Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1070 - Trở về (4)

Trở về (4)
Một buổi tối này, số lượng zombie biến dị cấp 4 mà ba người bọn họ đánh chết ước chừng lên đến hơn sáu mươi con.
Mà zombie biến dị cấp 4 có điểm tích lũy từ 1000000 điểm đến 2000000 điểm, Lâm Tinh Hải trực tiếp lấy giá trị ở giữa, dựa theo cách tính mỗi con thu được 1500000 điểm tích lũy thì tổng số thu được sẽ vào khoảng 90000000 điểm.
Mà trong ba người, người có tác dụng lớn nhất chắc chắn là hắn. Có điều mỗi lần giao thủ với zombie biến dị cấp 4, hắn cũng chỉ thi triển dị năng, không đích thân đi chiến đấu, nên việc phân chia công lao sẽ có chút thiệt thòi.
Nhưng dù thế nào, Lâm Tinh Hải cảm giác mình cũng có thể đạt được một phần ba công lao, cũng chính là 30000000 điểm tích lũy.
Hơn nữa điểm tích lũy mà hắn đạt được có thể nhân đôi, nói cách khác ít nhất có thể đạt được 60000000 điểm tích lũy.
Ngoài ra, số lượng zombie biến dị cấp 1, cấp 2, cấp 3 mà hắn săn giết được có thể nói là rất kinh khủng, đã đạt đến hơn một nghìn con, cụ thể có thể lấy được bao nhiêu điểm tích lũy thì Lâm Tinh Hải không có tính toán, nhưng chắc chắn sẽ không dưới 10000000 điểm, gấp đôi chính là 20000000 điểm.
Nói cách khác, tổng cộng hắn có thể thu được 80000000 điểm tích lũy.
Phải biết rằng, trước đêm nay, điểm tích luỹ cá nhân của Lâm Tinh Hải mới chỉ có khoảng 3500000. Nhưng ngay cả như vậy, điểm tích lũy của hắn đã chênh lệch với người đứng thứ hai hơn 1000000.
Dù tính toán theo điểm tích luỹ của đoàn đội thì tổng điểm tích luỹ của toàn bộ tiểu đội Tinh Hải cộng lại cũng sẽ không vượt qua 5000000.
Nhưng bây giờ, chỉ mỗi Liễu Diệu Diệu thôi đã tăng số điểm tích luỹ này lên gấp ba lần.
Còn về Lâm Tinh Hải vậy càng không cần phải nói nữa. Nếu tính cả hắn, dù là điểm tích luỹ của đội hay là điểm tích luỹ cá nhân đều không phải những tiểu đội khác có thể so sánh.
Nghĩ tới đây, Lâm Tinh Hải cảm thấy khá là hài lòng. Dù gì số điểm tích luỹ này không đơn giản chỉ đại biểu cho phần thưởng cuối cùng, mà còn có thể đổi thành quân công.
Đây đều là tiền đó!
Nghĩ vậy, Lâm Tinh Hải không khỏi bật ngón tay cái với Liễu Diệu Diệu, “Giỏi lắm! Chờ sau khi giải đấu giữa các trường Đại học lần này kết thúc, chắc là ngươi sẽ không thiếu tiền nữa rồi.”
Liễu Diệu Diệu cũng lộ ra một nụ cười xán lạn, lúc trước Lâm Tinh Hải vẫn luôn cho nàng tài nguyên tu luyện. Tuy bên ngoài không nói gì, nhưng thật ra trong lòng nàng cũng không muôn thua thiệt hắn quá nhiều.
Mà giải đấu giữa các trường Đại học lần này, nàng chỉ cần chữa thương cho cường giả Thần Ma cảnh đã có thể kiếm được khoảng mấy chục triệu quân công, đổi thành đồng Hoa Hạ thì càng có thể kiếm được mấy trăm triệu.
Tiếp đó, Liễu Diệu Diệu cảm thấy hơi tò mò hỏi Lâm Tinh Hải rốt cuộc đêm qua đã làm gì. Nàng tin rằng đối phương chủ động đi tới tiền tuyến, chắc chắn không thể đi làm một binh lính nhỏ được.
Lâm Tinh Hải cũng không có gì phải giấu giếm về chuyện này, hắn trực tiếp kể lại toàn bộ chuyện từ rạng sáng đến bây giờ lại một lần.
Tuy Liễu Diệu Diệu đã từng chứng kiến năng lực sáng tạo kỳ tích của Lâm Tinh Hải rất nhiều lần. Nhưng theo lời miêu tả của Lâm Tinh Hải, đôi môi đỏ gợi cảm đó của nàng vẫn càng ngày càng mở to, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng.
Dù nàng đã đánh giá rất cao về năng lực của Lâm Tinh Hải nhưng cũng không ngờ, trong chiến dịch quy mô cực lớn, hai bên đều có hơn chục triệu người, cường giả Thần Ma cảnh càng có hơn mấy trăm, Lâm Tinh Hải vẫn có thể mang đến tác dụng quan trọng nhất.
Sau khi Lâm Tinh Hải nói sơ lược về công tích vĩ đại mình đã làm xong, trên cơ bản đã gần đến giờ.
Hai người chỉ có thể chia xa lần nữa, Liễu Diệu Diệu còn phải ở lại đây tiếp tục chữa thương cho người khác.
Tuy trận chiến quan trọng nhất này đã hạ màn, nhưng cũng chính vì thế nên một vài Thần Ma cảnh trước đó kiên trì chiến đấu, không muốn tới đây chữa trị chắc chắn sẽ tới, tiếp đó nàng còn phải bận rộn một khoảng thời gian nữa.
Còn về phía sau, vậy thì không cần lưu thủ ở đây.
Nàng hoàn toàn có thể chấp hành nhiệm vụ cùng với các thành viên của tiểu đội Tinh Hải. Chờ tới khi quay về đại bản doanh quân đội, lại thuận tay chữa trị cho những Thần Ma cảnh bị thương dừng lại ở đó là được.

Sau khi rời khỏi căn cứ tiền phương, Lâm Tinh Hải đưa ra quân hàm đại tá của mình để trưng dụng một chiếc xe máy việt dã, quay về đại bản doanh quân đội một mình.
Trên đường quay về, ngoài nhìn thấy quân đội đi tới đi lui, thường thường còn sẽ gặp được một vài đội ngũ của các trường Đại học ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Đương nhiên lúc này, những đội ngũ mới ra trên cơ bản đều là một vài đội ngũ cấp 3. Về phần đội ngũ cấp 2 và cấp 1, vì bọn họ không thể tiến vào khu vực khói độc màu xanh lục nên chỉ có thể ở lại đại bản doanh điều chỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận