Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 121

Lâm Tinh Hải nhìn thấy bọn Hoàng Nặc vẫn đang trong trạng thái ngẩn ngơ thì mở miệng nói.
Mùi máu tươi sẽ thu hút những con Zombie đang ở gần đây, nên quan trọng nhất là phải mau chóng rời khỏi nơi này.
Khi bọn họ quay lại, nếu không có gì xảy ra ngoài dự tính thì những xác chết ở đây cũng sẽ bị những con Zombie khác chia nhau ăn sạch sẽ.
Mấy người đó nghe thấy lời Lâm Tinh Hải nói thì lập tức hành động, vội vàng chạy đi chạy lại, ai cũng đều tăng thêm mấy phần kính trọng Lâm Tinh Hải.
Đồng thời lúc này trong lòng bọn họ cũng đang dâng lên cảm giác an toàn, ở nơi nguy hiểm mà năng lực Lâm Tinh Hải càng mạnh lên thì chắc chắn là một tin tốt với bọn họ.
Nhanh chóng thu thập tinh hạch xong, đám người tiếp tục gấp rút lên đường.
Sau đó cũng đều là không ngừng chiến đấu, cũng có thể nói là đơn phương tàn sát.
Lâm Tinh Hải bắn giết Zombie, tiếp đó đám người Lăng Tu thu thập tinh hạch, mọi người càng lúc càng nhanh hơn bởi vì đã luyện tập nhiều như vậy, nên tốc độ thu thập tinh hạch của đám người Lăng Thu cũng không ngừng tăng lên.
Sau nửa tiếng cuối cùng bọn họ cũng tới nhà máy rượu.
Đáng nói chính là, quãng đường 5 km cuối cùng này, so với 10 km trước đó thì số lượng Zombie gặp phải còn nhiều hơn, ước chừng đã giết chết hơn 500 con Zombie.
Lúc đi ra bọn họ đã dứt khoát mua thêm một ít đạn, nếu không thì thật đúng là không dám vào sâu như vậy.
-Bên trong chỉ có ba con Zombie bình thường, Lăng Tu, anh dẫn người đi vào tìm rượu, nhất định tốc độ phải nhanh, tôi đoán nhiều nhất là ba phút nữa sẽ có Zombie mò đến đây.
Lâm Tinh Hải nhìn những chấm đỏ trên máy dò Zombie rồi nói.
-Được!
Lăng Tu cũng không có bất cứ chậm trễ nào, lập tức mang Diêu Thành cùng Trương Mỹ Linh xông vào.
Bên trong bắt đầu vang lên vài tiếng súng nổ, sau đó là có âm thanh lục soát đồ.
Lâm Tinh Hải để cho Hoàng Nặc mang xe việt dã tiến vào chỗ đống đổ nát, cố gắng giấu đi.
Rồi hắn nhảy vọt lên một bên mái nhà, nếu như sau ba phút mà bọn Lăng Tu vẫn chưa xong việc thì hắn sẽ ở đây dùng hết khả năng để giết những con Zombie xông đến, để bọn họ tranh thủ thời gian vận chuyển.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng vẫn chưa thấy bọn Lăng Tu đi ra, lông mày Lâm Tinh Hải bất giác nhíu lại.
Mãi đến hai phút sau thì cuối cùng Lăng Tu cũng bước ra từ bên trong nhà máy rượu, nhưng sắc mặt hơi khó coi.
-Tôi đã lục tung tất cả mọi thứ bên trong, nhưng một bình rượu cũng không có.
Nghe thấy lời Lăng Tu nói thì lông mày Lâm Tinh Hải lập tức nhíu lại.
Mất bao công sức gian khổ để đi vào nơi này, cuối cùng không có một chút thu hoạch nào, đổi lại là bất cứ người nào khác thì tâm trạng cũng sẽ không khá hơn được.
Nhưng tất nhiên không tìm thấy được thì hắn cũng không có cách nào.
Chờ đã…
Lâm Tinh Hải bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức sử dụng lực cảm ứng của mình, đi về phía nhà máy rượu đằng trước.
Đúng vậy, hắn định sẽ dùng năng lực cảm ứng để tiến hành dò xét.
Đương nhiên, nghĩ thì có vẻ rất đơn giản, nhưng khi làm thì không phải là dễ.
Lực cảm ứng nói dễ hiểu hơn thì cũng chỉ là một loại cảm giác đặc biệt và cũng không thể dùng mắt để quan sát tất cả.
Ví dụ, lực cảm ứng cũng gần giống với ra đa, dùng ra đa tới dò xét động tĩnh của kẻ địch thì sẽ rất dễ dàng.
Nhưng nếu muốn dùng ra đa để dò xét địa hình hay tìm kiếm thứ gì đó thì cũng không phải là không thể làm được, nhưng so sánh với độ khó của cái trước thì chắc chắn là tăng thêm gấp bội.
Đương nhiên lực cảm ứng cùng ra đa không giống nhau, nó có thể nhận biết hình dạng, hơi thở và hoạt động của các vật thể một cách dễ dàng hơn.
Nhưng nếu như là vật tĩnh mà nói, cũng có thể sẽ cảm nhận được, nhưng chỉ sẽ có được hình dạng của vật thể, còn phải tự suy nghĩ ở trong đầu xem vật thể có hình dáng này thì cụ thể là thứ gì.
Cái này cùng với nhìn bằng mắt thì vẫn có chênh lệch rất lớn.
Ví dụ như khi cảm nhận một vật có hình dáng như cái bình, Lâm Tinh Hải căn bản cũng không thể biết được đây là bình rượu, bình giấm hay bình nước uống.
Đương nhiên, lực cảm ứng vẫn có ưu điểm của nó, đó chính là có thể xuyên tất cả chướng ngại vật.
Chỉ cần mang tất cả các đồ vật giống như cái bình ra so sánh, sau đó phán đoán từng cái là có thể làm được.
Lâm Tinh Hải dùng năng lực cảm giác quét một vòng một vòng bên trong nhà máy rượu, hắn cũng chú ý hơn đến những góc khuất bí ẩn.
Nhưng sau một vòng cảm giác thì lại không phát hiện được những thứ hình dáng giống bình ở trong những góc khuất đó.
Ngược lại thì ở chính giữa đại sảnh của nhà máy rượu lại có mấy cái bình như vậy, thế nhưng nếu chúng thực sự là bình rượu thì vị trí lại quá dễ thấy rồi, bọn Lăng Tu không thể nào không nhìn thấy được.
Hắn chau mày, chỉ có thể càng lúc càng mở rộng phạm vi tìm kiếm hơn nữa.
Lăng Tu là người ra ngoài báo tin, mặt mũi vô cùng thất vọng.
Nhưng khi Lâm Tinh Hải nghe xong thì không lập tức ra lệnh rút lui, mà còn nhắm mắt lại như đang cảm giác gì đó thì trong lòng anh ta cũng dần dâng lên một tia hy vọng.
Mà Lâm Tinh Hải cũng không để cho mọi người phải thất vọng, đôi lông mày đang nhíu lại trong nháy mắt bất chợt giãn ra, thậm chí trên mặt còn lộ ra vẻ vui mừng.
-Đi, cùng tôi đi vào!
Lâm Tinh Hải từ trên tầng nhảy xuống rồi chạy vào trong nhà máy rượu, Lăng Tu thấy thế cũng vội vàng đuổi theo.
Ở bên trong, hai người Diêu Thành cùng Trương Mỹ Linh vẫn chưa từ bỏ cố gắng tìm kiếm, nhưng nhìn vẻ thất vọng trên mặt bọn họ thì biết rằng cũng không thể hy vọng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận