Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 727 - Cau Mày

Trên người Lâm Tinh Hải chỉ mặc một bộ trang phục chiến đấu với một cây súng trên tay, mặc dù hắn cũng mang một ba lô chiến đấu, nhưng chắc chắn không thể bỏ quá nhiều thứ vào đó.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Tinh Hải gật đầu nói.
-Vậy thì cậu xin giúp tôi một khẩu súng trường Ripper, loại có ống giảm thanh.
Vừa nói, hắn ta vừa lấy áo giáp từ trong ba lô chiến đấu ra, nhanh chóng lắp vào người mình.
Nhìn thấy cảnh này, các thành viên khác của tiểu đội Liệp Lang đều hơi giật mình, đối với loại chiến giáp này bọn họ mới chỉ nghe nói là thứ mới được phát triển, nhưng họ chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến.
Nhìn thấy bây giờ Lâm Tinh Hải có thể lấy ra tất cả những thứ này, bọn họ càng đoán già đoán non về thân phận của Lâm Tinh Hải.
Tất nhiên, trang bị của Lâm Tinh Hải càng tốt thì khả năng thành công lần này của họ cũng tăng lên càng cao, đương nhiên là mọi người thấy tốt.
Mà rất nhanh, bên này Phục Viễn thông báo cho lính canh, bộ phận hậu cần bên kia đã nhanh chóng cử một khẩu súng trường Ripper tới.
Dù cái này chỉ là một bộ trang bị tiêu chuẩn, nhưng trang bị tiêu chuẩn của lực lượng đặc biệt cũng không thể so sánh với vũ khí thông thường.
Ít nhất thì khẩu Ripper mà Lâm Tinh Hải cầm trên tay mạnh gấp đôi một khẩu Ripper bình thường về sát thương và hiệu quả tầm bắn.
Lại phối hợp cùng với những viên đạn xuyên giáp này, cho dù là dùng để bắn võ giả Huyết Khí cảnh, chỉ cần đối phương phòng ngự không tốt, bắn vào đầu cũng có thể chết ngay lập tức.
Sau khi Lâm Tinh Hải kiểm tra một chút thì rất hài lòng, hắn treo nó lên thắt lưng.
Mười phút trôi qua trong chớp mắt.
Khi thời gian vừa đến, Khổng Hoa tổng chỉ huy của cuộc tấn công này, ngay lập tức phát lệnh xuất phát.
Cùng lúc đó, Lâm Tinh Hải cũng phát hiện máy truyền tin trong tay của hắn cũng đồng thời nhận được thông tin.
Thông tin này là sự sắp xếp chi tiết tiếp theo. Ví dụ, tiểu đội Liệp Lang sẽ đi bao nhiêu xe bọc thép cũng như thời gian cụ thể lên xe đều được hiển thị.
Lâm Tinh Hải phát hiện ra không chỉ hắn ta, mà máy truyền tin của các thành viên khác cũng nhận được tin nhắn vào lúc này.
Cảnh tượng này chỉ có thể khiến hắn cảm khái, quả nhiên là khu vực Đông Hải, chỉ thị cụ thể này trực tiếp truyền cho tất cả mọi người.
Ở đây có hàng ngàn người, cách tiếp cận như vậy sẽ ít gây áp lực cho bộ tham mưu, ít nhất thì bộ tham mưu của chỗ tránh nạn Tinh Thuẫn hoàn toàn không thể làm được.
Tất nhiên cảm khái thì cảm khái, hắn vẫn lập tức làm theo hướng dẫn của máy truyền tin đến khu vực đã định.
Ngay sau đó, từ phía bên kia, xe bọc thép chạy đến.
Bởi vì những tiểu đội tác chiến đặc chủng như bọn họ cần phải nhập cuộc trước để phá hủy, tiểu đội Liệp Lang thuộc nhóm nhân sự đầu tiên xuất phát.
Rất nhanh Lâm Tinh Hải đã đợi được xe của bọn họ rồi ngồi vào đó.
Ngoài bọn họ, trên chiếc xe này còn có một tiểu đội tác chiến đặc chủng khác.
-Phục Viễn, vết thương của đội trưởng cậu vẫn chưa lành sao?
Vừa lên xe hai bên chưa ngồi được lâu, Cẩm Tu đội trưởng của đội khác ngồi chung xe, có chút nghi ngờ hỏi.
Rất hiển nhiên, đối phương khá hiểu rõ đội hình của tiểu đội Liệp Lang.
-Thật ra thì về cơ bản cũng coi như tốt, nhưng vì lần này bị thương nghiêm trọng, nếu không muốn ảnh hưởng đến việc thăng cấp tiếp theo, thì cần phải thực hiện một số liệu pháp điều trị gen chuyên sâu.
Phục Viễn giải thích.
-Nói như vậy, Thiết Chùy còn thăng cấp lên Tố Thể cảnh sớm hơn tôi? Thực sự hâm mộ với anh ta đó!
Đầu tiên Cẩm Tu thở dài một hơi, sau đó anh ta liếc nhìn Lâm Tinh Hải nói.
-Lần này trình độ cọ sát của đội các cậu khẳng định là chưa đủ, cho nên gặp bất kỳ tình huống nào cũng đừng quá miễn cưỡng, rút lui thì phải rút lui, đừng để mất mạng.
-Nghe vậy, Phục Viễn có chút xấu hổ, tuy rằng hắn biết đối phương nói như vậy là có lòng tốt nhắc nhở, nhưng hắn ta liếc nhìn Lâm Tinh Hải một cái không dám trả lời nữa.
Nhưng mà, hắn phát hiện lúc này Lâm Tinh Hải đang cúi đầu nhìn toàn bộ tin tức về địa hình của mục tiêu lần này, tựa hồ không quan tâm đến chuyện ở đây, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cẩm Tu cũng chỉ nói chuyện phiếm một lúc rồi không nói gì nữa, hắn ta nhắm mắt nghỉ ngơi và tiếp tục chờ đợi.
Bước tiếp theo là một hành trình nhàm chán.
Khu vực mục tiêu cách khu vực Đông Hải khoảng 1.200 km.
Cũng may là bọn họ không có trực tiếp dùng xe bọc thép đi qua, lái xe một đoạn ngắn liền đến một bãi đỗ máy bay bên trong, sau đó xe bọc thép trực tiếp lên máy bay vận tải cỡ lớn.
Nếu suôn sẻ, mọi người sẽ có thể tiếp cận khu vực lân cận của khu vực mục tiêu chỉ trong hai giờ bay.
Trong suốt quá trình này, Lâm Tinh Hải cũng không lãng phí thời gian, cứ nửa giờ lại lấy ra một viên Bạo Huyết Đan ném vào miệng để luyện hóa.
Đối với hắn mà nói, nếu trong vòng một tháng muốn tích tụ đủ lực lượng huyết khí đến cực hạn, hắn không thể lãng phí một chút thời gian.
Cách làm này của hắn đương nhiên cũng thu hút sự chú ý của người khác, nhìn thấy Lâm Tinh Hải có thể hấp thu viên đan dược nhanh như vậy, bọn họ cảm thấy hơi kinh ngạc, đồng thời cũng ghen tị đối phương có tài nguyên luyện hóa dồi dào như vậy.
...
Hai giờ đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, ngay sau đó chiếc máy bay vận tải cỡ lớn đã hạ cánh xuống một ngọn núi khuất, cách mục tiêu 30 km.
Khi họ vừa xuống máy bay, một sĩ quan đã chờ sẵn ở đây nhảy xuống xe và giải thích cho mọi người.
-Tiếp theo, xe bọc thép sẽ đưa mọi người đến gần khu vực mục tiêu trong vòng 5 km, còn lại thì mọi người chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.
Ngoài ra, thời gian chúng tôi tấn công là 12:30 trưa, để lại cho mọi người thời gian là 45 phút để đột nhập vào và hủy diệt, chúc mọi người may mắn.
Sau khi hắn nói xong, thì có từng người lính một lấy chiếc ba lô kim loại trên xe và phát đến cho mọi người.
Những chiếc "ba lô kim loại" này thực sự là những thiết bị gây nhiễu của từng binh sĩ và chức năng chính của chúng là quấy nhiễu các loại máy móc thiết bị dò xét khác nhau.
Nếu không có thứ này, đừng nói là đột nhập, chò dù chỉ là đến gần cũng khó có khả năng.
Sau một hồi tiến hành bàn giao đơn giản, đoàn xe bọc thép tiếp tục lên đường.
Sau 20 phút, đoàn người của tiểu đội Liệp Lang cuối cùng cũng đến khu vực đã định.
-Chúng ta chỉ còn 25 phút nữa thôi, bắt hoàn thành một nhiệm vụ như vậy, có phải quá vội vàng không.
Lâm Tinh Hải liếc nhìn danh sách nhiệm vụ, khẽ cau mày nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận