Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1217 - Tiêu diệt toàn bộ thi triều (5)

Tiêu diệt toàn bộ thi triều (5)
Lâm Tinh Hải gần như không chút nghĩ ngợi, nói: “Đương nhiên ta chọn đi con đường tinh anh rồi.”
Lâm Chính Dương nghe vậy khẽ gật đầu, “Nếu như là những người khác thì ta nhất định sẽ không đồng ý. Nhưng đối với ngươi thì chắc chắn đây là sự lựa chọn tốt nhất.”
“Đương nhiên nếu như ngươi chọn đi con đường tinh anh thì thực sự sẽ tiêu hao rất lớn. Cho dù ngươi có 2 tỷ quân công cũng không thể xây dựng nổi một sư đoàn bọc thép đâu.”
Lâm Tinh Hải gật đầu, đây cũng là vấn đề làm cho hắn phiền não.
Mà Lâm Chính Dương lại nói tiếp: “Nhưng mà, ngươi cũng không cần lập tức xây dựng một hơi lên đến cả sư đoàn. Ngươi trước tiên có thể xây dựng một đoàn, nếu làm như vậy thì chỉ cần 2 tỷ quân công kia của ngươi là đủ, thậm chí có thể còn dư nữa. Đến lúc đó ngươi lại kiếm được càng nhiều quân công hơn, có thể chậm rãi xây dựng cả một sư đoàn.”
Lâm Tinh Hải nghe hắn nói như vậy, hai mắt lập tức sáng hẳn lên. Lúc trước hắn quả thật không nghĩ tới việc này mà bây giờ trong nháy mắt mọi việc lại rõ ràng rộng mở.
Đúng vậy, nếu như ngay từ đầu hắn lập tức xây dựng cả sư đoàn thì bất kể là nhân viên quản lý, trang bị lắp ráp hay là công việc hậu cần đều rất phiền phức.
Nhưng nếu như hắn chỉ xây dựng một đoàn ngàn người thì hắn cảm giác bản thân vẫn có thể ứng phó được.
Điều quan trọng hơn nữa là số lượng thành viên chiến đấu. Một sư đoàn ước chừng có khoảng 10000 người, hắn đi đâu tìm nhiều người như vậy được. Nếu như chỉ thành lập một đoàn thì sẽ dễ tìm hơn rất nhiều.
“Mặc dù trước tiên ngươi thành lập một đoàn nhưng thủ tục xin phép cấp trên vẫn là thành lập sư đoàn tác chiến.” Lâm Chính Dương nhắc nhở. Lâm Tinh Hải ngay lập tức gật đầu, điều này tất nhiên hắn hiểu rõ, cho dù ở nơi nào thì biên chế cũng là vấn đề lớn.
“Còn một vấn đề nữa, sư đoàn tác chiến của ngươi muốn đi xin phép ở đâu?” Lâm Chính Dương lại tiếp tục hỏi hắn.
Nghe được vấn đề này lại đến phiên Lâm Tinh Hải nghi ngờ, “Ta thuộc quân khu đông bộ thì không phải chỉ có thể xin phép quân khu đông bộ sao?”
“Việc này chưa chắc, nếu như là trước đó thì ngươi chỉ có thể làm vậy. Nhưng chờ căn cứ Tinh Thuẫn của chúng ta thành lập xong thì ngươi chỉ cần lấy danh nghĩa Phó Trưởng căn cứ là có thể trực tiếp đến trung ương xin phép thành lập sư đoàn tác chiến.” Lâm Chính Dương cười nói.
Lâm Tinh Hải nghe hắn nói vậy, hai mắt lập tức sáng lên. Lúc trước, hắn chưa bao giờ suy xét những chuyện này.
Về phần sự khác biệt giữa hai việc này là rất lớn, dù sao một nơi chỉ là quân địa phương còn nơi khác là bộ đội trực thuộc quốc gia, thân phận và địa vị chắc chắn không giống nhau rồi.
Điều quan trọng hơn là, nếu như là bộ đội trực thuộc quốc gia thì trừ khi là lãnh đạo trung ương ra lệnh, nếu không hắn cũng không cần nghe theo mệnh lệnh của bất kỳ người nào cả.
Nhưng nếu như hắn xin phép quân khu đông bộ thì ngoại trừ phải nghe lệnh trung ương, còn phải nghe lệnh quân khu đông bộ điều phối, độ tự do chắc chắn sẽ bị hạ xuống một khoảng lớn.
Lúc này, Ngụy Thiên Hành đang lắng nghe cũng nói, “Vậy còn việc tuyển thành viên chiến đấu ngươi dự định làm thế nào ?”
“Ta dự định trước tiên chiêu mộ một vài học viên sắp tốt nghiệp ở trong các trường học. Ngoài ra, trước đó hai binh đoàn lính đánh thuê ta xây dựng cũng sắp xếp đến được. Ta còn quen biết một vài vị lãnh đạo cấp cao trong quân đội của căn cứ Đông Hải, ta có thể nhờ bọn hắn điều thêm một vài binh sĩ cho ta.” Lâm Tinh Hải nói.
Ngụy Thiên Hành khẽ gật đầu, “Ngươi mời được những thiên tài của học viện Đông Hải đương nhiên là tốt nhất, bất kể đặt ở đâu bọn họ cũng có chiến lực cao nhất. Nhưng muốn có binh sĩ giống như binh sĩ của căn cứ Đông Hải thì ta cảm thấy không cần thiết phải làm vậy.”
Nói đến đây Ngụy Thiên Hành lập tức dừng một chút, có chút ý vị thâm trường nói ra: “Ngươi chỉ cần suy nghĩ một chút là biết bọn hắn nhất định không đem đội ngũ vương bài dưới tay mình cho ngươi. Vả lại dù thật sự cho ngươi thì tất cả những binh lính này đều do một tay người khác huấn luyện, đến lúc đó ngươi chưa chắc đã dẫn dắt được bọn họ.”
“Không nên bỏ ra nhiều công sức như vậy để tạo một sư đoàn tác chiến mà không nắm được một trăm phần trăm quyền khống chế.”
Thật ra vấn đề này Lâm Tinh Hải cũng từng suy nghĩ qua, nhưng hắn không có biện pháp nào tốt cả. Nhưng mà bây giờ Ngụy Thiên Hành lại nói ra, lúc này hắn lập tức hỏi: “Việc này không biết Ngụy lão ngươi có biện pháp gì tốt không ?”
“Việc đó còn cần ta phải nói à. Đương nhiên là ngươi chiêu mộ binh sĩ ở căn cứ Tinh Thuẫn này rồi! Mặc kệ là lính đánh thuê hay là binh sĩ khác, ngươi thích người nào cứ việc chọn. Cho dù ngươi rút tất cả lính tinh nhuệ nhất đi, ta tuyệt đối cũng không có ý kiến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận