Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 547

Trong đoạn video của trận đấu ban nãy, Lâm Tinh Hải cho Ngô Đông Văn một cảm giác hắn đang phát tiết mà bắn loạn xạ.
-Lúc trước Lâm Tinh Hải không ở trong danh sách theo dõi của anh mà phải không? Anh không hiểu cách làm của cậu ta cũng là bình thường, đợi một chút có thể xem video cách cậu ta chiến đấu.
-Hơn nữa đợi đội y tế đến báo cáo tình hình thì sẽ biết thôi, cái này cũng không có gì phải tranh cãi.
Tả Văn Diệu khoát tay.
Ngô Đông Văn há to miệng, nhưng lại không biết nói cái gì cho phải, nếu như có báo cáo khám nghiệm rằng những thương tổn của tên thanh niên cao gầy kia giống hết như những gì Lâm Tinh Hải miêu tả trước đó, thì việc đó sẽ đẩy ngã toàn bộ phán đoán của hắn.
Thậm chí còn có thể chứng minh rằng việc đối phương nổ súng là rất có chừng mực, thậm chí so với mấy thí sinh vung đao vung kiếm thì còn có chừng mực hơn.
Trong hội trường đột nhiên yên tĩnh lạ thường, thực ra ngay cả Tả Văn Diệu lúc này cũng có chút chột dạ.
Tuy rằng hắn rất đồng tình với cách làm cuả Lâm Tinh Hải, nhưng hắn cũng sợ rằng phán đoán của Lâm Tinh Hải là sai, suy cho cùng sức sát thương của một viên đạn đối với cơ thể con người là như thế nào cũng không phải là điều dễ dàng phán đoán được.
Đặc biệt là thể chất mỗi người sẽ khác nhau, chỉ cần phán đoán sai một chút cũng có thể chết người.
Vậy nên trái ngược với việc Lâm Tinh Hải dùng kinh nghiệm của hắn để phán đoán, Tả Văn Diệu càng nghiêng về giả thuyết Lâm Tinh Hải có một loại năng lực đặc biệt, có thể thăm dò bên trong cơ thể đối phương.
Thời gian nhanh chóng trôi trôi qua, 3 phút sau có một nhân viên y tế đi tới.
-Thầy Tả, báo cáo thầy cần đây.
Nhân viên y tế chào kiểu quân đội xong đưa tập báo cáo cho Tả Văn Diệu.
Tả Văn Diệu xem qua hai lần, trên mặt đột nhiên lộ ra nụ cười.
Sau đó hắn truyền báo cáo xuống dưới, các giám khảo trong hội trường rất nhanh đã xem xong bảng báo cáo, sắc mặt tương đối tốt.
Thương tích của đối phương, lại hoàn toàn đúng với Lâm Tinh Hải miêu tả.
Lúc này ngay cả sĩ quan Lữ Vĩ xem xong bảng báo cáo cũng để lộ biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
-Tôi có cảm giác vị trí thần súng của Lão Đông rất nhanh sẽ bị chiếm thôi!
Lữ Vĩ vừa nói xong thì đột nhiên lại nghĩ đến gì đó, hướng về phía Tả Văn Diệu nói:
-Thầy Tả, học sinh giống như Lâm Tinh Hải này, ta thấy nếu như cứ để cậu ta ở đây thì sẽ uổng phí năng lực thiên phú của cậu ta mất. Ta đề nghị học kỳ sau để cậu ta đến chỗ quân đoàn của ta đào tạo thực tiễn, chúng ta tuyệt đối sẽ không để phí tài năng này.
-Nghĩ gì vậy? Năng lực đào tạo của quân đoàn ông có thể vượt qua được học viện Đông Hải chúng tôi sao? Hơn nữa, tôi định thu nhận cậu ta làm đệ tử riêng, đến lúc đó học thực chiến sẽ do tôi tự mình dẫn dắt, không cần quân đoàn ông phải nhọc lòng.
Tả Văn Diệu liếc xéo đối phương một cái, thản nhiên nói.
Lữ Vĩ ngượng ngùng không nói tiếp nữa, đối phương là cường giả Thần Ma Cảnh, xin không được thì ông cũng hết cách.
Tả Văn Diệu rất nhanh lại chuyển sự chú ý về lại người trên màn hình, quét mắt nhìn một lượt tất cả các camera, mở miệng hạ lệnh:
-Tốt, tất cả cầu năng lượng đã đến tay các thí sinh. Bây giờ có thể tiến hành giai đoạn hai. Để chiến đấu quyết liệt hơn chút nào!
Đương nhiên Lâm Tinh Hải không biết, bởi vì chuyện của hắn mà các giám khảo đã xảy ra tranh chấp.
Lúc này tâm trạng hắn khá tệ.
Bởi vì khi hắn lao đến địa điểm mục tiêu tiếp theo, thì phát hiện nó trống không.
Rõ ràng, đội ngũ lấy được quả cầu năng lượng đã nhanh chóng rời đi.
Bây giờ hắn chỉ có thể lấy nơi này làm trung tâm rồi kiểm tra xem có đội ngũ nào xung quanh hắn có quả cầu năng lượng hay không.
Có rất nhiều đội ngũ lân cận, chỉ trong vòng chưa đầy một phút tìm kiếm, hắn đã sử dụng năng lực cảm giác của mình để phát hiện ra có ba đội ngũ ở gần đó, nhưng không có đội ngũ nào trong số này có quả cầu năng lượng.
Đương nhiên, hắn tin tưởng rằng đội ngũ có được quả cầu năng lượng kia trong khoảng thời gian ngắn như vậy hẳn là chạy không xa.
Với tốc độ của hắn, cho dù là dựa theo cách vớ vẩn nhất là tìm kiếm bừa thì không bao lâu là có thể tìm được đối phương.
Nhưng câu hỏi đặt ra là, về sau làm thế nào hắn tìm thấy những quả cầu năng lượng nữa?
Càng về phía sau, khi các đội ngũ di chuyển, càng khó tìm thấy quả cầu năng lượng.
Trong trường hợp này, việc hoàn thành mục tiêu thu thập năm mươi quả cầu năng lượng trở nên khá khó khăn.
Khi Lâm Tinh Hải đang suy nghĩ về những điều này, hắn đột nhiên cảm thấy đồng hồ truyền tin trên tay rung lên.
Hắn lập tức dừng lại kiểm tra, không có tin tức quan trọng nào từ bên quân đội nên chắc không phải bọn họ gửi tin tức.
Sau khi nhìn thấy nội dung tin tức, vẻ mặt Lâm Tinh Hải trở nên có chút hưng phấn.
-Để giúp tất cả các thí sinh dễ dàng tìm thấy quả cầu năng lượng, vị trí của quả cầu năng lượng sẽ được đồng bộ hóa theo thời gian thực mỗi giờ trên bản đồ và thời gian mỗi lần đồng bộ hóa là một phút. Tôi hy vọng rằng tất cả các thí sinh có thể nắm bắt cơ hội này để tìm thấy quả cầu năng lượng.
Thông điệp đơn giản, nhưng nội dung tuyệt vời.
Lâm Tinh Hải dường như chắc chắn rằng những trận chiến sau khi thông báo này được phát ra sẽ kịch liệt hơn.
Dù sao nếu như không có quy tắc này thì một số người may mắn sẽ rời khỏi trung tâm thành phố ngay sau khi lấy được quả cầu năng lượng và trốn vào một góc nào đó, chẳng cần cần tham gia bất cứ cuộc chiến nào, an toàn cho đến khi cuộc khảo hạch kết thúc.
Nhưng nếu như vậy thì thứ cạnh tranh không phải là sức mạnh mà là vận khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận