Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 808 - Thiếu sự chỉ bảo

Thiếu sự chỉ bảo
Đương nhiên không hiểu thì không hiểu nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì tới sự khâm phục trong lòng hắn.
Đặc biệt là nếu tính ra thì trong vòng một phút, Lâm Tinh Hải có thể bắn chết khoảng 5.000 zombie, vậy nên hắn lại càng phục người ta sát đất.
Một phút có thể bắn chết 5.000 zombie, vậy một tiếng là 300.000 zombie. Xét về mặt lý luận thì thi triều quy mô siêu lớn cỡ 1.3 triệu này cũng chỉ mất có bốn tiếng rưỡi của Lâm Tinh Hải mà thôi.
Khủng bố vậy đó!
Trong đầu Yến Phi Kiệt chỉ có thể hiện lên những từ này.
“Mọi người tập trung ngắm bắn đi! Nó liên quan đến thu nhập của mọi người đấy.” Tiếng hô của Tiểu Bàn Tử kéo sự chú ý của mọi người về.
Lúc này lòng hiếu kỳ của mọi người đều đã được thỏa mãn. Sau khi nghe thấy lời nhắc nhở của Tiểu Bàn Tử, cả đám bắt đầu nghiêm túc tiêu diệt zombie trước mặt.
Yến Phi Kiệt cũng hít sâu một hơi rồi toàn lực bắn phá.
Chế độ của tiểu đội Tinh Hải khá công bằng và rõ ràng. Mỗi thành viên đều đeo máy theo dõi chiến trường, sau trận chiến họ giết được bao nhiêu zombie, cấp bậc của zombie là gì, tốn bao nhiêu đạn dược... tất cả đều có thể tra ra.
Nếu hắn muốn kiếm thêm chút thù lao thì giờ phải nghiêm túc lên.
Mặc dù bình thường Yến Phi Kiệt rất ít khi sử dụng súng ống để chiến đấu nhưng điều đó không có nghĩa là kỹ thuật bắn súng của hắn kém. Ngược lại, vì hắn có thiên phú không tồi nên dù thời gian luyện tập không nhiều nhưng kỹ thuật cũng chẳng thua kém gì mấy vị lão tướng.
Bất kể là zombie bình thường hay zombie trung cấp, chỉ cần nằm trong phạm vi 50 mét thì hắn đều có thể bách phát bách trúng, hơn nữa tốc độ bắn cũng chẳng hề chậm.
Đối với zombie bình thường, hắn chỉ cần một giây là có thể tiêu diệt được. Dù là loại tương đối nhanh nhạy, thực lực mạnh ngang zombie trung cấp lại còn biết tránh đạn thì hắn cũng có thể bắn chết chỉ trong hai giây.
Song khi hắn bắn chết mười mấy zombie rồi tùy ý liếc về phía Tôn Thiên Bác bên cạnh, hắn lại sửng sốt.
Vì đối phương chẳng những bách phát bách trúng mà hiệu suất còn nhanh gấp đôi hắn.
Hắn nhớ đến việc trong lớp thực lực đối phương chỉ nằm ở mức trung bình mà không ngờ kỹ thuật bắn súng lại tốt đến vậy.
Hắn chỉ có thể cảm thán, mỗi người đều có sở trường của mình.
Song khi hắn quay đầu nhìn về phía những thành viên khác, suy nghĩ đó lại biến mất ngay lập tức, thay vào đó là kinh hãi.
Bởi vì kỹ thuật bắn súng của những người khác đều tốt hơn hắn.
“Sao lại vậy được!” Hắn thấy hơi khó tin, nếu chỉ một hai người có kỹ thuật bắn súng tốt hơn hắn thì còn được, dù sao cũng có người thiên phú dị bẩm.
Nhưng khi hắn phát hiện kĩ thuật bắn súng của mình gần như đội sổ thì hắn có chút khó tin.
Cùng lúc đó, Lâm Tinh Hải thấy tất cả mọi người đều đã tiến vào trạng thái xạ kích. Sau khi lực cảm ứng phủ khắp chiến trường, hắn nhanh chóng ước tính sơ bộ tốc độ bắn của mọi người.
Ngoại trừ hắn, những người còn lại có thể tiêu diệt được khoảng 2.000 zombie trong vòng một phút, chỉ cần không có zombie cao cấp quấy nhiễu.
Cộng thêm phần hắn thì một phút có thể tiêu diệt 7.000 zombie, một tiếng là 420.000 zombie. Nếu thuận lợi thì sau ba tiếng đồng hồ, bọn họ gần như có thể xử xong thi triều 1.3 triệu này.
“Vậy cũng không tệ lắm, thời gian hoàn thành nhiệm vụ còn nhanh hơn ta nghĩ, chắc lát nữa có thể thu hút thêm một đợt thi triều nữa.” Lâm Tinh Hải vừa nhỏ giọng thầm thì vừa khống chế pháo đài di động chậm rãi di chuyển sang các hướng khác dọc theo đường ray.
Những zombie cao cấp ngay trước mặt đã bị hắn tiêu diệt gần hết rồi nên giờ là lúc hắn nên chi viện các hướng khác, đương nhiên trong lúc chi viện, chỉ bảo kỹ thuật bắn súng cho mọi người cũng là một việc hết sức cần thiết.
Ví dụ như Yến Phi Kiệt lúc này còn đang ngơ ngác, hắn thấy mình mà không ra chỉ điểm một chút thì sau nhiệm vụ này, chắc thiên tài hàng đầu sẽ tự kỷ mất.
“Yến Phi Kiệt, lúc nào nổ súng ngươi cũng muốn theo đuổi sự hoàn hảo, ngươi toàn ngắm chuẩn vào chính giữa trán zombie thôi. Nếu là người mới, ta sẽ khuyến khích ngươi làm vậy nhưng với trình độ hiện tại của ngươi, điều quan trọng nhất chính là luyện ra xúc cảm.”
“Nếu ngươi muốn cải thiện khả năng bắn súng của mình thì hãy trút bỏ gánh nặng trong lòng, thả lỏng tay chân mà bắn rồi luyện tập xúc cảm, dù bắn trượt cũng không sao đâu.” Khi Yến Phi Kiệt đang dần rơi vào trạng thái hoài nghi bản thân, giọng Lâm Tinh Hải truyền vào tai hắn.
Lời này tựa như một hồi chuông cảnh tỉnh giúp Yến Phi Kiệt lập tức ngộ ra vấn đề của mình nằm ở đâu.
Hắn há hốc mồm muốn nói lời cảm ơn nhưng pháo đài di động đã lướt qua chỗ hắn di chuyển về phía Tôn Thiên Bác.
Lâm Tinh Hải lại nói: “Lão Tôn, mới hai tuần không gặp mà kỹ thuật bắn súng của ngươi đã tiến bộ vượt bậc rồi! Nhưng với khả năng hiện tại, nếu ngươi còn muốn cải thiện thì chỉ có thể thông qua hai phương diện này thôi. Thứ nhất chính là đề cao tố chất cơ thể, gia tăng tốc độ phản ứng, thứ hai chính là nâng cao độ thuần thục của thuật thăm dò.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận