Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1015 - An toàn rút lui (3)

An toàn rút lui (3)
Đương nhiên Lâm Tinh Hải cũng cảm giác được hai con zombie biến dị đang chạy tới, cũng chính vì chúng nó tới nên Lâm Tinh Hải mới muốn lập tức dẫn đội rời đi,
Nhưng hai cường giả Thần Ma cảnh là Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đã dắt tay nhau tới, vậy thì tình huống sẽ khác.
Hắn suy nghĩ một lát rồi nói: “Thầy, chúng ta hẳn là không đến mức phải trốn! Nếu ta không cảm giác sai thì hai con đang chạy tới đều là zombie biến dị cấp 4 trung kỳ, lại còn có một con là “Spitger” sức chiến đấu không mạnh.”
Tả Văn Diệu nghe vậy thì tức giận lườm hắn một cái, “Dưới tình huống bình thường đương nhiên ta không sợ chúng nó. Nhưng vấn đề là, ngươi không nhìn thấy ta bị thương à, huống hồ không phải là còn có một con “Cự Tí” nữa ư, nó cũng không dễ giết như vậy đâu. Ta chẳng những bị thương, mà huyết khí chi lực trong cơ thể cũng không còn bao nhiêu.”
“Vấn đề bị thương thì dễ giải quyết, còn về “Cự Tí”, dưới tình huống bình thường đúng là rất khó giết chết nó, nhưng nếu ta có thể khống chế nó từ ba giây trở lên, các ngươi có thể nhanh chóng giải quyết nó không?” Lâm Tinh Hải hỏi.
Nếu đã bại lộ lá át chủ bài là Lôi Đình Thần Mâu, vậy hẳn là phải phát huy tác dụng lớn nhất của nó.
Lúc này, Liễu Diệu Diệu đã thi triển dị năng chữa trị vết thương cho hai người. Tả Văn Diệu cảm nhận được tốc độ khôi phục vết thương trên người, lập tức ra quyết định.
“Ta và lão Trần đều tương đối am hiểu bộc phát, nếu ngươi thật sự có thể khống chế nó ba giây thì giết chết nó không có vấn đề gì, nhưng ngươi thật sự có thể làm được sao?” Tả Văn Diệu nói với vẻ nghiêm túc.
Nếu bị đối phương dây dưa, những con zombie biến dị còn lại cũng xúm lại đây, vậy thì bọn họ thật sự sẽ gặp phiền phức.
“Có thể!” Lâm Tinh Hải vừa gật đầu vừa lấy ra hai viên Bạo Huyết Đan và nhét vào trong miệng.
Thi triển Lôi Đình Thần Mâu cần 1000 điểm huyết khí chi lực, sau trận chiến vừa rồi, cho dù tổng lượng huyết khí chi lực trong cơ thể hắn có khổng lồ nhưng cũng gần như đã thấy đáy, chỉ còn lại hơn 1000 điểm cuối cùng.
Nhưng sau khi chấm dứt chiến đấu, hắn đã nắm chặt thời gian khôi phục, đến bây giờ đã qua hơn hai phút.
Phải biết rằng, Lâm Tinh Hải vẫn luôn ở trong trạng thái Tăng Tốc Thời Gian, với người khác là hai phút, nhưng với hắn đã nghỉ ngơi hai mươi phút. Dưới tình huống không ngừng sử dụng Bạo Huyết Đan, huyết khí chi lực trong cơ thể hắn cũng đã khôi phục tới hơn 2000 điểm, cũng đủ thi triển thêm hai lần Lôi Đình Thần Mâu.
“Được, vậy chuẩn bị ra tay.” Sau khi nhận được đáp án khẳng định, Tả Văn Diệu cũng nói một cách dứt khoát.
Hắn đủ hiểu Lâm Tinh Hải, tin rằng đối phương sẽ không nói đùa về loại chuyện này. Hơn nữa, nếu đối phương đã nói vậy thì chắc chắn cũng có đủ nắm chắc.
Lúc này, Trần Vũ Thạch đứng ở bên cạnh cũng sợ ngây người, “Ta nói này, hai thầy trò các ngươi không nói đùa chứ? Một người dám nói, một người dám tin.”
“Tin hay không thì tuỳ.” Sau khi thi triển Thần Ma Thể, Tả Văn Diệu nhìn về phía Lâm Tinh Hải rồi hỏi: “Ngươi muốn đánh như thế nào?”
“Thầy, ngươi tới thu hút sự chú ý của đối phương là được.” Lâm Tinh Hải nói rồi cũng phóng thích Thần Ma Thể.
Trong lúc nói chuyện với nhau, hai người đã đi về phía zombie biến dị cách đó không xa.
Bây giờ, hai con zombie biến dị đó chỉ còn cách đoàn xe khoảng một nghìn mét, bây giờ bọn họ còn muốn chạy thì đã không còn kịp nữa rồi.
Trần Vũ Thạch nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thi triển Thần Ma Thể đuổi theo, cùng lúc đó, một thanh huyết đao khổng lồ cũng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.
Lâm Tinh Hải không hỏi liếc mắt đánh giá thanh huyết đao khổng lồ ấy, đây hẳn là dị năng của Trần Vũ Thạch, loại dị năng cụ hiện ra vũ khí rất hiếm thấy, nhưng không thể nghi ngờ, dùng dị năng cụ hiện ra vũ khí bình thường đều sẽ khá là mạnh, hoặc là có một vài tác dụng đặc biệt.
Mà lúc này, hắn đã cảm nhận được thanh huyết đao Trần Vũ Thạch cầm trong tay giống như có thuộc tính cắt không gian. Không thể nghi ngờ rằng, sát thương do thanh huyết đao như vậy tạo thành tuyệt đối rất khủng bố.
Đương nhiên, hắn chỉ liếc mắt đánh giá một lượt đã lập tức theo sát bước đi của Tả Văn Diệu và lao tới.
Lúc này, Tả Văn Diệu không chỉ thi triển Thần Ma Thể mà thậm chí còn vận dụng dị năng ngọn lửa của hắn, lập tức biến thành người khổng lổ lửa.
Đấm một đấm, sóng nhiệt cuồn cuộn, vậy mà trực tiếp chống chọi với “Cự Tí” nổi tiếng với sức mạnh.
Tuy trong loại va chạm này, sức mạnh của Tả Văn Diệu rơi vào thế yếu, nhưng ngọn lửa phòng xuất ra từ trên người hắn cũng lập tức bao phủ Cánh tay khổng lồ ở bên trong, không ngừng tạo thành tổn thương.
“Ngươi có biện pháp gì thì nhanh chóng dùng đi, chúng ta không thể kéo dài đâu.” Bên kia, sau khi Trần Vũ Thạch nói với Lâm Tinh Hải một tiếng, hắn lập tức cầm thanh huyết đao khổng lồ trong tay lao về phía Cánh tay khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận