Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 187

Nhìn thấy bốn thi thể trên mặt đất, Tằng Hồng có chút khó tin, anh ta nhìn máy dò trên Mecha một chút, phát hiện phía trước anh ta không có nhìn nhầm, đối phương thật sự ở vị trí ngoài 200 mét.
Ngoài 200 mét, mà trong nháy mắt có thể giết chết bốn thành viên của bọn họ, anh ta không dám tưởng tượng, đối phương làm sao có thể làm được chứ.
Trong Binh đoàn lính đánh thuê Mãnh Hổ bọn họ, thành viên có kỹ thuật bắn súng tốt nhất, cũng chỉ có thể bắn chết Zombie ở trong 50 mét mà thôi.
Cho nên, trước khi truyền lệnh xuống, anh ta căn bản chưa từng cân nhắc, đối phương còn có thể tấn công.
Mà sau khi khiếp sợ qua đi, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng tức giận, mặc kệ kỹ thuật bắn súng của đối phương có tốt đến đâu, nhưng nói thế nào thì cũng chỉ là thân thể bằng xương bằng thịt, thế mà cũng dám đến khiêu chiến cả một Binh đoàn lính đánh thuê của bọn họ, hơn nữa còn ở ngay trước mắt anh ta bắn chết thành viên của anh ta.
Trong nháy mắt anh ta đã nghĩ xong, muốn khiến cho đối phương chết trong tuyệt vọng, để bọn chúng hiểu rõ Binh đoàn đánh thuê Mãnh Hổ không phải là thứ mà anh ta có thể khiêu khích.
Đương nhiên, mặc dù trong lòng rất giận dữ nhưng anh ta vẫn không quên trách nhiệm của một đoàn trưởng.
Khi khởi động Mecha lao ra, anh ta đồng thời hạ lệnh, chỉ giữ lại năm người chịu trách nhiệm sửa chữa xe bọc thép, còn những người khác chạy bộ tới chiến trường.
Dù sao bọn họ đang ở đây nên khoảng cách đến chiến trường chỉ còn 2 kilomet. Với tốc độ của người có gen tối ưu hóa, chạy nhanh cũng chỉ mất hai ba phút, việc này chắc chắn còn nhanh hơn so với sửa xe.
Sau khi nói xong, khởi động động cơ phụ trợ của Mecha, mặt đất ầm ầm, với sự hỗ trợ của khoa học kỹ thuật, Mecha nặng vài tấn cũng có thể chạy nhanh với tốc độ kinh khủng.
Cho dù là Tằng Hồng, cũng chỉ có thể phát huy được 50% công suất của Mecha nhưng với khoảng cách 200m đối với anh ta mà nói cũng chỉ là vấn đề trong vài giây.
Anh ta dường như có thể đoán trước điều đó, tự mình điều khiển Mecha, nghĩ đến cảnh tượng một cước đạp chết đối phương.
Chỉ là sự việc một lần nữa phát triển ngoài dự tính của anh ta, anh ta mới điều khiển Mecha, nhảy ra khỏi xe bọc thép, đối phương dã bắt đầu tấn công.
Pằng pằng!
Hai tiếng súng vang lên.
Chẳng qua đối với sự tấn công của súng ống thông thường, Tằng Hồng chưa bao giờ thèm để ý, cho dù là Đạn xuyên giáp cũng không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Mecha.
Thế nhưng hai tiếng súng vang lên, anh ta thế nhưng thấy chương trình tự kiểm tra của hệ thống bắt đầu báo động, đầu gối xuất hiện vết thương rồi.
Điều này, Tằng Hồng nhất thời kinh ngạc, cho dù là bị đạn xuyên giáp bắn trúng mặt ngoài của Mecha, thì nhiều nhất cũng chỉ để lại một lỗ nhỏ cỡ hạt đậu thôi, nếu chỉ tổn hại như thế thì căn bản không thể dẫn đến hệ thống tự kiểm tra báo động mới đúng chứ.
Anh ta vội vàng xem qua hệ thống điều khiểm của Mecha, xem xem vị trí đầu gối của Mecha, nơi đó có một lỗ hổng.
Đương nhiên điều này không phải là trọng điểm mà trọng điểm là trong lỗ hổng có một loại chất lỏng màu xanh biếc, mà chất lỏng này đang nhanh chóng ăn mòn hợp kim đặc chủng xung quanh.
Mà nhìn lại hình ảnh vừa rồi, anh ta có thể nhìn thấy hai viên đạn vừa rồi cùng bắn trúng vào một vị trí.
Viên thứ nhất bắn trúng là đạn xuyên giáp, như anh ta suy đoán thì chỉ có thể để lại một lỗ nhỏ cỡ hạt đậu ở mặt ngoài của Mecha mà thôi.
Nhưng viên thứ hai ngay sau đó là đạn ăn mòn, nó cũng bắn trung lỗ hổng này, mà bây giờ chất lỏng ăn mòn kia đáng ra phải bị văng ra thì lại đang ở trong lỗ hổng đó.
Nếu như không có lỗ hổng này, phần lớn chất lỏng mà đạn ăn mòn bắn ra sẽ bị văng ra ngoài, cho dù còn lưu lại một ít cũng sẽ theo mặt ngoài của bọc giáp chảy ra ngoài, khả năng tạo thành thương tổn chỉ là cực kì ít ỏi, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống như hiện tại.
Mà sau khi nhìn thấy một màn này, Tằng Hồng cuối cùng cũng thu hồi sự khinh thường trong lòng, kỹ thuật bắn súng của đối phương như vậy, nếu bản thân không dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết đối phương thì nói không chừng có thể xảy ra cái gì đó ngoài muốn.
Cũng lúc đó, anh ta cũng đoán được thân phận của kẻ tấn công, có thể có được kỹ thuật bắn súng như vậy, nhất định là tên súng thần trong Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Nhưng mà sau khi đoán ra, Tằng Hồng không hoảng hốt chút nào, trái lại lại hơi hưng phấn, bởi vì nếu có thể giết chết được nhân vật quan trọng như vậy của đối phương thì anh ta nhất định cũng được xem như đã lập công lớn.
Trong lòng thầm nghĩ nhiều như vậy nhưng động tác của anh ta không dừng lại chút nào, điều khiển Mecha đưa tay phải lên, phóng ra một luồng khí mạnh mẽ hướng về lỗ hổng kia.
Đem toàn bộ chất lỏng ăn mòn bên trong thổi ra ngoài.
Nói cách khác với sự tồn tại của lỗ hổng đó, cho dù ở thời điểm Mecha đang chạy, có thể đem hầu hết chất lỏng ăn mòn văng ra ngoài, thế nhưng chắc chắn sẽ sót lại một chút, kéo dài không ngừng như vậy đối với Mecha sẽ tạo nên thương tổn.
Kỹ thuật điều khiển của Tằng Hồng cũng tốt, động tác rất lưu loát, thế nhưng anh ta vừa hoàn thành thì có một viên đạn ăn mòn khác chuẩn xác bắn vào giữa lỗ thủng.
Tằng Hồng:
-….
Trong lòng anh ta có một vạn con ngựa đang chạy qua, nhưng lí trí lại nói với anh ta, hiện tại tức giận cũng không có ích gì, anh ta nhìn thoáng qua hệ thống tự kiểm tra, chỗ đầu gối ngoài bọc thép, mức độ tổn hại đã đạt đến 13%.
Nhưng anh ta cũng rất rõ ràng, nếu như không giải quyết Lâm Tinh Hải, căn bản anh ta không thể yên tâm giải quyết chất lỏng ăn mòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận