Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 793 - Đệ nhất thiên tài của học viện Đông Hải

Nếu nói độ nổi tiếng của tiểu đội Tinh Hải bọn họ lúc trước, chỉ có thể khiến những đội mạnh có thâm niên kia coi trọng, thì phỏng chừng không cần bao lâu nữa là có thể khiến bọn họ phải ngước nhìn rồi.
Hơn nữa tiểu đội như vậy, sẽ không đơn giản chỉ là kết thúc sau khi tốt nghiệp.
Đây chính là một mạng lưới quan hệ, người đi ra từ trong tiểu đội Tinh Hải, sau này bất kể là tòng quân, hay là tòng chính, hoặc là làm nghề nghiệp khác, đều có thể có quan hệ rất sâu rộng.
Đây mới là nguyên nhân làm bọn họ hưng phấn nhất, tiểu đội Tinh Hải càng ưu việt, vậy thì không chỉ hiện tại có được lợi ích, còn có tương lai nữa.
Mà ngoài người của tiểu đội Tinh Hải, người hưng phấn nhất không ai khác chính là Giản Hoa. Nếu không phải cân nhắc đến thân phận giáo viên, phỏng chừng hắn sắp khoa tay múa chân chung với đám người Tiểu Bàn Tử rồi.
Trong lớp mà bản thân dẫn dắt lại có một học sinh mới nhập học hai tháng bước lên vị trí đầu Bảng Nhân Kiệt, dùng mông nghĩ cũng biết đây là khái niệm gì.
Thậm chí hắn còn bắt đầu nghĩ đến việc, tổng kết cuối tháng này lúc bản thân lên sân khấu phát biểu nên nói cái gì, đồng thời hắn cũng cảm thấy có thể cân nhắc đến việc xin báo cáo của giáo viên cao cấp.
Mà đám người Yến Phi Kiệt sau lưng hắn thì lại nhìn Lâm Tinh Hải với biểu cảm phức tạp.
Nếu nói lúc khai giảng, bọn họ vẫn còn chút tâm lý ganh đua, vậy thì hiện tại quả thật ngay cả chút ý nghĩ như vậy đều không còn, cũng không dám còn, bởi vì nói ra sợ bị người ta cười cho.
Lúc này thứ mà bọn họ đang nghĩ trong long chính là lời nói lúc trước mà Giản Hoa đã nói với bọn họ.
Gia nhập tiểu đội Tinh Hải, quả thực là chọn lực tốt nhất của bọn họ.
Tuy thể diện rất quan trọng, nhưng thực lực càng quan trọng hơn, vả lại với thực lực khủng khiếp hiện tại Lâm Tinh Hải thể hiện ra, phỏng chừng việc bọn họ gia nhập căn bản sẽ không ai cười cợt, mà ngược lại sẽ là ngưỡng mộ.
“Chúc mừng ngươi bước lên vị trí đứng đầu.” Lúc này Nguỵ Khải dưới lôi đài cũng đã gửi lời chúc mừng tới Lâm Tinh Hải.
Mặt mũi hắn ngập tràn nhiệt tình, hoàn toàn khác với dáng vẻ một thầy giáo khi đối mặt với học sinh.
Trên thực tế trong lòng Ngụy Khải đã không còn xem Lâm Tinh Hải là một học sinh nữa rồi, mà là một cường giả Thần Ma cảnh trong tương lai.
“Cảm ơn!” Lâm Tinh Hải nói một câu với Ngụy Khải trước, sau đó cảm ơn với các học viên chúc mừng dưới lôi đài một lượt.
Có điều so với người khác, Lâm Tinh Hải lại là người bình tĩnh nhất.
Dù sao việc leo lên đứng đầu Bảng Nhân Kiệt không hề khó khăn với hắn, lúc hắn quyết định khiêu chiến đã biết được kết quả rồi.
Ngay lúc hắn nói cảm ơn xong, chuẩn bị xuống lôi đài, Trình Thiên vốn đang ngất xỉu đột nhiên mở to hai mắt, hơn nữa còn lớn tiếng hét hàm hồ: “Chống đỡ được, ta không thể thua.”
Nhìn thấy cảnh tượng này Lâm Tinh Hải thoáng sững sờ, hắn hiểu rất rõ sức mạnh mình đã đánh ra, vốn cho rằng đối phương ít nhất phải hôn mê một hai phút, nhưng không ngờ chỉ vẻn vẹn mười mấy giây đã hồi phục lại.
Hắn cũng chỉ có thể cảm khái cho ý chí kiên định của đối phương.
Mà sau khi Trình Thiên hét xong hai câu này, thoáng nhìn khung cảnh xung quanh, dường như đã hiểu rõ gì đó, lập tức đứng bật dậy, có điều vẫn không sao có thể che giấu được vẻ hiu quạnh trên gương mặt.
“Nghĩ thông chút, một trận đấu võ mà thôi, không có gì lớn cả.” Lâm Tinh Hải nể ý chí kiên định của đối phương, bèn mở miệng an ủi một câu.
“Thắng thua của một trận đấu võ, quả thực không có gì lớn. Nhưng đây không phải đấu võ, mà là tranh đoạt ai là người đứng đầu Bảng Nhân Kiệt.” Trình Thiên lắc đầu nói.
“Nếu ta nhớ không lầm, thì học phần mười người đầu bảng có thể lấy được đều giống nhau, ngươi cần gì phải câu nệ số một hay số hai chứ!” Lâm Tinh Hải lúc này lại cảm thấy hơi hứng thú.
“Không giống nhau, đặc biệt là các loại đại ngộ ngầm, còn có danh tiếng. Vị trí số một sẽ khiến người ta nhớ đến, nhưng ai sẽ nhớ đến kẻ hạng hai chứ?”
“Cái khác không nói, chỉ riêng lúc chúng ta đi phòng Nhiệm Vụ để lấy nhiệm vụ, ta nói bản thân là người đứng đầu Bảng Nhân Kiệt, so với người đứng thứ hai Bảng Nhân Kiệt, thái độ của bên phát nhiệm vụ sẽ hoàn toàn khác nhau.” Trình Thiên nói.
“Có chuyện như vậy sao?” Lâm Tinh Hải thật sự không biết chuyện này, dù sao thứ hắn dựa vào để kiếm học phần không phải là những phần thưởng nhiệm vụ kia, mà là đánh giết zombie.
Hắn ngẫm nghĩ một chút, nói: “Vậy cũng không có vấn đề gì, ngươi đợi thêm mấy ngày, vị trí số một Bảng Nhân Kiệt vẫn là của ngươi.”
Nghe thấy lời này của Lâm Tinh Hải, đừng nói là Trình Thiên, cho dù là Ngụy Khải ở bên cạnh, cũng có chút kinh ngạc.
Người này rộng lượng vậy sao? Vị trí số một Bảng Nhân Kiệt nói nhường là nhường sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận