Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1102 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm
Nếu không vì tiêu diệt khí vận chi tử thì chẳng ai chấp nhận một cái giá lớn đến vậy đâu, dù sao đến cảnh giới như họ, Quy Tắc chi lực mới là điều cơ bản và cốt lõi của thực lực.
...
Cùng lúc đó, Lâm Tinh Hải đang giao chiến với một con "Cự Tí" cấp 2 thì không hiểu sao, trong lòng hắn bỗng thấy ớn lạnh.
Cảm giác bất thình lình ập đến ấy khiến nội tâm hắn khẽ run lên. Hắn còn tưởng con "Cự Tí" trước mặt đang giấu đại chiêu nào đó nên lập tức kéo dài khoảng cách, hắn cũng không tiếp tục giao chiến với nó nữa mà tiêu diệt nó ngay và luôn chỉ với một phát đạn.
"Kỳ lạ, chuyện này là sao?" Lâm Tinh Hải khẽ nhíu mày nhìn thi thể chậm rãi ngã xuống trước mặt mình.
Với thể chất hiện tại của hắn, dù là giữa mùa đông tuyết phủ, hắn cũng không thể có cảm giác lạnh được.
Thay vì nói đó là sự thay đổi nhiệt độ thì thà gọi nó là một loại cảnh cáo về mặt tinh thần còn hơn.
Nó giống như việc những zombie biến dị này thường cảm nhận được nguy hiểm từ trước vậy.
Mà hiện tại lực cảm ứng của Lâm Tinh Hải đã đạt tới cấp Thần Ma cảnh rồi nên năng lực cảm nhận nguy hiểm của hắn có thể không bằng zombie biến dị cấp 4 nhưng chắc chắn không hề thua kém bất kì zombie biến dị cấp 3 nào cả.
Vậy nên hắn không hề nghi ngờ cảm giác của mình sai. Hắn nhìn những thi thể ngã xuống đất rồi lại quan sát tứ phía, thậm chí hắn còn khuếch tán lực cảm ứng ra ngoài để tìm kiếm mọi sự vật có thể gây uy hiếp cho hắn nhưng không thu hoạch được gì cả.
"Chẳng lẽ mình lại bị Ảnh Ma để mắt tới rồi sao!" Lâm Tinh Hải nói mà không chắc chắn lắm.
Dù sao năng lực dịch chuyển không gian của Ảnh Ma cũng có thể giúp nó lao đến dưới cái bóng của người khác dù cách đó hơn 10000 mét. Nếu bị nó để mắt tới thật thì hắn cũng không thể tìm ra được đâu.
Tít tít!
Đột nhiên máy tính đeo tay của hắn bỗng rung lên, một tin nhắn cầu viện hiện ra.
Hiển nhiên lại có đội gặp nạn. Trong trường hợp này, Lâm Tinh Hải chỉ có thể tạm thời từ bỏ việc tìm kiếm rồi nhanh chóng chạy tới tọa độ trong tin nhắn.
Nhưng so với lúc trước, hiện tại hắn cảnh giác hơn nhiều, lực cảm ứng của hắn không chỉ luôn bao phủ phạm vi 1000 mét quanh hắn mà đồng thời còn luôn trong trạng thái tăng tốc thời gian.
Làm vậy mới đảm bảo được rằng dù gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, hắn đều có thể lập tức phản ứng kịp.
Sau đó không hề xảy ra chuyện kỳ lạ nào mãi cho đến nửa tiếng sau, trong lúc Lâm Tinh Hải đang gấp rút lên đường thì trong lòng hắn lại dâng lên cảm giác ớn lạnh.
Nếu chỉ xuất hiện đúng một lần thì còn có thể giải thích là do hắn cảm ứng sai hoặc có việc ngoài ý muốn.
Nhưng cả hai lần đều xuất hiện tình trạng như vậy thì Lâm Tinh Hải có thể chắc chắn 100% rằng hắn đã bị thứ đáng sợ nào đó để mắt tới thật rồi.
Hơn nữa lần này hắn vẫn luôn chú ý xung quanh lại thêm thời gian đang trong trạng thái tăng tốc, vốn dĩ cảm giác ớn lạnh đó chỉ lóe lên rồi vụt tắt nên căn bản không thể phát hiện ra điều gì cả.
Tuy nhiên Lâm Tinh Hải đang trong trạng thái tăng tốc thời gian gấp 10 lần, tương đương với việc cảm giác đó sẽ bị kéo dài gấp 10 lần nên dù khoảng thời gian ấy vẫn vô cùng ngắn ngủi nhưng lần này hắn có thể phán đoán sơ bộ phương hướng xảy ra nguy hiểm rồi.
Hắn gần như chẳng chút do dự mà liên hệ với Tả Văn Diệu thông qua kênh liên lạc của bộ tham mưu.
Điều đáng nhắc tới là sau hành động cứu viện đêm qua, hắn đã lập được quân công to lớn, thậm chí chẳng ngoa khi nói sự tham gia của hắn đã thay đổi cả kết cấu chiến trường.
Dù quân đội có trực tiếp nâng tổng điểm tích luỹ của hắn lên 200 triệu thì trên thực tế, điều này cũng không đủ sức thể hiện toàn bộ giá trị của hắn.
Thực tế những chiến công mà hắn đã tích lũy được còn nhiều hơn thế.
Với công lao khổng lồ như vậy, quân hàm Đại tá của hắn thậm chí còn có thể thăng thêm một cấp lên thành thiếu tướng ấy chứ.
Đương nhiên do trước khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, Lâm Tinh Hải mới chỉ là một thiếu tá nhưng chỉ trong hai ngày, hắn đã nhảy vọt lên thành tướng quân rồi. Việc này hơi khoa trương quá nên quân đội quyết định một thời gian nữa mới thăng cấp cho Lâm Tinh Hải.
Nhưng những phúc lợi và đãi ngộ mà hắn nên có thì một thứ cũng không thiếu, chẳng hạn như quyền hạn hiện tại của Lâm Tinh Hải chính là cấp bậc Thiếu Tướng, hắn đường đường chính chính là một tướng quân cơ mà.
Vậy nên những lúc như thế này, Lâm Tinh Hải muốn tìm Tả Văn Diệu cũng dễ dàng hơn nhiều, hắn chẳng cần ai giúp đỡ vì hắn cũng có quyền trò chuyện với Tả Văn Diệu.
"Sao vậy?" Chẳng mấy chốc cuộc gọi đã được kết nối, Tả Văn Diệu hơi tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận