Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 279

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được về sau mượn Lâm Tinh Hải thân phận, ở công hội lính đánh thuê không còn có người dám khinh thường binh đoàn lính đánh thuê Sơn Hải của bọn hắn, cho dù là đối mặt những binh đoàn lính đánh thuê cấp 2 cấp 3 kia thì bọn hắn đều có thể đứng nghiêm mà nói chuyện.
Nếu như dùng một câu để hình dung thì không thể nghi ngờ đó chính là: Một người đắc đạo, gà chó lên trời*.
*Một người đắc đạo, gà chó lên trời: ý chỉ khi một người đắc đạo thành tiên thì cả nhà, ngay cả gà chó cũng được theo người này lên trời.
Kế tiếp là bắt đầu chúc mừng, đối mặt với một đám đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê xông tới, Lâm Tinh Hải ngay từ đầu còn có thể mặt mỉm cười cùng bọn họ trò chuyện chạm cốc.
Chỉ có điều hắn phát hiện mình thật sự không am hiểu phương diện xã giao này, mỉm cười trên mặt dần dần cứng ngắc, sau khi làm quen một vòng người, hắn lập tức đem những chuyện này tất cả đều giao cho Phương Thiên Hoà.
Đương nhiên hắn cũng không căn dặn đối phương mang theo Cao Sơn làm cho anh ta thể hiện một chút cảm giác tồn tại.
Nếu như có thể có quan hệ tốt một chút với các binh đoàn lính đánh thuê thì dù là khi hắn không ở thì lúc nhiệm vụ gặp phải khó khăn gì cũng có thể mời binh đoàn lính đánh thuê khác tới giúp đỡ.
Tiệc ăn mừng kiểu này nếu không kéo dài bốn, năm tiếng đồng hồ rồi uống đến say chuếnh choáng thì một đám lính đánh thuê này sẽ không tản đi, nhưng Lâm Tinh Hải cũng không nguyện ý chờ thời gian dài như vậy.
Cho nên chưa tới nửa giờ sau, hắn lập tức tìm một cái lý do, để Công Hội lính đánh thuê sang một bên rồi trực tiếp quay trở về tiểu khu Tinh Thuẫn.
Tiểu khu Tinh Thuẫn này rất rõ ràng cũng là khu vực tấn công trọng điểm của tập đoàn tài chính Morgan trước đây.
Chỉ có điều nơi này cũng là nơi ở của gia đình của những người lãnh đạo, nói không khoa trương thì lực lượng binh lính được bố trí ở chỗ này thậm chí còn nhiều hơn so với rất nhiều cơ quan quan trọng.
Cho nên toàn bộ tiểu khu Tinh Thuẫn đều tương đối an toàn, mặc dù đường đi ở phía ngoài có rất nhiều phòng ốc đều bị nổ đến phá huỷ nhưng tiểu khu Tinh Thuẫn vẫn còn duy trì được bộ dáng hoàn hảo không hao tổn, ít nhất còn chưa có đạn pháo nào có thể có hoả lực đột phá được rồi bị chặn lại rơi xuống bên trong.
Đến nỗi những thứ như đạn này nếu bắn tới bên trong cũng là khó tránh khỏi, hơn nữa cũng không cách nào chặn lại.
Nhưng người ở bên trong tiểu khu trốn ở gần bên trong gian phòng lập tức sẽ không bị nguy hiểm gì đến sinh mạng.
Có điều khi Lâm Tinh Hải trở lại gian phòng thuê của chính mình lại phát hiện Liễu Diệu Diệu cũng không ở đây.
Điều này khiến Lâm Tinh Hải kinh hãi trong lòng, vội vàng cầm lấy đồng hồ cảm ứng thông minh ở cổ tay gửi tin nhắn đi.
Rất nhanh, tin hồi âm của Liễu Diệu Diệu đã trở về, thì ra sau khi nhận được tin nhắn báo bình an của Lâm Tinh Hải, cô ấy lập tức chạy ra ngoài hỗ trợ cứu chữa thương binh.
Thời điểm xảy ra đại chiến với tập đoàn tài chính Morgan, Liễu Diệu Diệu biết mình không thể giúp được bất cứ chuyện gì, dù là ra ngoài cũng là gây liên luỵ cho nên sáng suốt lựa chọn chờ ở trong tiểu khu Tinh Thuẫn.
Mà trong khâu cứu trợ thương binh sau chiến tranh, dị năng mà cô ấy thức tỉnh có thể phát huy tác dụng lớn cho nên cô ấy lập tức không chút do dự nào mà ra ngoài cứu người.
-Dị năng khống chế sinh mệnh của Liễu Diệu Diệu cũng không phải thuần tuý là dị năng trị liệu dị năng cơ mà! Cô ấy phải chữa như thế nào cho người bị thương? Chẳng lẽ sẽ rút ra lực lượng sinh mệnh của người khỏe mạnh rồi rót vào trong những người bị thương kia sao!
Lâm Tinh Hải một bên suy nghĩ, một bên hướng về chỗ Liễu Diệu Diệu cho mà chạy tới.
Nếu như đối phương thật sự làm như vậy thì có lẽ còn có thể gây nên một chút bão táp, dù sao trường hợp như vậy mà lộ ra thì sẽ có chút kinh dị.
Có điều khi hắn đuổi tới chỗ điều trị tạm thời gần tiểu khu Tinh Thuẫn lại phát hiện mình cả nghĩ quá rồi.
Điểm điều trị tạm thời mà Liễu Diệu Diệu đang ở cùng điểm điều trị còn lại có sự khác nhau tương đối lớn.
Các điểm điều trị khác hầu như đều là màu trắng, nhưng điểm điều trị này lại là có một màu xanh biếc dạt dào, đủ loại bồn hoa dường như đã vây kín cả điểm điều trị.
Hơn nữa còn có xe tải quân dụng chuyên môn đem bồn hoa mới đưa tới, đương nhiên còn đưa tới có cả loại để vào trong khoang chữa bệnh, cũng không biết có thể giúp những bệnh nhân gặp phải nguy hiểm trầm trọng sống sót hay không.
Sau khi những người này đi tới, Liễu Diệu Diệu lập tức thi triển dị năng khống chế sinh mệnh, đem lực lượng sinh mệnh trong thực vật ở bốn phía rút ra ngoài, rót vào bên trong thân thể của bệnh nhân.
Có điều chuyện này và chuyện sử dụng dị năng một cách bình thường là không giống nhau, Liễu Diệu Diệu lúc này cũng không phải là chỉ rút ra từ từng cây một, mà là từ bên trong mỗi một khóm thực vật đều rút một chút lực lượng sinh mệnh ra.
Như vậy, sau khi những thực vật bị chở tới này bị thu lấy một bộ phận lực lượng sinh mệnh thì chỉ có chút ỉu xìu, mà sẽ không trực tiếp khô héo.
Chờ đến khi một nhóm thực vật này ỉu xìu đến mức độ nhất định, những quân nhân kia lập tức sẽ đưa chúng nó về vườn để trồng trọt, một lần nữa thay đổi một nhóm thực vật mới.
Hơn nữa Lâm Tinh Hải còn phát hiện, Liễu Diệu Diệu cứu trợ bệnh nhân, cũng không phải là trực tiếp đem bọn họ chữa khỏi, mà là chú trọng đến những bệnh nhân hấp hối, rót vào lực lượng sinh mệnh cũng không nhiều, đem bọn họ từ trong Quỷ Môn quan kéo trở về là xong rồi, còn lại cũng có thể giao cho đội y tế tới xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận