đó mới biến mất.
Hắn ta trực tiếp bị hạn chế về độ cao bay.
Học viên đang chiến đấu với hắn ta thầm thở phào nhẹ nhõm, sải bước về phía Yến Phi Kiệt.
Mặc dù độ cao bay của Yến Phi Kiệt bị giới hạn dưới 3 mét, nhưng không thể phủ nhận rằng hắn thực sự có năng lực.
Chỉ với một khoảng trống nhỏ như vậy, hắn ta có thể di chuyển và liên tục né tránh, trì hoãn thời gian đến 50 giây, cuối cùng mới bị đánh bại.
Chứng kiến Yến Phi Kiệt bị đánh bại, tiểu mập mạp thở dài tiếc nuối.
-Hắn bị đánh bại, tại sao cậu lại thở dài?
Lâm Tinh Hải đứng bên cạnh tò mò hỏi.
-Tôi không thở dài vì hắn, mà thở dài cho chính mình. Nếu độ cao bay không bị hạn chế thì tốt biết bao!
Tiểu mập mạp cảm khái nói.
Nhất thời Lâm Tinh Hải không biết nói gì, lúc này hắn mới nhớ tới dị năng gió lốc của Tiểu mập mạp cũng có thể miễn cưỡng bay lên.
Tất nhiên, khiêu chiến của Yến Phi Kiệt chỉ có thể được coi là một khúc dạo ngắn trong phần khảo sát này, những học viên tiếp theo lên lôi đài thì lực chú ý của mọi người cũng rời đi rất nhanh.
Thấy từng người từng người học viên lên lôi đài, tiểu mập mạp cung không thể nhịn được nữa.
-Lão đại, tôi muốn thử một chút.
Tiểu mập mạp nói.
-Lên đi! Cố lên.
Lâm Tinh Hải khích lệ một câu.
Nhận được lời động viên, đợi sau khi một học viên ở trên kết thúc khiêu chiến, tiểu mập mạp ngay lập tức bước lên lôi đài.
Không đợi trọng tài phía trên hỏi, hắn ta đã lớn tiếng nói.
-Tôi muốn khiêu chiến, học trưởng Yến Sa.
Nghe thấy mình được xướng tên, Yến Sa có chút bất đắc dĩ đứng lên.
Trong số 10 người của danh sách những người xuất sắc trong lôi đài, hắn là người có số lần bị khiêu chiến nhiều nhất.
Lý do chỉ là bởi vì hắn ta am hiểu về phòng ngự, dẫn đến sức tấn công yếu nhất.
Trong hoàn cảnh như vậy, những học viên có mục đích muốn kéo dài thời gian để tiến hành khiêu chiến, đương nhiên hắn sẽ là mục tiêu được nhắm đến đầu tiên.
Khi Yến lên sân khấu, nhìn tiểu mập mạp ở đối diện, một bên cầm một chiếc Kim Cương cự thuẫn rộng hơn một mét, cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Mà hắn ta cũng lấy ra vũ khí mà hắn ta vừa thay thế, một thanh chùy sắt lớn.
Thứ này tạm thời được hắn mượn để tăng sức tấn công, nếu không nếu mang tấm chắn lên trên lôi đài thì sẽ không thể chiến đấu được.
Ngay sau khi trọng tài tuyên bố bắt đầu, Yến Sa đã ngay lập tức thể hiện Hắc Nham Ma Thể của mình, lực phòng ngự của loại Thần Ma thể này cũng chỉ gần bằng với Hỗn Độn Thần Thể mà thôi, mà Yến Sa nắm giữ dị năng nham thạch cho nên còn có thể định mức tăng thêm một tầng Nham Thạch Khải Giáp ở bên ngoài thân thể của hắn, khi cả hai được xếp chồng lên nhau, lực phòng thủ của hắn ta mạnh hơn nhiều so với Hỗn Độn Thần Thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận