Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 639

Tuy nói học viên trong đây theo tốc độ hấp thu dược lực chuẩn bị đột phá, hơi thở trên người đều đang không ngừng tăng lên. Nhưng đây là một loại tăng thong thả, tựa như tích lũy lực lượng lại vậy.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại không giống thế, hắn tựa hồ hoàn toàn không có quá trình tích lũy này, vừa lên là trực tiếp bùng nổ như núi lửa.
Trong cảm giác của ba người, hơi thở của Lâm Tinh Hải trong vài giây đã đạt tới giá trị tối đa của gen ưu hóa.
Còn không đợi bọn họ phản ứng lại, hơi thở cũng vượt qua giá trị tối đa này mà đạt tới trình độ huyết khí cảnh.
-Vậy liền đột phá?
Giản Hoa đứng ở một bên kinh ngạc nói.
Mới có vài giây! Đã đột phá, cho dù tận mắt nhìn thấy ông ta cũng không dám tin tưởng.
Thế nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.
Ba người đều trơ mắt nhìn hơi thở của Lâm Tinh Hải tiếp tục bò lên huyết khí cảnh sơ kỳ, huyết khí cảnh trung kỳ, huyết khí cảnh hậu kỳ, còn không tới 10 giây đã vọt tới đỉnh của huyết khí cảnh.
Mà cho dù tới đỉnh của huyết khí cảnh rồi thì vẫn không có xu thế giảm xuống chút nào mà còn tăng lên.
Giản Hoa trực tiếp đơ người tại chỗ, hai người Tả Văn Diệu với Văn Thu Anh cũng vô cùng kinh ngạc, khó hiểu và mờ mịt.
Hơi thở của Lâm Tinh Hải không ngừng tăng lên thật sự khiến người không thể bỏ qua, đặc biệt là khi hơi thở của hắn sau khi dừng lại thế nhưng lại đột phá tới nắn thể cảnh.
Cảm giác áp chế kia quả thực như thực chất.
Không ít học viên ở bên cạnh Lâm Tinh Hải đều phát ra tiếng rên.
Thẳng đến lúc này Tả Văn Diệu với Văn Thu Anh mới tỉnh lại từ trong mộng, cảm giác lực vội vàng bùng nổ, tạo ra một lá chắn cảm giác lực bên ngoài gian của Lâm Tinh Hải, lúc này mới khiến cho những người khác không bị ảnh hưởng.
Nhưng điều khiến cho hai người kinh hãi chính là hơi thở của Lâm Tinh Hải sau khi đột phá lên nắn thể cảnh thế nhưng còn không có ý giảm xuống mà vẫn luôn tăng lên.
Nắn thể cảnh sơ kỳ, nắn thể cảnh trung kỳ, nắn thể cảnh hậu kỳ, đỉnh của nắn thể cảnh.
Lúc hai người cường giả thần ma cảnh đang có chút hoài nghi nhân sinh thì hơi thở mới dừng lại ở đỉnh của nắn thể cảnh.
-Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Thanh âm của Tả Văn Diệu hơi nghẹn ngào.
-Không biết, nhưng có thể tạo ra tình huống như vậy thì khả năng chỉ có một nguyên nhân, là lúc này trong cơ thể của cậu ta có một dòng năng lượng cực lớn có thể bằng đỉnh của nắn thể cảnh.
Văn Thu Anh không thể tin được.
Dừng một chút cô nói tiếp:
-Nhưng như vậy thì lại có điều vô lý, với thể chất hiện tại của cậu ta, nếu trong cơ thể xuất hiện một dòng năng lượng khổng lồ như vậy không thể không bị vỡ.
-Đừng nói là cậu ta, cho dù đổi thành một võ giả đứng đầu huyết khí cảnh thì cũng tuyệt đối bị vỡ.
Không khí trong phòng nháy mắt liền trầm mặc.
Sau đó là nghiêm túc.
-Chuyện này, tôi hy vọng tạm thời chỉ có mấy người chúng ta biết.
Tả Văn Diệu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn hai người Văn Thu Anh và Giản Hoa nói.
“Ừ, tôi hiểu!” Văn Thu Anh gật đầu hiểu rõ.
Loại chuyện kinh hãi thế tục này nếu truyền ra, tuy chỗ tốt cũng sẽ có nhưng chỉ sợ phiền toái lại nhiều hơn.
Đổi lại thành học sinh chân truyền của cô phát sinh chuyện này thì cô cũng sẽ giúp đỡ giấu giếm.
Chẳng qua, Giản Hoa liền hơi chần chờ:
-Chuyện này, giấu giếm có tốt không? Nếu không báo cáo lên thì…
-Nếu báo cáo lên, thái độ của những người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng nội gian giấu trong nhân loại chắc chắn sẽ tìm mọi cách giết Lâm Tinh Hải trước khi cậu ta trưởng thành.
Tả Văn Diệu nhìn Giản Hoa, bình tĩnh nói.
Giờ phút này Giản Hoa đột nhiên cảm nhận được sát khí.
Ông ta không xác định nếu mình phản đối thì có phải sẽ bị Tả Văn Diệu cho là nội gián hay không, nhưng cho dù xuất phát từ an toàn của bản thân hay là tránh đắc tội với hai người này thì ông ta cũng đều gật đầu ngay lập tức:
-Hiểu, tôi sẽ bảo mật.
Tả Văn Diệu nghĩ rồi bổ sung:
-Chuyện này tuy không nói với cao tầng của học viên nhưng tôi sẽ báo cho bên quân đội, tin rằng thực mau sẽ có người bên cục bảo mật lại đây tìm ông.
Học viện Đông Hải như thế nào thì cũng chỉ là một học viện, cho dù là giáo viên hay học viên, muốn bọn họ bảo mật nghiêm khắc thật ra rất khó.
Nhưng quân đội thì lại khác, tính an toàn với đáng tin đều không như bên học viện.
Nghe Tả Văn Diệu nói như vậy Giản Hoa không còn gì để nói.
Thấy ý kiến được thống nhất, sự chú ý của mọi người cũng quay lại Lâm Tinh Hải một lần nữa.
-Cậu ta làm sao bây giờ? Thật sự sẽ không có chuyện sao?
Tả Văn Diệu cảm thấy hãi hùng khiếp vía, ông ta luôn có cảm giác Lâm Tinh Hải sẽ bị căng vỡ.
-Không biết nhưng tôi rõ nếu ông nhúng tay thì chắc chắn sẽ có vấn đề.
Văn Thu Anh nói.
Tả Văn Diệu cũng không lên tiếng, sao ông không lại không hiểu một đạo lý như vậy.
Nếu Lâm Tinh Hải chỉ là gen ưu hóa giả, thậm chí là một võ giả huyết khí cảnh thì ông ta đều nắm chắc có thể mạnh mẽ khống chế năng lượng trong cơ thể của đối phương.
Nhưng năng lượng hiện tại trong cơ thể Lâm Tinh Hải lại chính là đỉnh của nắn thể cảnh, khoảng cách thần ma cảnh cũng chỉ có một bước, trong tình huống như thế ông ta căn bản là không có bất cứ biện pháp trợ giúp nào.
Cho dù có ông ta cũng không dám thử.
Không khí trong phòng vẫn khẩn trương như cũ cộng thêm với căng thẳng, may mắn là tình huống như vậy cũng không liên tục quá lâu.
Qua gần hai ba phút, hơi thở trên Lâm Tinh Hải liền giảm xuống nhanh chóng.
Thực mau liền ngã từ nắn thể cảnh xuống huyết khí cảnh, cuối cùng dừng lại ở trình độ mới đột phá huyết khí cảnh.
-Trạng thái hiện tại của cậu ta hẳn là phá vỡ khóa gen thành công, thân thể đang lột xác đi?
Tả Văn Diệu nhìn Văn Thu Anh hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận