Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 929 - Mời (1)

Mời (1)
Ví dụ như ngươi thi triển dị năng làm miệng vết thương nhanh chóng cầm máu khép lại, thật ra, với người thi triển dị năng, tiêu hao như vậy cũng không lớn, điều này tương đương với chỉ dùng dị năng của ngươi để “khâu lại” những mạch máu và tổ chức cơ bắp đó mà thôi.
Nhưng dị năng bây giờ Liễu Diệu Diệu đang thi triển quả thật không khác gì tái sinh, năng lượng tiêu hao căn bản không ở cùng một cấp độ.
“Dị năng ngươi có được là gì? Làm như thế nào?” Cuối cùng, Trần Vũ Thạch cũng không thể kiềm chế sự tò mò trong lòng mà hỏi.
“Đây là dị năng Khống Chế Sinh Mệnh.” Người mở miệng chính là Lâm Tinh Hải, lúc này hắn đã mang theo ba con sinh vật thâm uyên đã đánh ngất gấp gáp quay về.
Hắn vừa vứt con sinh vật thâm uyên xuống mặt đất vừa mở cửa xe bọc thép ra, nhảy lên tiếp tục giải thích: “Dị năng của Diệu Diệu có thể rút sinh khí trong cơ thể mục tiêu, sau đó rót vào trong cơ thể của một mục tiêu khác, mà sau khi đạt được một lượng lớn sinh khí, tất nhiên vết thương của ngươi có thể khép lại.”
Lời giải thích của Lâm Tinh Hải vô cùng đơn giản rõ ràng, Trần Vũ Thạch cũng lập tức hiểu ra, vì sao dị năng này có thể làm được trình độ “tái sinh” như vậy, bởi vì thứ nó tiêu hao không phải là năng lượng của bản thân Liễu Diệu Diệu.
Dị năng của nàng chỉ có tác dụng “khuân vác”, nói vậy thì đúng là tiêu hao sẽ ít hơn nhiều. Hơn nữa, vì thứ nàng “khuân vác” chính là sinh khí nên tác dụng mang đến mới cực kỳ khủng bố.
Hơn nữa, Trần Vũ Thạch còn chú ý tới một chi tiết, hắn vội vàng hỏi: “Nói vậy thì dị năng này cũng không đơn thuần chỉ là dị năng Chữa Trị, còn có thể dùng để công kích đúng không?”
“Đúng vậy! Hơn nữa còn là công kích bỏ qua phòng ngự.” Lâm Tinh Hải cười và nói.
“Có lẽ đây chính là dị năng mạnh nhất ta biết.” Trần Vũ Thạch có chút cảm khái.
“Đâu có, dị năng của A Tinh mới là mạnh nhất.” Liễu Diệu Diệu ở bên cạnh nghe vậy thì ngượng ngùng nói.
Trần Vũ Thạch không hé răng, hắn rất muốn nói, dị năng của cả hai người các ngươi đều biến thái.
Trên thực tế, hắn cũng không thể phán định dị năng của hai người, rốt cuộc là dị năng của ai biến thái hơn. Tuy nói từ mức độ quỷ dị thì dị năng của Liễu Diệu Diệu khủng bố hơn.
Nhưng Lâm Tinh Hải cũng không kém, hắn chỉ là Tuỵ Phủ cảnh sơ kỳ, lại có thể bộc phát ra tốc độ của Thần Ma cảnh hậu kỳ. Hắn rất khó tưởng tượng ra sau này, chờ đến khi Lâm Tinh Hải lên tới Tố Thể cảnh, thậm chí là Thần Ma cảnh, rốt cuộc có thể bùng nổ tốc độ khủng bố cỡ nào.
Hắn tin rằng, chờ tới khi Lâm Tinh Hải lên tới Thần Ma cảnh, có lẽ một mình hắn có thể so được với mấy chục, mấy trăm cường giả Thần Ma cảnh, thậm chí là nhiều hơn.
Đương nhiên, dựa theo tình huống hiện giờ, hắn vẫn cảm thấy dị năng của Liễu Diệu Diệu dùng tốt hơn dị năng tốc độ của Lâm Tinh Hải.
Bởi vì nói từ một góc độ nào đó, dị năng của Liễu Diệu Diệu đã có thể ảnh hưởng đến chiến cuộc của Thần Ma cảnh bọn họ.
Khi suy nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn cũng không khỏi trở nên nóng bỏng, hắn nhìn chằm chằm Liễu Diệu Diệu rồi nghiêm túc nói: “Bạn học Liễu này, ta có một yêu cầu quá đáng, ta đại biểu quân bộ mời ngươi trở thành quân y tạm thời của chúng ta.”
“Năng lực của ngươi rất quan trọng, chỉ cần đi tới tiền tuyến, chẳng những có thể cứu sống nhiều cường giả Thần Ma cảnh hơn, mà còn có thể làm năng lực tác chiến liên tục của chúng ta được tăng lên cực nhiều.”
“Chuyện này…” Trên mặt Liễu Diệu Diệu lập tức lộ ra vẻ chần chờ, nàng không muốn rời khỏi Lâm Tinh Hải, nhưng cũng hiểu chuyện đối phương đang nói thật sự rất quan trọng.
Trong lúc nàng đang lưỡng lự, Lâm Tinh Hải ở bên cạnh lại mở miệng, “Xin lỗi, chúng ta từ chối.”
“Vì sao! Có lẽ ngươi không biết, loại năng lực chữa trị tái sinh này khủng bố cỡ nào. Chỉ trong một buổi sáng, bên phía chúng ta đã thiệt hại ba cường giả Thần Ma cảnh, trong đó có một người chính là vì bị thương nặng không trị mà chết.”
“Nếu Liễu Diệu Diệu ở đó, vậy thì bi kịch này sẽ không xảy ra, chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn càng nhiều cường giả Thần Ma cảnh ngã xuống à?” Khi nói những lời này, hơi thở trên người Trần Vũ Thạch chợt biến đổi, không còn hòa ái dễ gần như trước, mà trở nên sắc bén bức người.
Những người khác ở trong xe nhìn thấy Trần Vũ Thạch sắp tức giận hầu như đều lùi về phía sau một bước theo bản năng, nhưng biểu tình trên mặt Lâm Tinh Hải, người nhìn trực diện đối phương lại không hề thay đổi chút nào.
Hắn bình tĩnh rồi lại kiên định nói; “Nếu có cường giả Thần Ma cảnh ngã xuống vì nguyên nhân này, ta sẽ bi ai vì bọn họ, nhưng ta sẽ không thay đổi quyết định này. Hơn nữa, bây giờ chúng ta vẫn chỉ còn là học sinh, ngươi không có quyền trực tiếp quản lý chúng ta, có chuyện gì muốn nói, ngươi có thể tiến hành giao tiếp với nhà trường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận