Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 217

Học xong thì chắc chắn hiệu quả chiến đấu có thể nâng lên một bậc.
Lâm Tinh Hải mất hai giờ để giảng giải đại khái, tiếp theo thì tùy thuộc vào khả năng lĩnh ngộ của mỗi người rồi.
Sau khi rời khỏi binh đoàn Liệt Thiên, hắn đi tìm bọn người Cao Sơn.
Tất nhiên Lâm Tinh Hải sẽ không keo kiệt với nhóm lính đánh thuê phụ thuộc mình, cho nên hắn cũng dạy cho phía bên kia bí pháp năng lực cảm giác.
...
Trong vài ngày tiếp theo, mọi thứ diễn ra suôn sẻ, cho dù là binh đoàn Liệt Thiên hay binh đoàn Sơn Hải, với sự hỗ trợ của tiền bạc thì tất cả đều đang gia tăng sức mạnh của mình một cách nhanh chóng.
Nhưng đến ngày thứ tư, sự yên bình này đã bị phá vỡ, bởi vì sáng sớm, Lâm Hành Hải nhận được một tin nhắn trên máy tính đeo tay.
Liễu Diệu Diệu: Tôi muốn đột phá.
Sau khi nhận được tin tức, Lâm Tinh Hải lập tức hoãn kế hoạch ra ngoài ngày hôm nay, sau đó nhắn tin cho Liễu Diệu Diệu để hẹn cô ấy gặp mặt.
Trong những ngày qua, khi rảnh rỗi, Lâm Tinh Hải thường giảng cho Liễu Diệu Diệu những chuyện liên quan đến tu luyện, để đối phương biết rằng cần phải thận trọng khi đột phá khóa gen.
Dù sao thì lúc đột phá khóa gen không thể bị ai quấy rầy, nếu không sẽ gặp tai nạn, cho nên nhất định phải tìm nơi một nơi phải vừa an toàn lại yên tĩnh.
10 phút sau, Lâm Tinh Hải nhìn thấy Lưu Diệu Diệu đứng ở dưới tầng, hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, nhiều hơn chút trẻ trung và hoạt bát so với bình thường.
-Đã ăn sáng chưa?
Sau khi chào hỏi xong, Lâm Tinh Hải nhìn cô.
-Vẫn chưa, tôi ra ngay sau khi nhận được tin nhắn của anh.
Liễu Diệu Diệu cười nhẹ, lúm đồng tiền ẩn hiện bên khóe môi.
-Vậy đi ăn cơm trước đi, điều chỉnh lại tâm trạng, lát nữa đột phá sẽ thấy tốt hơn.
Lâm Tinh Hải có chút phiền muộn.
Đau đớn khi đột phá, hắn trải qua một lần thì không bao giờ muốn nhớ lại lần nữa. Loại đau từ đến từ gen kia thực sự tệ hơn bất kỳ sự tra tấn nào.
-Tôi đã chuẩn bị tâm lý. Đau nhất thời còn tốt hơn đau cả đời.
Nụ cười trên mặt Liễu Diệu Diệu không thay đổi, nhưng hai con ngươi đen nhánh lại đầy vẻ nghiêm túc.
Cô đã trải qua chuyện Bang Đầu Búa, gặp đủ loại người trong thời gian ở sảnh chính vụ, nghe đủ thứ chuyện. Cô đã hiểu rõ ràng về sự tàn khốc của tận thế.
Sức mạnh là gốc rễ của mọi thứ.
Nhìn thấy sự kiên định trong mắt đối phương, Lâm Tinh Hải mỉm cười, sau đó dẫn Liễu Diệu Diệu đến khu trung tầng và chọn một cửa hàng ăn sáng nổi tiếng nhất.
Lâm Tinh Hải thậm chí còn không nhìn giá, trực tiếp goi cả menu, mỗi món 2 phần.
Chẳng mấy chốc mà hủ tiếu, sủi cảo, sữa đậu nành, sủi cảo, mì, canh,… lần lượt được đưa lên.
-Nhiều như vậy sao chúng ta ăn hết? Lại còn đắt như vậy.
Liễu Diệu Diệu âm thầm tặc lưỡi, một ly sữa đậu nành giá 50 điểm tích lũy, có chút không bình thường rồi.
-Không sao đâu, ăn không hết thì gói mang về. Đừng quan tâm giá cả quá, sống ở thời đại này nên tận hưởng mọi khoảnh khắc.
Lâm Tinh Hải nói mà không có chút gánh nặng tâm lý nào.
Hắn là một nam nhân với 300.000 điểm tích lũy trong tay, khi nói điều này, hắn thong dòng cùng tự tin nhìn vào đôi mắt đẹp của Liễu Diệu Diệu.
...
Nửa giờ sau, cả hai đến căn cứ của Binh đoàn Liệt Thiên.
Sau khi Phương Thiên Hòa biết được Liễu Diệu Diệu sắp đột phá, liền trì hoãn nhiệm vụ, muốn chờ kết quả.
Kết quả anh ta chờ đợi không phải là đột phá có thành công hay không, mà là đối phương có thể đánh thức loại dị năng hiếm có nào, liệu có đánh thức được thể chất đặc biệt hay không.
Liễu Diệu Diệu là một thiên tài cấp A. Tất nhiên, đây đều là những điều đáng mong đợi.
-Khi đột phá, cô chỉ cần thừa thế xông lên trùng kích khó gen là được, dựa theo đánh giá gen cấp A của cô thì không thể thất bại, cho nên không cần đè nặng tâm lí.
Lâm Tinh Hải đưa Liễu Diệu Diệu tới căn phòng trên tầng 3 rồi nghiêm túc dặn dò một câu.
Liễu Diệu Diệu gật đầu, bước vào, ngồi xếp bằng trên ghế sofa.
Cánh cửa đóng lại, Lâm Tinh Hải và những người khác yên lặng chờ đợi bên ngoài.
-Giám định gen cấp A. Thật sự không biết có thể thức tỉnh loại năng lực nào.
Từ Hải Thủy nhìn cánh cửa đóng chặt, có chút ghen tị nói.
-Tôi càng thêm tò mò là cô ấy có thể đánh thức thể chất đặc biệt của mình hay không.
La Kiệt ở bên cạnh nói, đánh giá gen cấp A thì chí ít cũng sẽ đánh thức được dị năng hiếm, cho nên không có gì đáng ngại.
-Tôi đã kiểm tra về phương diện này, cho dù là đánh giá gen cấp A thì cũng chỉ có xác suất 50% thức tỉnh được thể chất đặc thù, cho nên chuyện này còn phụ thuộc vào vận may.
Lúc này Phương Thiên Hòa cũng xen vào.
-Vậy nếu đánh giá gen là cấp B thì xác suất đánh thức thể chất đặc thù là bao nhiêu?
Từ Hải Thủy tò mò hỏi trong khi nhìn Lâm Tinh Hải.
-Chỉ có xác suất 1%. Hơn nữa, A Tinh đánh thức thể chất đặc biệt của mình trước khi đột phá gen tối ưu hóa. Đây là sự thức tỉnh tự nhiên, xác suất thấp hơn 0,001%.
Phương Thiên Hòa nói xong cũng không nhịn được nhìn Lâm Tinh Hải.
Tuy rằng mọi người không nói, nhưng trên mặt đều hiện lên một câu: Thật sự là quá may rồi.
Chuyện như vậy chắc chắn khiến người ta hâm mộ cùng ghen tị.
Lâm Tinh Hải cảm thấy thật vô tội, nếu thực sự có thể đặc biệt nào thì hắn sẽ nhận, nhưng vấn đề là hắn không có.
Trong lòng hắn thở dài, ngồi sang một bên, có vẻ như đang chìm đắm trong suy nghĩ, nhưng thật ra hắn đã giải phóng năng lực cảm giác, yên lặng nhìn Liễu Diệu Diệu bên trong.
Đánh giá từ khí tức của Liễu Diệu Diệu, bên trong hẳn đang ở giai đoạn quan trọng.
Đây là lần đau đớn nhất, một giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, sau đó trượt dài trên gò má trắng nõn, làm ướt một mảng lớn quần áo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận