Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 122

Sau khi thấy Lâm Tinh Hải xông vào, Trương Mỹ Linh há hốc miệng muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện Lâm Tinh Hải căn bản không có nhìn bọn họ mà đi thẳng tới góc khuất phía đông trong đại sảnh, sau đó đưa tay gõ gõ lên mặt đất.
-Nơi này có một đường hầm bí mật, đập nó ra.
Lâm Tinh Hải nói.
Mấy người nghe xong thì mắt cũng sáng lên, tìm những cục đá hoặc tảng đá trong đống đổ nát rồi thi nhau đập.
Nhưng mà cửa của đường hầm này vô cùng rắn chắc, dù bọn họ đập liên tục như điên xuống dưới thì cũng chỉ mặt đất cũng chỉ lõm xuống một chút chứ chưa phá được ra.
Lâm Tinh Hải thấy vậy thì nhíu mày, hắn giải phóng lực cảm ứng một lần nữa, cẩn thận cảm nhận từng chút một, rồi sau đó rút dao găm chấn động bên hông ra, trực tiếp chọc xuống một góc trên mặt đất.
Răng rắc!
Dường như có âm thanh của kim loại đang vỡ.
Tiếp đó, Lăng Tu cầm một tảng đá nặng hơn 100kg nhằm thẳng xuống đất mà đập.
Bùm!
Toàn bộ mặt đất lập tức đổ sụp xuống, làm lộ ra một đường hầm ngắn và rất tối.
Đám người lập tức đi theo hướng đường hầm, rất nhanh sau đó trước mắt mọi người đã xuất hiện một cái tầng hầm.
Trong tầng hầm có một hàng kệ đựng rượu, trên đó trưng bày những bình rượu vang đỏ.
Nhưng mà, khi mặt đất bị sụp đổ thì tầng hầm này cũng chịu ảnh hưởng rất lớn, bị sập hết gần một nửa, chôn vùi một phần rượu vang trong đó.
Nhưng rượu vang còn lại này thì ít nhất cũng có 100 hơn bình.
-Những loại rượu vang đỏ này trị giá bao nhiêu điểm tích lũy?
Lâm Tinh Hải mở miệng hỏi, hắn thật sự không hiểu rõ lắm về những thứ này.
-Những thứ này đều là rượu vang đỏ chính hiệu, nếu như bán cho binh đoàn lính đánh thuê mà nói thì, ít nhất cũng 500 điểm tích lũy cho một bình, chỗ này chắc chắn cũng phải khoảng 5 vạn điểm tích lũy.
-Nhưng tôi có cảm giác rượu vang đỏ này đều không phải là hàng thông thường, nếu như bán cho người biết nhìn hàng, tôi có cảm giác tổng giá trị ít nhất cũng được 10 vạn điểm tích lũy ấy chứ.
Khi nói đến 10 vạn điểm tích lũy thì giọng nói của Lăng Tu có chút run lên.
Lâm Tinh Hải nghe xong, hởi thở cũng dần chậm lại, 10 vạn điểm tích lũy, có thể nói là hắn cũng sẽ được 6 vạn điểm tích lũy trong đó.
Nhưng cảm xúc này của Lâm Tinh Hải cũng chỉ kéo dài trong chốc lát rồi gạt đi ngay, lập tức nói:
-Đừng ngẩn ra nưa, Zombie sắp tới rồi, mau chóng dọn những bình rượu này đi, nhớ tìm những vật để đệm dưới nó, những bình rượu này ít nhất cũng được cất ở đây hơn 20 năm, có thể sẽ rất dễ vỡ.
-Tôi sẽ trì hoãn thời gian cho mọi người! Năm phút sau nhất định phải rút lui.
Đám người nghe Lâm Tinh Hải nói là Zombie sắp tới, trên mặt mới vừa nở được nụ cười thì lập tức cứng ngắc lại.
Mà sau khi bọn họ nghe thấy Lâm Tinh Hải nói, sẽ trì hoãn được trong năm phút, bọn họ vừa hy vọng lời Lâm Tinh Hải nói là sự thật, vừa cảm thấy có chút khó tin.
Ngay cả là ở thị trấn Thanh Đường, số lượng và mật độ Zombie ít hơn rất nhiều so với khi nội thành, nhưng bất kể nói như nào đi chăng nữa thì đây cũng là ở trong thị trấn, nơi có đến mấy vạn con Zombie.
-Anh Lâm, anh thật sự có thể trì hoãn được năm phút sao?
Lăng Tu có chút vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ hỏi lại.
-Có thời gian hỏi nhiều như vậy thì không bằng nhanh chóng bắt tay vào dọn những bình rượu vang đỏ này đi.
Lâm Tinh Hải nhíu mày nói.
Đám người nghe xong thì lập tức không dám nhiều lời nữa, bắt đầu lao vào hành động, đi tìm những thứ có thể đựng được rượu vang đỏ này.
Còn Lâm Tinh Hải thì lập tức rời khỏi tầng hầm, xông lên mặt đất phía trên.
Đứng tại cửa ra vào của nhà máy rượu, hắn quan sát tình huống một chút thì quả nhiên nhìn thấy ở ngoài đường cái cách đó hơn 300 mét xuất hiện hai con Zombie, mà sau lưng bọn chúng còn có cả một đám Zombie đi theo.
Lâm Tinh Hải cũng không lập tức xuất hiện để tiêu diệt Zombie mà đi đến chỗ Hoàng Nặc đang ẩn trốn cùng những xe chiếc xe việt da.
-Tìm được rượu vang đỏ rồi, anh đi hỗ trợ vận chuyển, tôi đi trì hoãn đám Zombie.
Lâm Tinh Hải nói.
-Ừm… Vậy không cần người quan sát ở trong này sao?
Hoàng Nặc chỉ vào máy dò Zombie rồi hỏi.
Nhiệm vụ quan trọng nhất của anh ta chính là đứng ở đây, quan sát di chuyển của Zombie khắp bốn phía.
Nếu như xuất hiện tình huống đặc biệt, sẽ lập tức phát ra cảnh báo, hơn nữa lái xe đi tiếp ứng những người khác, làm tốt công tác chuẩn bị phá vòng vây.
-Không cần, có tôi rồi, Zombie sẽ không có khả năng tới gần nhà máy rượu được. Thời gian không có nhiều, anh mau đi đi!
Lâm Tinh Hải nói.
Hoàng Nặc chỉ do dự một lúc rồi sau đó gật đầu.
Nếu như đổi lại là một người khác, hay cho dù là đội trưởng Cao Sơn của bọn họ, anh ta cũng nhất định sẽ dựa vào lý lẽ biện luận, dù sao cuối cùng thì chỉ cần có xe việt da, là bọn họ đảm bảo có thể ra ngoài được.
Nhưng sau khi tiến vào thị trấn Thanh Đường, Lâm Tinh Hải đã thể hiện được triệt để sức mạnh siêu việt của hắn, nên Hoàng Nặc quyết định lựa chọn tin tưởng.
Đương nhiên, trước khi rời đi thì anh ta cũng không quên cho Lâm Tinh Hải một ít dị năng tăng cường của anh ta.
Đây là điều duy nhất anh ta có thể làm để giúp đỡ Lâm Tinh Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận