Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 712 - Càn Quét

Lúc này, nếu người bị khiêu chiến không có trong học viện, không còn cách nào khác là phải đợi đối phương quay lại trường học.
Chính vì điều này mà nhiều người sẽ đặt thời gian khiêu chiến vào cuối tháng khi đến hạn khảo sát, vì lúc này nhân lực tương đối đầy đủ.
-Tôi muốn khiêu chiến với một đàn anh hoặc đàn chị thứ 81.
Lâm Tinh Hải nói thẳng.
Nghe đối phương nói vậy, khóe miệng Ngụy Khải hơi giật giật, ngay cả người thứ 81 là nam hay nữ đối phương cũng không biết, mà còn dám thách đấu thế này, rõ ràng là hắn có lòng tin tuyệt đối ở chính mình.
-Vậy được, cậu đi trả tiền khiêu chiến trước đã! Tôi sẽ sắp xếp người thông báo cho bên kia đến.
Ngụy Khải gật đầu nói.
Cân nhắc cho những học viên trong danh sách những người xuất sắc, để tránh bị những khiêu chiến quấy rối, tất cả những người khiêu chiến cần phải trả 1.000 học phần.
Nếu giành chiến thắng, những khoản học phần này có thể được trả lại, nhưng nếu thất bại, những khoản học phần này sẽ được chuyển vào tài khoản của học viên bị khiêu chiến, xem như là khoản bồi thường vì bị “quấy rối” của họ.
Mà lần này bọn họ khiêu chiến danh sách những người xuất sắc, vì là kỳ khảo sát hành tháng do trường sắp xếp nên thử thách đầu tiên họ mới tiết kiệm được một khoản như vậy.
Bây giờ Lâm Tinh Hải tiếp tục khiêu chiến, vậy thì coi là một vấn đề khác, hắn chỉ có thể làm theo quy trình chính thức.
Lâm Tinh Hải gật đầu ngay lập tức, dạng quá trình này hắn đã từng nghe qua, trực tiếp đi đến cửa sổ làm việc của sân vận động, theo đúng thủ tục đưa ra 1000 học phần.
Tiếp theo, tất cả những gì hắn phải làm là chờ đợi.
Mà tin tức Lâm Tinh Hải khiêu chiến thành công danh sách những người xuất sắc, trong giây phút chờ đợi ngắn ngủi này, như mọc thêm cánh, nhanh chóng lan truyền đến khắp các ngõ ngách trong khuôn viên trường.
Dù sao, không chỉ đơn giản là khiến người khác chấn động, thậm chí có thể nói là huyền thoại.
Tại thời điểm này, chỉ cần mở diễn đàn chính thức của trường, có thể thấy rất nhiều bài viết về điều này.


Tân sinh năm nhất mạnh nhất từng có.



Anh ta có thể thách thức bao nhiêu người?



Là tự tin hay kiêu ngạo?

Từng bài viết thảo luận xuất hiện trong diễn đàn, lượt bình luận về những điều trên tăng lên nhanh chóng.
Vốn dĩ, kiểu khiêu chiến này khá kịch liệt, thậm chí nhiều người còn đặt câu hỏi và chế giễu, nhưng khi một đoạn video ngắn về khiêu chiến được đăng tải trên diễn đàn, những tranh chấp này nhanh chóng biến mất.
Nó đã được thay thế bằng kinh thán và ngạc nhiên.
Số lượng tân sinh viên đến sân vận động để xen cũng ngày càng đông, thậm chí có rất nhiều đạo sư cũng phải hoảng hốt.
Trong hoàn cảnh như vậy, Lâm Tinh Hải cuối cùng cũng đợi được học viên thứ 81 trong danh sách những người xuất sắc.
Lâm Tinh Hải nhìn tên học viên đang bước từng bước lên lôi đài, sau khi khẽ gật đầu chào hỏi một chút, thì giơ cây súng hợp kim trong tay lên.
-Xin học trưởng chỉ giáo!
Vẻ mặt của hắn thoải mái và thản nhiên. Biểu cảm của Bình Á Khắc ở phía đối diện lại trở nên ngưng trọng hơn.
Trước đó sau khi nhận được lời khiêu chiến, hắn ta còn tưởng mình đã nhận được thông tin sai.
Bởi vì tên của người khiêu chiến là Lâm Tinh Hải, hắn ta thậm chí còn không biết.
Dù sao, dựa theo quy tắc của danh sách những người xuất sắc, nếu muốn khiêu chiến với hắn ta thì cũng phải có tên ở thứ hạng thấp nhất là 91. Bây giờ đột nhiên xuất hiện một cái tên không rõ, đây chắc chắn là giả.
Vì vậy hắn ta lập tức vận dụng các mối quan hệ của mình, muốn tìm xem cậu học viên tên Lâm Tinh Hải này là ai.
Chỉ là khi hắn ta mới bắt đầu tìm hiểu thì tin tức của Lâm Tinh Hải đã lan tràn trên các trang mạng của trường, hắn có thể nói là càng xem càng thấy kinh ngạc, nhưng trong lúc kinh ngạc thì sự cảnh giác trong lòng hắn ta cũng tăng lên mức tối đa.
Đặc biệt, sau khi đoạn video chỉ ngắn vài giây của Lâm Tinh Hải được tung ra, Bình Á Khắc đã xem đi xem lại nhiều lần, trong lòng chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là kinh hãi.
Dù sao, tốc độ mà Lâm Tinh Hải thể hiện còn nhanh hơn so với hắn.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn ta vẫn đến, bởi vì sau khi phân tích, hắn ta cũng không phải là không có hi vọng chiến thắng, mà thắng lợi rực rỡ tất cả đều ở trên một "Kéo".
-Chỉ giáo thì tôi không dám. Tôi cũng là người am hiểu về tốc độ, nhưng không thể so được với học đệ là cậu. Tuy nhiên thắng bại cũng không đơn giản sức mạnh. Có rất nhiều yếu tố dẫn đến thắng lợi.
Bình Á Khắc nâng con dao găm trong tay lên, đáp lại.
Lúc này, tiểu mập mạp trên khán đài lớn tiếng nhắc nhở.
-Lão đại, đối thủ cũng là người am hiểu tốc độ, nhưng phải chú ý đến dị năng của hắn, đối phương có thể khống chế không khí.
-Hắn ta có thể sử dụng dị năng để tạo ra tường không khí, hoặc đạn không khí. Anh phải ứng phó cẩn thận, bởi vì bất kể là tường không khí hay đạn không khí thì cũng đều không thể thấy được.
Nghe lời nhắc nhở từ tiểu mập mạp, Lâm Tinh Hải nhẹ gật đầu, lời nhắc nhở này đến rất đúng lúc, nếu không bất ngờ gặp phải thì hắn có thể còn bị tổn thất không nhỏ.
Về phần Bình Á Khắc ở một bên kinh ngạc liếc nhìn Lâm Tinh Hải, đối phương lựa chọn khiêu chiến mà không điều tra trước thông tin của hắn?
Vào lúc này, Bình Á Khắc đột nhiên cảm nhận được cảm giác phiền muộn của Triệu Tuấn Lợi.
Nhưng hắn ta không nói gì, chỉ lặng lẽ điều chỉnh trạng thái và chuẩn bị trước cuộc chiến.
Với tư cách là trọng tài, Ngụy Khải thấy hai người không nói chuyện, cũng không do dự nên lập tức yêu cầu tuyển thủ hai bên chuẩn bị.
Khi trận đấu bắt đầu, cả hai bên đều không chủ động tấn công, dường như đang chờ đối phương chủ động.
Bình Á Khắc nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Lâm Tinh Hải, cuối cùng nhịn không được, cười lạnh một tiếng cầm chặt dao găm, đồng thời triển khai võ học và Thần Ma thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận