Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 483

Đoàn xe nhanh chóng đi tới nơi bám thành phẩm phía dưới thang máy không gian.
Nơi này có một gác xép bằng kim loại, xung quanh gác xép đều có thiết bị phòng ngự, bên trong còn có binh lính canh gác.
Công việc của những binh lính này chủ yếu là xua đuổi zombies lang thang, nếu như có nguy hiểm, bọn họ cũng không cần liều mạng chống cự, chỉ cần báo tin lên phía trên yêu cầu viện trợ là được.
Đoàn xe dừng lại, Trác Vĩnh Nguyên đi lên xuất trình giấy tờ xác nhận thân phận. Đoàn xe lập tức được cho qua, sau đó đi vào thang máy không gian.
Nhìn từ đằng xa, cảm thấy thang máy không gian cũng không quá lớn, nhưng mà đấy là do nhìn từ căn cứ Đông Hải cách nơi này mười mấy cây số.
Trên thực tế những thang máy không gian này có đường kính khoảng hơn 50 mét, cả 10 chiếc xe thiết giáp chen chúc nhau cùng đi vào một lúc cũng không thành vấn đề.
Sau khi tiến vào bên trong thang máy không gian, Lâm Tinh Hải phát hiện phía dưới gác xép có một lớp ánh sáng mỏng.
Ngay sau đó, hắn lập tức cảm thấy lực hấp dẫn bị hình như đảo chiều.
Mọi vật thể bên trong, bao gồm cả hắn đều bay lên, hơn nữa càng ngày càng nhanh,chỉ vẻn vẹn mười mấy giây đã bay cao mấy nghìn mét, đi tới đáy của hòn đảo nổi.
Sau đó bọn họ xuyên qua ‘nền đất’ của hòn đảo nổi, thay vì đặt chân trực tiếp xuống mặt đất, bọn họ lại đi vào một gian phòng giống như đại sảnh thang máy.
Ở đây, bọn họ lại bị kiểm tra một lần nữa. Không những thế còn phải bỏ lại toàn bộ vũ khí nóng, mới được đi vào bên trong căn cứ Đông Hải.
Đây là quy tắc thông thường. Hầu như tất cả các căn cứ lớn và chỗ tránh nạn đều có quy định không được mang theo vũ khí nóng.
Chủ yếu là để phòng ngừa người có mục đích xấu xâm nhập vào căn cứ gây ra những sự cố không mong muốn.
Tất nhiên, không cần Lâm Tinh Hải phải bận tâm tới những chuyện này, Trác Vĩnh Nguyên đã nhanh chóng sắp xếp xong xuôi.
Chỉ là cũng đã đến lúc hai bên phải nói lời chia tay, dù sao bên quân bộ còn có nhiệm vụ.
Sau đó, tiểu mập mạp Kim Xán Lạn dẫn đường cho đám người Lâm Tinh Hải.
Hắn ta cũng là hội trưởng của Công Hội Lính Đánh Thuê, trước đây cũng đã tới căn cứ Đông Hải này mấy lần, vậy nên vẫn có thể dẫn đường cho cả đoàn.
Dưới sự chỉ huy Kim Xán Lạn, sau khi bọn họ rời khỏi đại sảnh thang máy thì vào một đường hầm để đi lên mặt đất.
Ở trên là một quảng trường khổng lồ, điểm khác với quảng trường lính đánh thuê chính là nơi này cực kỳ náo nhiệt, xung quanh quảng trường có rất nhiều quầy hàng và cửa hàng, đồ vật bên trong cửa hàng cũng muôn màu muôn vẻ.
-Oa, hình như nơi này còn có thể dạo phố, chúng ta đi xem một chút đi?
Liễu Diệu Diệu nhìn ngắm xung quanh một lúc, kéo cánh tay Lâm Tinh Hải hưng phấn nói.
Không có người con gái nào không thích dạo phố, hơn nữa nơi này còn có rất nhiều tiệm bán quần áo.
-Liễu tiểu thư, tôi khuyên cô không nên mua ở đây những thứ ở đây đều rất quý giá, thường thì những người lần đầu tới căn cứu Đông Hải đều sẽ bị đánh lừa.
-Nếu như cô thật sự muốn mua sắm, thì tôi nghĩ là cô nên tới trung tâm Quốc Mậu, hoặc là trung tâm mua sắm Đông Hải, tuy đồ ở mấy nơi đó cũng không rẻ, nhưng ít ra còn không bị lừa.
-Bây giờ cũng đã là giữa trưa, chúng ta nên tìm một chỗ để ở trước đã, sau khi cơm nước xong thì đi mua sắm.
Kim Xán Lạn lập tức mở miệng nói.
-Được, vậy nghe theo đề nghị của hội trưởng Kim đi.
Lâm Tinh Hải nói.
Sau đó, Kim Xán Lạn dùng máy tính treo tay, kết nối với mạng lưới của căn cứ Đông Hải, thuê một chiếc xe hơi Từ Huyền Phù.
Sau đó 4 người đi thẳng tới khu vực trung tâm thành phố.
Điều đáng nói là, loại xe hơi Từ Huyền Phù cho thuê này là xe lái tự động, hơn nữa còn không mở hình thức lái bằng tay cho khách thuê.
Điều này khiến Lâm Tinh Hải khá thất vọng, vốn dĩ hắn còn muốn thử xem cảm giác lái xe hơi bay trên trời là như thế nào.
Nhưng mà ngồi trên xe hơi Từ Huyền Phù cũng có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh thành thị bên dưới, không sót cái gì.
Phía dưới đông nghịt người, người qua người lại đông như mắc cửi, mọi người ai ai cũng kinh ngạc, mức độ phồn hoa căn cứ Đông Hải khu vực bỏ xa khu tránh nạn Tinh Thuẫn không biết bao nhiêu con phố.
Mới đó mà đoàn người đã đi tới trung tâm thành phố, Lâm Tinh Hải không cần suy nghĩ gì, lập tức lựa chọn khách sạn 7 sao sang trọng nhất để ở.
Lâm Tinh Hải không bao giờ tiếc tiền với chuyện ăn ở như thế này, bình thường hắn ở bên ngoài liều mạng đánh đấm cũng chính là vì muốn có một cuộc sống thoải mái hơn. Lúc này không hưởng thì còn lúc nào nữa, vậy nên không cần phải ăn uống, ngủ nghỉ kham khổ làm gì.
Hắn không ngần ngại bỏ ra 10 ngàn Hoa Hạ tệ, thuê một gian phòng xa hoa cho hai người ở.
10 ngàn Hoa Hạ tệ, tương đương với 100 ngàn điểm tích lũy, cũng bằng một nữa số tiền mua một bộ mecha.
Nhưng không thể không nói chi tiêu ở nơi này tốn kém hơn rất nhiều so với ở khu tránh nạn Tinh Thuẫn.
Kim Xán Lạn trố mắt nhìn Lâm Tinh Hải, hắn ta xoắn xuýt một lúc lâu, sau đó rút ra 1000 Hoa Hạ tệ, thuê một gian phòng tiêu chuẩn cho hai người, ở cùng với cháu trai.
-Chúng ta đi ăn ở nhà hàng của khách sạn luôn đi!
Lâm Tinh Hải nhận thẻ phòng, sau đó mở miệng nói.
Căn phòng xa hoa cho hai người mà hắn còn có khá nhiểu tiện nghi, còn được sử dụng hồ bơi, quầy rượu, phòng tập thể hình của khách sạn này miễn phí.
Ngoài ra, buffet cũng được miễn phí, nếu gọi món thì cũng được ưu đãi giảm giá 50%.
Mọi người nhanh chóng đi tới nhà hàng, Lâm Tinh Hải nhìn qua khu vực buffet, mặc dù có khá nhiều loại thịt, nhưng trông khá bình thường, kém xa tưởng tượng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận