Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1143 - Khởi động Kế Hoạch Xác Sống (2)

Khởi động Kế Hoạch Xác Sống (2)
Nói cách khác, chỉ cần năm mươi con zombie biến dị cấp 4 này thôi đã có thể cung cấp cho Lâm Tinh Hải khoảng 150000000 điểm tích luỹ rồi.
Còn về số lượng zombie biến dị cấp 1, cấp 2, cấp 3 hắn săn giết thì càng nhiều hơn, đạt tới con số khủng bố hai nghìn con.
Số lượng khổng lồ như thế, cụ thể có được kiếm được bao nhiêu điểm tích luỹ, Lâm Tinh Hải vẫn chưa tính toán cẩn thận, nhưng dưới khen thưởng nhân đôi điểm tích luỹ, ít nhất cũng có thể kiếm được khoảng 100000000 điểm tích luỹ.
Hai người vốn đang sóng vai đi tới bộ chỉ huy lâm thời, nhưng sau khi nghe thấy Lâm Tinh Hải nói thế, Tiểu Bàn Tử lập tức sững sờ tại chỗ.
Hắn moi lỗ tai, có chút không xác định hỏi: “Đại, đại ca, ngươi nói bao nhiêu? 200000000, 300000000 điểm tích luỹ á?”
“Đúng thế! Có vấn đề gì à?” Lâm Tinh Hải cảm thấy hơi buồn cười và hỏi.
Nhìn vẻ mặt không chút để ý của Lâm Tinh Hải, Tiểu Bàn Tử rít gào trong lòng, “Vấn đề lớn có được không?”
Nói thật ra, tuy Tiểu Bàn Tử đã đánh giá cao Lâm Tinh Hải rất nhiều lần. Nhưng cho dù hắn đánh giá cao hơn nữa thì cũng hoàn toàn không ngờ, Lâm Tinh Hải có thể kiếm được số điểm tích luỹ cao như thế trong vòng một tiếng.
So với Lâm Tinh Hải, chiến đội Phá Hải do Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô liên thủ thành lập thật sự hơi không đáng nhắc tới.
Dù gì ngoài lúc đầu, sau khi bọn họ từng tạo nên chiến tích đáng ngạc nhiên là một tiếng 20000000 điểm tích luỹ. Sau này, khi những con zombie biến dị cấp 4 trở nên cảnh giác hơn, trong ba ngày sau, bình quân mỗi tiếng chiến đội Phá Hải kiếm được chưa đến 15000000.
Có đôi khi thu hoạch ít thì một tiếng chỉ được khoảng 10000000.
Nói cách khác, điểm tích luỹ Lâm Tinh Hải kiếm được trong một tiếng gần như tương đương với tổng điểm tích luỹ chiến đội Phá Hải kiếm được trong một ngày.
Thậm chí không đơn giản là chiến đội Phá Hải, phỏng chừng cộng tất cả điểm tích luỹ của học viên hai trường Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô lại còn ít hơn điểm tích luỹ của một mình Lâm Tinh Hải.
Trong lòng có hàng nghìn từ ngữ, cuối cùng biến thành hai chữ trong miệng Tiểu Bàn Tử: “Trâu bò!”
Bây giờ, điều hắn chờ mong nhất là vẻ mặt xuất sắc của học viên hai trường Đại học khác sau khi điểm tích luỹ đổi mới và công bố ra ngoài.
Lâm Tinh Hải và Tiểu Bàn Tử sóng vai bước vào trong bộ chỉ huy lâm thời của học viện Đông Hải.
Cái gọi là bộ chỉ huy lâm thời, tuy chỉ dùng khu ký túc xá lâm thời dựng lên nhưng diện tích cũng không nhỏ, còn phương tiện bên trong có Tiểu Bàn Tử duy trì nên khá là tiên tiến.
Lúc này, hơn một trăm người bên trong đều đang bận rộn tiến hành tập hợp tin tức và chỉ huỷ.
Dù đây không phải là lần đầu tiên Lâm Tinh Hải nhìn thấy cảnh tượng này nhưng hắn vẫn phải cám thán.
Tuy quy mô của bộ chỉ huy lâm thời này hơi nhỏ một chút, nhưng thật ra cũng không chênh lệch quá nhiều với bộ chỉ huy của quân đội. Đặc biệt là trên phương diện các loại dụng cụ, Tiểu Bàn Tử đầu tư rất lớn nên phương diện này không kém chút nào.
Bây giờ, sau khi những học viên này nhìn thấy Lâm Tinh Hải bước vào thì đều sôi nổi đứng dậy chào hỏi.
Sau khi Lâm Tinh Hải gật đầu ra hiệu bèn vội vàng nói: “Mọi người đừng khách sáo, công việc trong tay quan trọng hơn.”
“Ha ha! Đội trưởng Lâm, lần này ngươi cũng thần kỳ thật, sau khi ngươi điều khiển cơ giáp cấp truyền kỳ ra ngoài, chúng ta căn bản không nhận được tín hiệu cầu viện nào, bây giờ đang rất nhẹ nhàng đây.” Lúc này, người phụ trách khác là Quan An đi ra và nói.
Trong mấy ngày nay, Quan An đã hoàn toàn hòa mình vào nhân vật quản lý, hơn nữa còn cảm thấy khá là hưởng thụ. Dù gì thì ở đây chẳng những an toàn mà còn kiếm được nhiều tiền.
Đối với chuyện này, Lâm Tinh Hải chỉ khẽ mỉm cười. Sau đó, hắn đi tới trước bản đồ và vẽ hai hình tròn ở bên trên, “Zombie biến dị ở hai khu vực này cũng đã bị ta rửa sạch sẽ, lát nữa các ngươi cũng có thể làm những học viên khác đi tới hai khu vực này chấp hành nhiệm vụ trước, vậy thì nhiệm vụ có thể lựa chọn cũng nhiều hơn rất nhiều.”
Nghe thấy Lâm Tinh Hải nói vậy, Quan An và những người xung quanh đều không khỏi lộ ra vẻ giật mình.
Phải biết rằng, khu vực nhiệm vụ ban đầu Lâm Tinh Hải xác định đã khá là khổng lồ rồi. Trong mắt bọn họ, đối phương có thể nhanh chóng rửa sạch khu vực này đã là kỳ tích rồi, hoàn toàn không ngờ còn có thể hoàn thành nhiệm vụ vượt mức nhiều như vậy.
Lúc này, Tiểu Bàn Tử ở bên cạnh không ngừng cười khà khà, “Mọi người đều bình tĩnh một chút, chuyện làm các ngươi càng giật mình hơn còn chưa xuất hiện đâu đó! Nhưng tính thời gian thì cũng sắp rồi.”
Những người còn lại đều sôi nổi quay đầu lại nhìn Tiểu Bàn Tử với vẻ mặt đầy ngạc nhiên. Nhưng bây giờ, Tiểu Bàn Tử lại tỏ vẻ cao thâm khó đoán, làm Lâm Tinh Hải ở bên cạnh nhìn mà không khỏi bật cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận