Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 383

Lúc này, trạm canh gác số 108 đang tích cực chuẩn bị chiến đấu.
Các thành viên của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên đang kiểm tra lại toàn bộ trạm canh gác này lần cuối.
Mà trong một căn phòng của sở chỉ huy tạm thời của trạm canh gác, một cuộc thảo luận quyết liệt cũng đang diễn ra.
-Tôi vẫn giữ vững quan điểm thiết lập tuyến phòng thủ thứ 1 cách trạm canh gác hơn 300m, chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể có chiến lược đầy đủ chiều sâu.
Phương Thiên Hòa chỉ vào bản đồ, nghiêm túc nói.
-Nhưng như vậy, tối đa chỉ có một nửa số súng máy tự động ở trong trạm canh gác có thể cung cấp hỏa lực tấn công. Như vậy, nếu như xảy ra vấn đề gì, khoảng cách 300m này chính là trí mạng, lính đánh thuê phía trước có thể sẽ không kịp rút lui về tới.
-Nếu như ở đây xảy ra chuyện gì, không ai trong chúng ta có thể gánh vác nổi trách nhiệm này.
Quân đội phái đội trưởng Vạn Gia Thắng tới, vẻ mặt tràn đầy nghiêm trọng nói.
Dựa theo sắp xếp của quân bộ bên kia, trên cơ bản mỗi một trạm canh gác ngoài một lính đánh thuê đóng quân, còn có một tiểu đội của quân đội.
Tiểu đội của quân đội sẽ tiến hành chỉ đạo công việc, đồng thời bảo đảm mỗi binh đoàn lính đánh thuê có thể chấp hành mệnh lệnh của bộ tham mưu bên kia đưa ra trước tiên.
Nếu như là đổi lại là những địa phương khác, hoặc đổi lại một binh đoàn lính đánh thuê khác, quân đội phái tiểu đội chỉ đạo tới, hoàn toàn không cần thương lượng cái gì với đối phương, trực tiếp ra lệnh là được rồi.
Nhưng binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên thì khác, cho dù là ở quân đội bên kia, đối phương cũng có thể xếp hàng đầu .
Cho nên tiểu đội chỉ đạo của quân đội cũng không thể không lắng nghe ý kiến của Phương Thiên Hòa.
Nhưng mà cả hai bên đều không nghĩ đến, bọn họ vậy mà lại xuất hiện ý kiến bất đồng ở một khâu quan trọng như vậy.
Tiểu đội chỉ đạo của quân đội rõ ràng là lấy thận trọng làm chủ, cho nên phương án cũng tương đối bảo thủ.
Nhưng Phương Thiên Hòa cũng rất rõ ràng, sức mạnh của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên vốn dĩ các binh đoàn lính đánh thuê khác không thể sánh được, cho nên hắn mới muốn đặt tuyến phòng thủ thứ nhất cách trạm canh gác này 300m.
Dạng chiến lược đầy đủ chiều sâu này, dù là không gánh được áp lực, bọn họ cũng có thể dùng không gian đổi thời gian, phòng ngự ở đây lâu hơn.
Dù sao chỗ trạm canh gác này cũng là một điểm chiến lược, không đến thời khắc cuối cũng, ai cũng không muốn từ bỏ.
Ngay tại lúc hai người đều không giữ vững được nữa, Từ Hải Thủy đột nhiên hào hứng chạy vào phòng chỉ huy tạm thời này, hưng phấn nói:
-Đoàn trưởng, lão đại trở về rồi, các anh cũng đừng cãi nhau nữa, để cho lão đại quyết định nên làm như thế nào đi.
Vạn Gia Thắng khẽ nhíu mày, đối phương đã cắt ngang cuộc họp này này coi như xong, làm sao còn xuất hiện thêm một người lão đại tới chỉ huy bọn họ.
Sắc mặt hắn vừa mới nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn giảng đạo một câu, nhưng đột nhiên trong lòng khẽ động, mở miệng hỏi: “Lão đại mà anh nói, là chỉ đồng chí Lâm Tinh Hải?”
-Đúng vậy, nếu không thì còn ai có thể có tư cách để tôi xưng lão đại cơ chứ.
Từ Hải Thủy cười ha hả nói.
Cái này, Vạn Gia Thắng không nói nữa, hơn nữa còn đi theo đám người Phương Thiên Hòa cùng nhau ra ngoài nghênh đón.
Rất nhanh đám người đã thấy Lâm Tinh Hải đã đến tuyến phòng thủ bên ngoài trạm canh gác.
Sau khi Lâm Tinh Hải đến đây, cũng không có vội vã đi gặp bất cứ người nào, mà hắn cẩn thận quan sát toàn bộ hệ thống phòng ngự của trạm canh gác một lần, nhịn không được âm thầm gật đầu.
Ở đây vẻn vẹn chỉ có khoảng 100 khẩu súng máy tự động, hỏa lực phóng ra của 100 khẩu súng máy tự động này có thể sánh ngang với hai ba binh đoàn lính đánh thuê.
Trừ cái đó ra, còn có 10 khẩu súng trường điện tử chuyên dùng để đối phó với zombie biến dị và 10 khẩu đại bác tự chuyển động để hỗ trợ hỏa lực.
Nói không ngoa chứ chỉ cần những vật phóng ra hỏa lực này đều có thể sánh ngang một đại đội cả nghìn người.
Huống chi ở trạm canh gác số 108 còn được trang bị khoảng 1000 robot chiến đấu nữa.
Trang bị nhiều như vậy nhưng binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên chỉ yêu cầu một tuyến phòng thủ, cũng chỉ có 500 mét mà thôi.
Sau khi quan sát xong những vật này, trong lòng Lâm Tinh Hải chỉ có một cảm xúc xúc động, lần này khu lánh nạn Tinh Thuẫn đoán chừng thật sự quyết tâm chiến thắng mà bất chấp tất cả mà.
Mặc dù nói bởi vì trạm canh gác số 108 là điểm chiến lược, các phương diện về trang bị vũ khí đều nhiều hơn một chút, nhưng các trạm canh gác khác cũng không hề kém hơn chút nào.
Hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, toàn bộ hệ thống phòng ngự của các trạm canh gác nhiều như vậy mà cộng lại, tài nguyên hao tổn chắc chắn là rất lớn.
Hơn nữa ngoại trừ vũ khí, phương diện tiêu hao đạn dược mới thật sự tiêu tốn nhiều tiền bạc nhất.
Sau trận đại chiến này, tài sản của khu lánh nạn Tinh Thuẫn cho dù là trống không, đoán chừng cũng không kém hiện giờ nhiều lắm.
Lúc ấy thắng còn dễ nói, nhưng nếu như thua, phỏng chừng thật sự không thể gượng dậy nổi.
Lúc hắn suy nghĩ những chuyện này, đám người Phương Thiên Hòa cuối cùng cũng chạy tới.
-Thật không nghĩ tới, cậu có thể vội vàng trở về, vậy tôi hoàn toàn yên tâm rồi.
Sau khi Phương Thiên Hòa đến nơi, đầu tiên như trút được gánh nặng thở dài một hơi, sau đó mới chỉ vào đám người Vạn Gia Thắng nói: Để tôi giới thiệu cho cậu một chút, vị này là tiểu đội trưởng Quân Bộ phái tới để chỉ đạo.
-Ha ha! Ở trước mặt súng thần, tôi làm sao xứng để chỉ đạo cái gì chứ.
Vạn Gia Thắng trực tiếp bắt chuyện, nói:
-Tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên là Vạn Gia Thắng, là tiểu đội trưởng Quân Bộ phái tới, đương nhiên một đại nhân vật như súng thần chắc chắn không biết tôi, nhưng anh chắc chắn biết trưởng quan của tôi, Trương Nhạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận