Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 962 - Lại vào khu sương độc (2)

Lại vào khu sương độc (2)
Đúng vậy, học viên hàng đầu cũng chỉ “có thể đạt tới” chứ không phải “chắc chắn đạt tới”, tổng lượng huyết khí chi lực của rất nhiều học viên hàng đầu cũng chỉ khoảng 1300 - 1400 thôi.
Dù sao sau khi tổng lượng huyết khí chi lực gần đạt tới giới hạn, độ khó mỗi lần gia tăng đều khá lớn mà Liễu Diệu Diệu lại nâng giới hạn bình thường đó lên hẳn 100 điểm, điều này đủ sức chứng tỏ thiên phú của nàng cao hơn người khác nhiều.
Hơn nữa dù tăng lên 100 điểm cũng có thể giúp nàng tăng 20 điểm toàn thuộc tính, ưu thế này chỉ cần dần dần tích lũy là có thể từ từ tạo ra khoảng cách với những thiên tài hàng đầu.
"Tốt lắm, ngươi cố gắng lên. Hơn nữa thừa dịp hiện tại còn có huyết nang, ngươi phải nhanh chóng nâng cao thực lực, ít nhất cũng phải đạt tới Tụy Phủ cảnh đỉnh phong." Lâm Tinh Hải khích lệ nói.
"Hả! Ta không đột phá nhanh như vậy được đâu! Hơn nữa giờ ta còn chẳng tu luyện Thần Ma Thể ấy." Liễu Diệu Diệu hơi ngạc nhiên nói.
Nàng thật sự chưa từng nghĩ tới chuyện này, có thể đột phá lên Tụy Phủ cảnh chỉ trong một thời gian ngắn như vậy là nàng đã vui lắm rồi.
"Không sao, ta có nguyên dịch tạo hóa. Mặc dù ở đây không có cách nào để ngươi ngâm mình được nhưng lấy cái chậu cho ngươi ngâm chân thì vẫn được, chẳng qua tốc độ hấp thu sẽ hơi chậm thôi." Lâm Tinh Hải nói.
Lâm Tinh Hải hiểu rõ rằng có lẽ đây chính là cơ hội duy nhất để Liễu Diệu Diệu có thể nhanh chóng đuổi kịp mình.
Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì với tốc độ tu luyện của hắn, nàng sẽ càng ngày càng kém xa hắn.
Chẳng mấy chốc, đoàn xe đã tiến vào khu sương độc màu xanh.
Lúc này, Lâm Tinh Hải dẫn Liễu Diệu Diệu tới một góc hẻo lánh trong thùng xe. Vốn dĩ Lâm Tinh Hải muốn tìm một cái chậu nhưng trên xe lại không có.
Cuối cùng hắn chỉ có thể dỡ một ngăn đựng đồ ra rồi đổ nước vào trong đó, đổ thêm một chút nguyên dịch tạo hóa cho Liễu Diệu Diệu ngâm chân.
Cảnh tượng này khiến ai nhìn thấy cũng phải hâm mộ!
Ai chẳng biết nguyên dịch tạo hóa quý hiếm tới mức nào.
Khai giảng đến nay đã hơn hai tháng, họ mới miễn cưỡng tu luyện Thần Ma Thể đến giai đoạn Huyết Khí cảnh, đấy là lúc khai giảng họ còn được hưởng thụ một lần huyết trì tạo hóa đấy.
Về sau lấy đâu ra phúc lợi như vậy nữa, có thể tưởng tượng được đến lúc họ đột phá lên Tụy Phủ cảnh rồi muốn hoàn tất việc tu luyện Thần Ma Thể là sẽ tốn nhiều thời gian tới mức nào rồi đấy.
Hâm mộ thì hâm mộ nhưng chẳng ai nói gì cả, dù sao nguyên dịch tạo hóa cũng quá quý hiếm.
Dường như Lâm Tinh Hải cũng đoán được tâm tư của mọi người nên hắn cười nói: "Mọi người cố gắng lên, ai biểu hiện tốt ta có thể lấy thứ này làm phần thưởng, mỗi lần một gram. Hấp thu 1gram nguyên dịch tạo hóa còn hơn các ngươi hấp thu 100 viên Tụy Thể đan đấy."
Những người còn lại nghe vậy không nhịn được mà hò reo.
Trong bầu không khí đó, chẳng mấy chốc đoàn xe đã tiến vào khu sương độc đồng thời không hề ngừng nghỉ mà tiếp tục lái sâu vào trong.
Đến giờ phút này, mọi người không dám sơ suất nữa. Từng thành viên đều nhảy xuống xe bọc thép, ngay cả Lâm Tinh Hải cũng đứng lên đài ngắm bắn.
Dù sao hiện tại đoàn xe của họ cũng khá hùng hậu nên chắc chắn sẽ thu hút nhiều sinh vật thâm uyên hơn.
Lúc này cả đoàn xe chỉ có hai chiếc xe bọc thép dẫn đầu là có thể xem thường sự tấn công của những sinh vật thâm uyên này thôi.
Những chiếc xe bọc thép nối đuôi theo sau đều là loại thông thường, nếu để mặc cho những sinh vật thâm uyên kia tấn công thì có khả năng cao là sẽ lật xe.
Huống chi hiện tại những chiếc xe bọc thép kia đều được giao hết cho hệ thống AI điều khiển. Nếu gặp phải tình huống đặc biệt, chúng không thể tùy cơ ứng biến như con người được.
Vậy nên việc họ phải làm bây giờ chính là tiêu diệt sinh vật thâm uyên để đảm bảo cho những chiếc xe đằng sau có thể thuận lợi đi qua.
Chỉ có mỗi Liễu Diệu Diệu tiếp tục ở lại trong xe bọc thép hấp thu nguyên dịch tạo hóa.
Pằng pằng pằng!
Khi đoàn xe tiến về phía trước, chẳng mấy chốc họ đã đụng độ với bầy sinh vật thâm uyên. Lâm Tinh Hải vô cùng quả quyết bóp cò, mặc kệ đám sinh vật thâm uyên có tránh được hay không.
Bởi thứ hắn cần chính là tốc độ nhanh.
Lúc này tiểu đội Tinh Hải đã hết sức quen thuộc với việc chiến đấu trong sương độc màu xanh, thậm chí một số người có thiên phú cao đã thoải mái vận dụng lực cảm ứng để có thể nhìn được mọi vật như bình thường rồi.
Họ cũng có thể trải nghiệm việc ngắm chuẩn trước khi nổ súng, đồng thời tỉ lệ chính xác đều khá cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận