Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 108

Đặc biệt nhất trong các loại đạn đặc chủng là đạn ăn mòn, bên trong nó có một loại axit nóng chảy được bọc trong một lớp màng đặc biệt.
Loại axit này có thể xuyên qua một tấm thép dày một mét chỉ với một giọt.
Tuy nhiên, loại đạn này rất ít được sử dụng trong chiến đấu. Vì axit này không phải nháy mắt một cái là xuyên thủng tấm thép dày một mét, thực tế phải mất cả phút.
Nếu phải chống lại với Zombie đột biến, thì phải trói Zombie lại mới có thể phát huy hết được công dụng của loại đạn này. Bằng không nó chỉ cần cắt đi chỗ bị thương là xong.
Bởi vì đặc điểm này, người ta xác định rằng đạn ăn mòn chỉ được sử dụng trong một số dịp rất đặc biệt. Nhìn tổng thể thì nó hơi vô vị, nhưng không có nghĩa là nó không đắt.
Một viên trị giá 100 điểm tích lũy thật sự rất đắt đỏ đó, Lâm Tinh Hải cho rằng bản thân chỉ có tư cách đứng nhìn.
Sau khi thỏa thuận với những người khác, cuối cùng hắn quyết định mua 100 viên đạn xuyên giáp và mười viên đạn lửa. Còn lại đều không mua.
Mua không bao nhiêu mà tiêu hao tận 3350 điểm tích lũy.
Ngoài ra, còn có một số đạn pháo cho đại bác cầm tay. Nếu lỡ gặp phải thủy triều Zombie thì lấy cái này chặn nó lại.
Và những thứ này thật sự đắt.
100 điểm tích lũy một viên, không mặc cả.
Cuối cùng mấy người đều lấy 5000 điểm tích lũy, mua 50 viên, để phòng thân.
Có thể nói, chỉ riêng đạn đã tốn 18350 điểm.
Ngoài ra, họ cũng cần mua một số năng lượng tinh thạch để bổ sung cho tên lửa của xe việt dã.
Để mua những vật phẩm này đã phải tiêu thêm 2000 điểm và tổng số điểm đã tiêu thụ đạt 20350 điểm.
Trung bình mỗi người phải 4070 điểm.
Lâm Tinh Hải đã tiêu 1 vạn điểm để mua Huyễn Ảnh Thân Pháp. Hiện tại tài khoản còn 10062 điểm.
Nhìn số dư không ngừng giảm, Lâm Tinh Hải không khỏi xúc động. Lúc ra ngoài làm nhiệm vụ cùng binh đoàn đánh thuê Thiên Liệt, tất cả các chi phí đều do nhóm đánh thuê trả, không phải tốn một xu.
Tất nhiên, đầu tư càng lớn tương đương với việc thu hoạch càng lớn.
Lúc trước làm nhiệm vụ, phần thưởng cuối cùng hắn nhận được là 2 vạn điểm, chỉ bằng 6% thu nhập.
Mà lần này cũng bọn Lăng Tu ra ngoài, hắn chiếm được tận 60% tổng thu nhập. Tất nhiên đây là cách kiếm tiền nhiều hơn.
Mua đồ xong, mọi người vội vàng chạy đến tầng dưới khu lính đánh thuê.
Khi bọn hắn đến nơi, thiết bị yêu cầu đã được chuyển đến, Lâm Tinh Hải kiểm tra khẩu súng trường, sau đó mặc đồng phục chiến đấu vào, coi như đã hoàn tất.
Về phần Lăng Tu và những người khác, họ đã cẩn thận kiểm tra chiếc xe việt dã. Xét cho cùng, khi gặp nguy hiểm, đây là phương tiện cho việc thoát hiểm, không ai dám sơ suất.
Sau đó Lâm Tinh Hải mới biết rằng hai anh em Hoàng Nặc và Dao Thành cũng giỏi bảo trì cơ khí và việc kiểm tra là do họ thực hiện.
-Xe không có vấn đề gì, tên lửa đẩy cũng bình thường.
Hoàng Nặc đóng nắp xe và báo cáo.
Sau đó mọi người đều hướng mắt về Lâm Tinh Hải.
-Được, đi thôi.
Lâm Tinh Hải gật đầu.
Hoàng Nặc ngồi vào ghế lái, mọi người chờ Lâm Tinh Hải chọn chỗ ngồi trước.
Lâm Tinh Hải suy nghĩ một chút, rồi ngồi vào chỗ ghế phụ.
Thấy vậy, Trương Mỹ Linh và Dao Thành ngồi vào ghế sau.
Về phần Lăng Tu, anh ta lấy súng bắn tỉa leo lên nóc xe, có một chỗ đã sửa lại, cũng là nơi Lăng Tu thường ngồi.
Điều kiện ở đây, có thể nói là địa điểm ngắm bắn tốt nhất.
Tất nhiên là điều không tốt duy nhất ở đây là phải đối mặt với gió lớn, cát bụi và ánh nắng mặt trời gay gắt, sau mỗi nhiệm vụ thì đất bụi đầy mặt là điều không thể tránh khỏi.
Xe khởi động, mọi người đi qua thang máy lớn, rời khỏi khu lánh nạn.
Cùng lúc đó, video thử thách bắn súng trước đó của Lâm Tinh Hải đã được công hội lính đánh thuê xem xét và chính thức thay đổi thứ hạng của danh sách thiên xạ, sau đó được công bố ra ngoài.
Ngay tại trung tâm sảnh của công đoàn binh lính đánh thuê, có một cái màn hình lớn được đặt dưới đất, rộng mười mấy mét, mặc dù nó là một màn hình hoàn chỉnh, nhưng lại bị tách rời thành nhiều ô không liên quan với nhau.
Đương nhiên vì màn hình được đặt ở trung tâm sảnh, cho nên dù có một ô màn hình ở góc xó nào đó thì cũng gây chú ý đến mọi người.
Bảng xếp hạng thiện xạ thì được đặt ở một góc nhỏ, một nơi mà không bao nhiêu người xem thấy.
Ô màn hình hiển thị bảng xếp hạng thiện xạ không lớn nên trên bảng chỉ có tên của top 10 tay thiện xạ xuất sắc nhất.
Cũng bởi vì như vậy, có nhiều khi cả một hai tháng, tấm bảng ấy đều không có biến động gì, nếu có biến động thì chỉ là biên độ nhỏ, đại khái là ai tiến lên một hạng thì cũng lại lùi xuống một hạng.
Có thể nói, những cái tên mọi người nhìn thấy đều là những tên vô cùng quen thuộc. Dần dần, tấm bảng này tự nhiên bị mọi người lơ đãng.
Tùng Bình là một tên lính đánh thuê bình thường, hôm nay anh ta cũng đến công hội như thường lệ, tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp từ binh đoàn lính đánh thuê.
Mỗi lần anh ta đến, đều có một thói quen đó là xem qua tư liệu của nhiệm vụ mới nhất trên màn hình thông báo lớn.
Sau khi xem xong nhiệm vụ mới, anh ta nhận ra không có binh đoàn lính đánh thuê nào thích hợp với mình, anh ta có hơi thất vọng rồi thở một hơi thật dài.
Sau đó cũng như thường lệ, ánh mắt vô tình liếc qua một chút, xem một số thông tin ở một góc của màn hình.
Đây chỉ là hành động theo thói quen của anh ta, thực ra trong tiềm thức của anh ta, cũng không nghĩ rằng tại những góc nhỏ như thế này thì có thể phát hiện được thông tin gì hữu dụng cả.
Ánh mắt của anh ta lướt qua bảng xếp hạng thiện xạ, rồi ngay sau đó đã chuyển sang bảng xếp hạng năng lực.
Nhưng lờ mờ, anh ta cảm thấy có điều gì đó không đúng, vừa nãy vị trí của những cái tên trên danh sách so với những gì anh ta xem trước đấy đã thấy có sự khác biệt rõ rệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận