Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 739 - Tiếng Nổ Mạnh

Sau khi Cẩm Tu im lặng một lúc mới đưa ra một câu trả lời hơi khả quan.
Những thành viên của tiểu đội Hậu Thổ đã phải chịu một cú sốc trong lòng.
Nhưng bọn họ hoàn toàn không phải là trường hợp đặc biệt, bởi vì những đội còn lại, dù tiến vào lối nào, chỉ cần xâm nhập vào hệ thống của đối thủ, thì bọn họ cũng sẽ phát hiện ra "cửa sau" mà tiểu đội Liệp Lang để lại đầu tiên.
Cách biệt quá lớn đã trực tiếp khiến nhiều đội sắp đột nhập có chút tự kỉ.
Tất nhiên, một mặt là bị chịu đả kích, mặt khác là đạt được lợi ích.
Sau khi những đội đặc chủng này chấp nhận sự thật, họ đã sớm nhận ra những lợi ích to lớn.
Họ có thể dễ dàng nhận được vị trí chính xác của các đội tuần tra kia, sau đó tránh và đi về phía mục tiêu của họ.
Tất nhiên, kiểu xử lý này chỉ có ở tầng một và tầng hai, nhưng ngay cả điều này cũng giúp tiết kiệm một chút thời gian cho các đội này.
Ít nhất nhiều đội mà ban đầu nghĩ rằng không thể kịp để hoàn thành nhiệm vụ thì vào lúc này đã thấy được hy vọng.
......
Trong khi những người còn lại trong đội đặc chủng đang cảm khái, hâm mộ, hoặc nghi ngờ thì Lâm Tinh Hải đac dẫn đầu tiểu đội Liệp Lang đi đến tầng ba dưới lòng đất.
Căn cứ dưới lòng đất này có 5 tầng, 3 tầng bên dưới là nơi đặt các thiết bik quan trọng, lính canh nghiêm ngặt hơn nhiều so với tầng trên.
-Nếu như chúng ta có thể xâm nhập hệ thống điều khiển trung tâm của tầng ba thì tốt rồi, chúng ta cũng không cần phải đi tới đi lui như thế này.
Hoàng Thiên Vũ đi theo sau đội ngũ, hơi xúc động nói.
-Vậy sao cậu không nói cậu muốn kiểm soát toàn bộ căn cứ này đi?
Phục Viễn tức giận nói.
-Ha ha, tôi cũng muốn lắm! Nhưng thời gian không đủ, nếu không, có sự trợ giúp của hệ thống điều khiển trung tâm ở tầng hai làm bàn đạp, cho tôi một tiếng, tôi tuyệt đối có thể yên lặng điều khiển toàn bộ căn cứ.
Hoàng Thiên Vũ nói.
Sau khi nghe điều này, Phục Viễn không thèm để ý đối phương nữa, thay vào đó, hắn ta nhìn đồng hồ trong tay và nói về phía Lâm Tinh Hải.
-Đội trưởng, bây giờ cách thời gian tổng tiến công chỉ còn có 5 phút.
-Nhưng Với tốc độ hiện tại của chúng ta, chắc hẳn sẽ có thể hoàn tất việc sắp đặt ngòi nổ trong vòng ba phút nữa, đợi chút nữa tìm chỗ ẩn nấp kĩ là được.
Lâm Hành Hải sau khi nghe xong thì khẽ gật đầu, nhưng sau khi suy nghĩ gì đó hắn ta mới lên tiếng nói.
-Vì vẫn còn 2 phút rảnh rỗi, vậy khu xung quanh này còn có thiết bị quan trọng nào không? Cùng nhau lắp bom đi!
Phục Viễn nhìn bản đồ trong tay, quan sát một chút nói.
-Có một phòng năng lượng gần đây. Chúng ta có thể cố gắng phá hủy nó.
-Nhưng phòng năng lượng này cũng không phải là phòng năng lượng chính, nhưng có nhiệm vụ cung cấp nguồn năng lượng cho các phòng thí nghiệm tầng 4 và 5.
-Dù cho chúng ta có phá hủy căn phòng năng lượng này, cũng sẽ không đóng một vai trò gì đối với việc bắt đầu tổng tấn công, vẫn tiến hành sao?
Căn cứ ngầm này có tổng cộng năm tầng, hai tầng phía dưới hai đều là phòng thí nghiệm, mức độ bảo mật cực kỳ nghiêm ngặt, ngay cả những nhân viên tình báo đột nhập vào trước đó cũng không có chút cơ hội nào để tiếp cận.
Vì vậy, bọn họ không biết chúng đang nghiên cứu những gì ở hai tầng ngầm này.
Đối với vấn đề này, sau khi suy nghĩ một hồi Lâm Hành Hải dứt khoát nói.
-Đã có thừa thời gian, nên chúng ta sẽ tới đó một chuyến. Nhưng mà khi nào cài những quả bom này, đừng đặt là hẹn giờ, mà hãy dùng điều khiển từ xa.
-Lúc đó, nếu quân đội đi vào và tất cả mọi thứ đều suôn sẻ thì không cần phải phát nổ, nhưng nếu không suôn sẻ, chúng ta sẽ phát nổ phòng năng lượng này để thu hút sự chú ý của kẻ thù.
-Dù sao thì hai tầng đặt phòng thí nghiệm bên dưới được bọn chúng rất quan tâm. Sau khi năng lượng được cắt bỏ, chắc chắn sẽ gây ra cuộc khủng hoảng với một mức độ nhất định.
-Ý kiến hay!
Phục Viễn nghe xong, ánh mắt hắn ta sáng lên. Trước đây hắn ta chưa bao giờ nghĩ của điều này.
Việc để lại một tay sau như thế này quả thực có thể gây ra rắc rối lớn cho đối phương.
Rất nhanh, Phục Viễn đã lên kế hoạch lại lộ trình, hướng đi của mọi người sẽ một số thay đổi nho nhỏ.
Có điều việc này đối bọn hắn cũng chẳng phải là chuyện ghê gớm gì, có Dò Xét Thuật của Lâm Tinh Hải, lại thêm dị năng mô phỏng môi trường kia, nên họ có thể dễ dàng né tránh phần lớn nguy hiểm.
Cho dù không thể tránh thoát, vậy cũng không có gì đáng ngại, có Lâm Tinh Hải ở đây, trong nháy mắt lập tức có thể đánh chết kẻ địch, chỉ là xử lý thi thể có hơi phiền phức chút thôi.
Mà trong quá trình dò đường, Lâm Tinh Hải cũng nảy sinh chút hứng thú với việc trụ sở dưới lòng đất đến cùng đang nghiên cứu thứ gì.
Nên hắn thử dùng cảm giác của mình để thăm dò xem.
Nhưng rất đáng tiếc là, trong các bức tường của trụ sở này đều có lẫn kim loại đặc thù có khả năng cản trở năng lực nhận biết dò xét của hắn.
Cho dù có cưỡng ép xuyên thấu, lực nhận biết cũng bị suy yếu và hạn chế trong một phạm vi rất nhỏ.
Vì vậy tuy hắn có thể nhìn tới tầng thứ tư dưới đất, đúng là được lắp đặt rất nhiều thiết bị tinh vi, đồng thời còn thấy rất nhiều nhân viên mang áo khoác trắng đang bận rộn, nhưng bởi vì phạm vi dò xét quá nhỏ, lại thêm không hiểu biết nhiều về phương diện này, căn bản không làm rõ được bọn họ đang nghiên cứu cái gì.
Tất nhiên, không phải hắn thăm dò không có chút kết quả gì, mà nhiều lần hắn còn phát hiện được dưới tầng bốn trong lòng đất có xuất hiện vài luồng khí tức cường đại, chính là đến từ cường giả Tố Thể cảnh.
-Xem ra những cường giả Tố Thể cảnh kia đều ở bên dưới! Thứ bọn họ nghiên cứu, e là có chút khó lường.
Lâm Tinh Hải sờ cằm, suy nghĩ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận