Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 686

Liễu Diệu Diệu là một thiên tài hàng đầu với đánh giá gen cấp A, vì thế cô giỏi hơn mọi người về mọi mặt, tất nhiên bao gồm cả năng lực nhận biết.
Nói chung năng lực nhận biết của cảnh giới Huyết Khí cảnh chỉ khoảng 200 mét, đương nhiên thân là thiên tài thì ít nhiều cũng tăng lên thêm một chút, có thể là mười mấy hai mươi mét.
Còn Liễu Diệu Diệu thì sở hữu thiên phú đỉnh cao, ngay từ Huyết Khí cảnh sơ kỳ, phạm vi lực cảm giác của cô đã đạt tới 250 mét, vì vậy cô có thể phát hiện ra Ảnh Ma đầu tiên.
Khi những người khác nghe thấy từ Ảnh Ma, trong lòng không khỏi run lên.
Theo lý mà nói loại Zombie biến dị rắc rối này, ngay cả Tố Thể cảnh cường giả gặp phải nó cũng sẽ khá đau đầu.
Tuy nhiên, sau khi mọi người ngạc nhiên, họ cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, bởi vì khi Ảnh Ma đến gần, bọn họ cũng đung băng lực nhận biết để phát hiện đối phương.
Không thể không nói Dò Xét Thuật mà Lâm Tinh Hải đã dạy cho họ, đối mặt với khả năng ẩn thân có một không hai của Ảnh Ma, thật sự cũng có thể khác chế được.
Mọi người đều có thể phát hiện ra nhất cử nhất động của đối phương, mọi người nhất thời không còn hoảng sợ, thậm chí có chút buồn cười.
-Này! Thứ này khá cẩn thận, đi đường còn phải rón rén.
Tiểu mập mạp không nhịn được nói nhỏ.
-Bình thường. Tuy rằng có thể ẩn thân, nhưng không thể che đậy giọng nói của chính mình, nếu chạy quá nhanh, nhất định sẽ bị phát hiện.
Lúc này Tôn Thiên Bác cũng trả lời.
-Nếu đã như vậy, chúng ta cứ giả bộ như không có phát hiện, sau đó trực tiếp tàn sát.
Tiểu mập mạp nói nhỏ.
Khi lời nói của hắn nói ra, những người còn lại biết phải làm gì mà không cần ra lệnh.
Thực ra trong lòng ai cũng hồi hộp.
Lần này điểm qua các Zombie biến dị đã gặp, thứ nhất là chiến đấu với Kẻ Săn Mồi còn có thể ra tay, nhưng sau đó gặp hai con Phún Thổ Giả bọn họ bị thả diều luôn, không có cơ hội để ra tay.
Bây giờ hiếm khi gặp được con có thể đánh gần như vậy, mọi người đã thầm bắt đầu huy động năng lượng trong cơ thể, sẵn sàng cho một đòn lôi đình.
Ảnh Ma đang ngày càng tiến gần hơn với họ, 200 mét, 150 mét, 100 mét, 50 mét, 30 mét và 20 mét.
Khi Ảnh Ma tiến lại gần, trái tim của mọi người dần dần nâng lên, khiến họ cảm thấy khó tin, ngay cả khi đối phương ở cách xa 10m, nếu không dùng năng lực nhận biết để khóa lại, họ vẫn không thể phát hiện ra sự tồn tại của đối phương
Tất cả bọn họ đều có thể tưởng tượng được, nếu như dưới tình huống bản thân không học Dò Xét Thuật rồi đột nhiên bị đối phương tấn công sẽ là chuyện kinh khủng như thế nào.
Thậm chí đối thủ cũng có thể không rút lui, dưới tình cảnh mọi người không thể nhìn thấy đối phương mà ở trong đám đông tùy ý giết hại, lại thêm xung quanh đều đồng đội, bọn họ không dám liều lĩnh tấn công, chỉ sợ tình thế sẽ nghiêng về một chiều.
Nhưng càng sợ hãi, cỗ khí kìm nén trong lòng mọi người lại càng lớn.
Cuối cùng, khi Ảnh Ma tiến gần đến đội 3 mét, giơ móng vuốt lên chộp về phía tiểu mập mạp đang đứng phía trước, lúc này mọi người mới lập tức bộc phát.
Tiểu mập mạp phản ứng cực kỳ nhanh, phóng ra Thần Ma thể, giơ tấm khiên khổng lồ bằng thép lên chống đỡ, đồng thời dưới sự duy trì dị năng gió lốc của chiến giáp, lần này hắn cũng không đẩy đối thủ đi ra, mà hình thành vòi rồng ở xung quanh mình cản trở hành động của đối phương.
Bùm!
Mọi thứ xảy ra đột ngột có thể hơi ngoài dự đoán của Ảnh Ma. Lần tấn công này của Ảnh Ma, thậm chí không thể phá vỡ hoàn toàn thần quang hộ vệ của tiểu mập mạp, hành động của nó lại bị dị năng gió lốc của tiểu mập mạp ảnh hưởng, tốc độ chậm hơn một chút.
Đồng thời, nó cũng cảm nhận được sức sống trong cơ thể mình đang bị rút ra quá lớn khiến nó ngay lập tức rơi vào trạng thái suy nhược.
Dưới sự chèn ép của hai thứ này, tốc độ của Ảnh Ma đã bị suy yếu đi một phần tư.
Vào thời điểm quan trọng, Tạ Thiện Dũng đã thành công bắt được khoảnh khắc đối thủ bị suy nhược, phóng ra dị năng dây leo. Ngay lập tức hàng chục cánh tay dây leo khỏe mạnh bắn ra từ mặt đất, cuốn lấy chân của đối thủ, có thể khống chế nó ở một chỗ trong một khoảng thời gian ngắn.
Đối mặt với hơn 20 võ giả Huyết Khí cảnh, cộng thêm 30 binh sĩ được trang bị đầy đủ, chỉ cần bị khống chế trong một giây thôi thì sẽ vô cùng bế tắc.
Bùm bùm bùm bùm!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên, vô số hỏa cầu, liệt diễm, phong nhận, gai nhọn và đạn bao trùm khắp đường hầm.
Con Ảnh Ma này thậm chí còn không thể kêu lên một tiếng, đã bị vô số đòn tấn công áp đảo, sống không được nữa.
Khi mọi người định thần lại, họ phát hiện ra Ảnh Ma đã bị đánh thành vô số mảnh xương thịt, không thể nào ghép lại thành một hình dạng hoàn chỉnh được nữa.
Loại thay đổi này hơi quá nhanh, nằm ngoài dự đoán của mọi người, vốn dĩ còn tưởng rằng mình có thể đánh thẳng vào mặt đối phương, đã là may mắn, nhưng không ngờ lại có thể giết chết đối phương ngay lập tức.
Sau khi sững sờ chính là tiếng vỗ tay hoan hô.
-Haha, có vẻ như Ảnh Ma cũng không hơn gì cả!
Tiểu mập mạp cười điên cuồng. Lúc này, lòng tự tin bừng bừng.
-Thực ra, khả năng ẩn thân của Ảnh Ma vẫn rất dị thường, chúng ta sử lý nó nhẹ nhàng như vậy hoàn toàn là do Dò Xét Thuật của đội trưởng dạy, nếu không sẽ rất phiền phức.
Tôn Thiên Bác đưa ra một đánh giá thích hợp.
-Đúng vậy, đúng vậy, vẫn là lão đại mạnh mẽ!
Tiểu mập mạp nhanh chóng đồng ý.
Mọi người nhất thời không nói nên lời. Từ trong miệng tiểu mập mạp nói ra lời bình thường này như thế nào cũng có chút nịnh nọt.
Đương nhiên, bất kể như thế nào, đây nhất định là chuyện đáng phấn khởi. Dù sao cũng là một con Ảnh Ma tương đương với 4 triệu Hoa Hạ tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận