Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 66

-Có lẽ là người của Bang Đầu Búa, nhưng không sao.
Lâm Tinh Hải nhắm hai mắt lại, từ từ cảm nhận rồi cười an ủi.
Bởi vì trong cảm nhận của hắn, xung quanh đều không có kẻ nào mạnh, thậm chí đến một người có gen tối ưu hóa cũng không có.
Rất rõ ràng, xung quanh không hề có những thành viên của binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang.
Nhưng ngay cả khi mấy cô gái nghe thấy lời an ủi của Lâm Tinh Hải thì nét mặt vẫn không thể giãn ra được một chút.
Mặc dù bọn họ đều biết Lâm Tinh Hải có thực lục, hôm qua cũng đã xem thấy hắn thử xuất chiêu, nhưng những người của Bang Đầu Búa vẫn dám tìm đến tận cửa thì đúng là không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ đã chuẩn bị tất cả.
-A Tinh, bọn chúng mai phục ở nơi nào? Bây giờ chúng ta rút lui thì liệu có kịp nữa không?
Liễu Diệu Diệu có chút sốt ruột hỏi.
Nhưng Lâm Tinh Hải còn chưa mở miệng nói thì một góc nào đó phía trước hắn vang lên một giọng nói vô cùng lạnh lẽo:
-Mấy cô gái, gấp gáp như thế làm gì chứ?
Hoài Phi Phủ cùng với Tứ Đại Kim Cương bước ra, mặc dù trên mặt hắn nở một nụ cười nhưng sắc mặt lại vô cùng âm trầm.
Hắn không hề biết cách sắp đặt của mình rốt cuộc đã xảy ra sơ sót gì mà lại khiến đối phương có thể nhận ra được.
Nếu không, đợi cho Lâm Tinh Hải đi đến góc đó, để Tứ Đại Kim Cương ra tay bất ngờ thì đã có thể giải quyết đối phương một cách nhanh nhất.
Nhưng hiện giờ lại phải thay đổi từ đánh lén thành cường công, mà Lâm Tinh Hải lại thiên về tốc độ, nếu như vậy thì biến số sẽ rất lớn, hắn không thể có niềm tin tuyệt đối rằng có thể giữ đối phương.
Lúc này Vương Dao cũng không biết là do căng thẳng quá mức hay cố kìm nén, cô bước lên một bước và hỏi Hoài Phi Phủ:
-Anh là ai? Muốn làm gì?
-Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là có người muốn gặp mấy cô, chỉ cần mấy em gái đồng ý đi với tôi thì khi đến nơi có thể hỏi bất cứ thứ gì.
Hoài Phi Phủ vẫn mang một nụ cười trên mặt mà nói, chỉ có điều là đôi mắt híp lại ấy càng khiến cho mấy cô gái vô cùng bất an.
-Tôi không biết anh muốn gì? Nhưng tôi muốn nói với anh là hiện giờ chúng tôi chính là nhân viên chính thức của sảnh chính vụ, nếu anh dám động tay thì tuyệt đối sẽ không có cái kết tốt đẹp đâu.
Mặc dù trong lòng Vương Dao lo sợ bất an, nhưng vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt nói.
Lúc này, Liễu Diệu Diệu cũng bước đến rồi nói thêm:
-Có ý đồ làm hại đến nhân viên của sảnh chính vụ thì đây chính là vụ án hình sự, hơn nữa người của đội an ninh nhất định sẽ điều tra đến cùng. Chỉ cần một trong số chúng tôi có người có thể chạy thoát, thì sẽ nhận định tổ chức phi pháp giống như Bang Đầu Búa của các người nhất định sẽ bị giải tán ngay hôm nay.
Lời đánh giá này của Liễu Diệu Diệu một phần là nói với Lâm Tinh Hải, một phần là đe dọa đối phương hãy nể mặt mũi của họ.
Lời đánh giá này của Liễu Diệu Diệu đúng là có tác dụng vô cùng đáng kể, Tứ Đại Kim Cương do Cương Hùng đứng đầu đều lộ rõ vẻ mặt chần chừ.
Ngay cả Hoài Phi Phủ cũng không thể không liếc nhìn Liễu Diệu Diệu, hắn phát hiện cô gái đứng trước mặt mình này không những xinh đẹp mà còn rất thông minh.
Đáng tiếc là cô ấy đã bỏ lỡ một điều, lần hành động bắt cóc này, mình đã đặt cược cả tính mạng rồi, làm sao có thể dừng lại được?
Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt hắn liền biến thành nụ cười độc ác:
-Vậy phải để xem có ai trong các ngươi chạy thoát hay không đã.
-Tất cả, xông lên.
Hắn trực tiếp hét lên.
Khi giọng điệu của hắn hạ xuống, có hai mươi người bước ra từ khắp đường phố.
Toàn bộ đều là những người ưu tú trong băng đầu búa, mức độ tối ưu hóa đều từ 20% trở lên.
Bên cạnh bọn chúng còn có Tứ Đại Kim Cương làm chủ lực, đội hình thế này thì cho dù là một tên lính đánh thuê thì cũng bị loạn búa chém chết mà thôi.
Khi thấy mọi chuyện đã phát triển đến nước này, Lâm Tinh vẫn chưa hiểu rõ lắm, hình như đối phương vốn dĩ không phải là muốn lấy lại danh dự cho thuộc hạ, mà là...
Hắn liếc nhìn qua Liễu Diệu Diệu cùng với mấy cô gái, trong lòng không khỏi thở dài:
-Đúng là hồng nhan họa thủy nha.
Nhưng hắn không hề chần chừ, nhanh chóng bước tới, đón nhận thế xông tới của Tứ Đại Kim Cương.
Và đúng như hắn nghĩ, tất cả mọi người đều xông đến chỗ hắn, vốn dĩ không có ai ngó tới mấy cô gái Liễu Diệu Diệu.
Nhưng mấy người Liễu Diệu Diệu cũng không chạy thoát được, bởi vì trước và sau con đường này đều đã bị người của Bang Đầu Búa bao vây.
Trong nháy mắt, Tứ Đại Kim Cương đã vọt tới trước mặt, thủ lĩnh Cương Hùng giơ lên một cây búa lớn đập về phía Lâm Tinh Hải.
Sức mạnh của cây búa này chắc chắn là vô cùng mạnh mẽ, chỉ có điều mạnh đến cỡ nào thì cũng cần phải đánh vào người thì mới phát huy tác dụng.
Lâm Tinh Hải xoay người sang né một cái rồi sau đó thuận thế đá vào bắp chân của đối phương.
Ngay lập tức Cương Hùng không thể đứng vững, cú đánh búa toàn lực của hắn giờ lại làm cho hắn mất thăng bằng.
Hơn nữa trong quá trình Cương Hùng mất thăng bằng thì Lâm Tinh Hải đã vòng ra phía sau hắn, thuận chân đá một phát vào lưng hắn.
Ầm.
Cương Hùng ngã rầm xuống trong tư thế con ếch, ai nhìn thấy cũng thấy đau lòng.
Về phần Lâm Tinh Hải thì đã mượn lực để tung người nhảy lên cao, vừa hay né được hai lưỡi búa bổ tới, sau đó dùng hai chân đá ra.
Hắn dồn một lực mạnh mẽ vào đế của hai chiếc giày rồi đạp thẳng vào mặt hai tên đang công kích.
21 điểm sức mạnh của Lâm Tinh Hải nếu đặt ở giữa đoàn lính đánh thuê thì đương nhiên không đang chú ý, nhưng nếu dùng để đối phó với Tứ Đại Kim Cương thì đó không phải là thứ mà bọn họ có thể chịu đựng được.
Gương mặt của hai người kia sau khi bị đạp thì ngay lập tức biến dạng, xương mũi bị gãy, mấy chiếc răng cửa cũng bay ra, còn về phần não của đối phương có bị chấn động gì không thì Lâm Tinh Hải không biết, nhưng chắc chắn là rất đau đớn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận