Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1137 - Danh tiếng truyền khắp bốn bể (1)

Danh tiếng truyền khắp bốn bể (1)
Đối phương không ngừng phun ra huyết sắc giáp trùng, một bộ phận dùng để tấn công quan quân Tố Thể cảnh, một bộ phận khác lại xen lẫn trong đại quân sinh vật thâm uyên, đánh lén cứ điểm.
Chỉ cần là người sáng suốt thì đều có thể nhận ra, bây giờ, cứ điểm này đã rơi vào trạng thái tràn ngập nguy cơ.
Nhưng cũng vào giây phút này, một tia sáng màu lam chợt lóe qua. Ven đường nơi nó lóe qua, những con sinh vật thâm uyên đó giống như gặp phải cú đánh sâu vào kịch liệt nào đó, lập tức nổ tung.
Còn về Thiết Giáp Thi có lực phòng ngự mạnh mẽ và Huyết Trùng trốn ở phía sau, sau khi tia sáng màu lam này loé qua, chúng đều sôi nổi cứng đờ tại chỗ, trên trán xuất hiện một lỗ máu đã cháy đen.
Lại là tia sáng màu lam, lại là bị giết chết chỉ trong chớp mắt.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, vị nhân viên tham mưu này im lặng không biết nên nói gì.
Hơn nữa, hắn cũng nhận ra một vài chuyện càng đáng sợ hơn và nhanh chóng mở những văn kiện kia ra.
Nội dung của những văn kiện này đều tương tự cỡ nào, đều không ngoại lệ cùng miêu tả zombie biến dị đang tấn công bọn họ bị một tia chớp màu lam khổng lồ bắn chết.
Giây phút này, sao hắn có thể không biết có chuyện cực kỳ lớn đã xảy ra chứ.
Tuy nhìn qua thì đây có vẻ là chuyện tốt. Nhưng loại đồ vật không biết này, nếu không biết rõ ràng thì thật sự sẽ làm người cảm thấy vô cùng bất an.
Vì thế, hắn lập tức ấn nút thông tin bên cạnh rồi thấp giọng nói: “Tham mưu trưởng, chỗ ta có một vài tình báo, hy vọng ngươi tới xem thử.”
Không bao lâu sau, Chung Hạo Viêm thân là tham mưu trưởng đã đi tới đây.
Dù bây giờ hắn đang cực kỳ bận rộn, nhưng hễ có nhân viên tham mưu gọi, hầu như hắn đều sẽ tới trước.
Bởi vì, nếu không phải thật sự gặp phải chuyện nào đó không giải quyết được thì những nhân viên tham mưu này sẽ không quấy rầy hắn.
“Sao thế?” Chung Hạo Viêm hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
“Bên dưới gửi tới không ít tình báo, ta muốn để tham mưu trưởng đọc thử.” Vị nhân viên tham mưu này cũng không nói thêm gì, hắn nhanh chóng mở một video lên cho Chung Hạo Viêm xem.
Thấy Chung Hạo Viêm xem xong, vị nhân viên tham mưu này lập tức nói: “Đây không phải là trường hợp đặc biệt, dựa theo tình huống bây giờ ta nhận được, đã xuất hiện khoảng hai mươi…”
Hắn vốn định nói là hai mươi lăm lần, nhưng khi khoé mắt hắn khẽ liếc về phía số lượng trên danh sách, lập tức sửa miệng, “Hai mươi tám tình báo cùng loại, hơn nữa những tình báo này đều gửi tới đây trong vòng năm, sáu phút.”
Chung Hạo Viêm vốn cảm thấy hơi không vui, tuy loại chuyện này hơi kỳ lạ, nhưng căn bản không phải là chuyện gì khẩn cấp, hoàn toàn có thể chờ tới sau trận chiến lại xử lý.
Nhưng khi hắn nghe thấy chuyện này lại xuất hiện hai mươi tám lần trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, tính chất của nó đã hoàn toàn khác đi, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn nào đó.
“Mở video lên, giảm tốc độ cho ta xem thử.” Chung Hạo Viêm lập tức nói.
Nhân viên tham mưu nghe vậy lập tức mở một video lên, sau đó không nói hai lời lập tức giảm tốc độ chạy của video xuống một trăm lần.
Nhìn hành động của nhân viên tham mưu, Chung Hạo Viêm không khỏi khẽ nhướng mày.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người xem video mà còn giảm tốc độ xuống một trăm lần, vậy thì phải xem đến bao giờ?
Nhưng hắn chưa nói gì mà chỉ yên lặng nhìn hành động của đối phương.
Mà hắn cũng không phải chờ quá lâu, bởi vì nhân viên tham mưu trực tiếp kéo thanh tiến độ tới trước một giây khi tia sáng màu lam xuất hiện.
Sau đó, đôi mắt của hắn lập tức trợn tròn.
“Sao có thể!” Hắn vội vàng nhìn máy chiếu để xác nhận lại bội số giảm xuống, đúng là một trăm lần.
Nhưng…
“Trưởng quan, ngươi có nhìn ra gì không?” Nhân viên tham mưu lập tức tò mò hỏi.
“Ta xác nhận lại trước đã.” Chung Hạo Viên trực tiếp ngồi xuống chỗ ngồi của nhân viên tham mưu, sau đó xem lại video một lần nữa.
Nhưng hắn không lập tức xem bản giảm tốc độ, mà xem với tốc độ bình thường một lần trước, sau đó giảm tốc độ xuống mười lần, ba mươi lần, năm mươi lần, cuối cùng là một trăm lần.
Sau khi thực hiện xong mọi chuyện, hắn im lặng mở một phần mềm chạy video khác ra, sau đó lại lặp lại hành động vừa rồi một lần nữa.
Sau khi xác nhận phần mềm không xảy ra vấn đề, hắn thở dài một tiếng, sau đó cầm lấy máy truyền tin gọi cho một dãy số.
“Lão Hoắc, ngươi cũng quá không phúc hậu rồi đấy! Có vũ khí bí mật cũng không nói trước, hại bên ta lo lắng, thấp thỏm hơn nửa tiếng đồng hồ.” Thông tin vừa chuyển được, Chung Hạo Viêm đã đầy oán giận nói.
“Gì? Vũ khí bí mật?” Đầu bên kia máy truyền tin, Hoắc Phi Đằng hơi không hiểu ra sao.
“Còn giả vờ nữa, ta đã nhìn thấy video rồi.” Sau khi oán giận một câu, Chung Hạo Viêm lập tức tò mò hỏi: “Nói đi, chúng ta nghiên cứu chế tạo ra cơ giáp thế hệ thứ tư từ bao giờ thế? Tốc độ này cũng quá khủng bố rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận