Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 313

Nghe Lâm Tinh Hải hỏi chính sự, Phương Thiên Hòa cũng nghiêm túc lại:
-Yên tâm, đều đã chuẩn bị tốt, tài chính của binh đoàn đã lấy ra toàn bộ để mua đạn dược, trong đó có hai phần ba là để mua đạn pháo.
Lâm Tinh Hải gật đầu, mà đúng lúc này ở phía trước quảng trường lính đánh thuê xuất hiện một chút rối loạn.
Mấy người theo tiếng nhìn qua, thực mau Phương Thiên Hòa lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
-Thật là hiếm thấy đó! Hội trưởng công hội binh đoàn thế nhưng cũng lại đây.
Phương Thiên Hòa hơi ngạc nhiên nói.
Nghe Phương Thiên Hòa nói như thế, Lâm Tinh Hải tức khắc tò mò.
Vị hội trưởng công hội binh đoàn này ngày thường rất ít ra mặt cho nên chẳng sợ Lâm Tinh Hải trở thành lính đánh thuê lâu như vậy cũng chưa gặp đối phương một lần.
Chỉ biết vị hội trưởng này tên là Kim Quang Lượng.
Đương nhiên lúc trước khi đại chiến với tập đoàn tài chính Morgan, vị hội trưởng này chắc chắn ra chủ trì đại cục nhưng khi đó bọn họ phải chấp hành nhiệm vụ của quân đội nên đã bỏ lỡ.
Mà lúc này, lúc Lâm Tinh Hải nhìn rõ bộ dạng của người hội trưởng lính đánh thuê này, biểu cảm trên mặt không khỏi ngẩn ngơ.
Trước kia hắn cũng đã suy đoán bộ dạng của hội trưởng công hội binh đoàn như thế nào, có lẽ sẽ sấm rền gió cuốn giống quân nhân, cũng có khả năng là một tráng hán cả người đầy cơ bắp, hoặc là lão nhân tuổi già sức yếu nhưng thực lực lại sâu không lường được.
Nhưng hắn trăm triệu không nghĩ tới vị hội trưởng này lại là một người mập mạp hơn 100 cân, thậm chí khi đều thịt mỡ trên mặt đều rung lên.
Khuôn mặt béo ú của người kia tươi cười ngập tràn, một đường qua đây tựa hồ như với đoàn trưởng nào cũng có thể nói cười ha hả một hai câu, có vẻ như rất dễ nói chuyện.
Hơn nữa đối phương mặc trang phục của công hội binh đoàn không giống với những người khác, không ít họa tiết đều được thêu bằng tơ vàng, toàn thân thoạt nhìn kim quang tỏa sáng, bộ dạng như nhà giàu mới nổi.
-Này… Nếu không phải cảm nhận được huyết khí chi lực trong cơ thể đối phương, tôi đều cho rằng đây là một người thương nhân.
Lâm Tinh Hải cảm thán một câu.
-Nhưng có lẽ bởi vì tính cách của đối phương như vậy cho nên mới quản lý binh đoàn càng tốt, ít nhất tôi rất nguyện ý giao tiếp với ông ta.
Phương Thiên Hòa ở một bên nói xen vào.
Lâm Tinh Hải nghĩ nghĩ cũng gật đầu, loại nghề nghiệp nguy hiểm cao như lính đánh thuê, có lẽ liền không có ngày mai. Cho nên quản lý nghiêm như bên quân đội kia khả năng sẽ hoàn toàn trái ngược.
Ngược lại dễ chịu giống như vị hội trưởng trước mắt này càng dễ khiến những người lính đánh thuê tính tình nóng nảy tiếp nhận.
Kim Quang Lượng đi vào quảng trường lính đánh thuê, cặp mắt nhỏ như đậu xanh đảo qua đám người, y như rằng trực tiếp đi tới phía của binh đoàn binh đoàn Liệt Thiên.
-Ha ha, nói như vậy đây chính là thần súng đi! Quả nhiên là tuấn tú, lịch sự, không hổ là cường giả mạnh nhất của công hội binh đoàn chúng ta.
Đối phương còn chưa tới gần, tiếng cười sang sảng đã vang tới.
-Hội trưởng Kim quá khen, tôi chỉ là gen ưu hóa giả, há lại có thể so sánh với những đoàn trưởng đã đột phá huyết khí cảnh.
Lâm Tinh Hải vội vàng nói.
-Cậu em Lâm này quá khiêm tốn rồi, nếu ở thực chiến trên chiến trường thì bọn họ không ai có thể so sánh với cậu.
-Hơn nữa trí thông minh của cậu ngay cả bên quân đội kia cũng tán thành, khiến tôi trước mặt lão quỷ Lâm Chính Dương nở mày nở mặt một phen!
Nói đoạn sau, vị hội trưởng Kim này đều hớn hở mặt mày lên.
Lâm Tinh Hải sờ sờ cái mũi, lời này hắn cũng không thể tiếp, Lâm Chính Dương chính là đại lão bên quân đội.
Kim Quang Lượng tựa hồ cũng biết tâm tư của Lâm Tinh Hải, cho nên sau khi ha ha cười ông ta liền thay đổi đề tài:
-Cậu em Lâm, chờ sau khi sự việc thành phố Quảng Hàn kết thúc, tôi mời cậu một bữa tiệc lớn, bên trong khu lánh nạn Tinh Thuẫn, nơi nào có mỹ nhân chân chính, không ai rõ hơn tôi.
Khi nói những lời này, ông ta còn vỗ vỗ bụng tròn vo của mình, mười phần thuyết phục.
Lâm Tinh Hải nghe xong còn khá ngạc nhiên, hắn cũng không nghĩ vị hội trưởng Kim này còn mời hắn ăn cơm, nhưng mà đối phương đường đường chính chính là hội trưởng, hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Kim Quang Lượng thấy Lâm Tinh Hải đồng ý liền cười ha hả, mang theo một đám cao tầng binh đoàn phía sau tới chỗ quân đội bên kia.
Thực nhanh, mệnh lệnh chuẩn bị xuất phát truyền đến phía trước, bên quân đội có hơn 5000 binh sĩ, đi xe thiết giáp dẫn đầu, bắt đầu lục tục đi thang máy lên mặt đất.
Cùng lúc đó, Kim Quang Lượng cầm một loa phóng to, đi tới phía đằng trước quảng trường, ho nhẹ một tiếng chuẩn bị lên tiếng.
Thực hiển nhiên, đối phương tính toán trước khi xuất chinh sẽ nói một vài câu khích lệ sĩ khí, nhưng câu đầu tiên đối phương nói khiến khóe miếng hắn giật một cái.
-Tôi liền không nói những lời vô nghĩa nữa, các vị đều rất rõ ràng nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là gì. Không sai! Tôi đã rất vất vả tranh thủ cho mọi người, làm mọi người có cơ hội đi tới thành phố Quảng Hàn kiếm điểm tích lũy…
Nghe đối phương dâng trào nhiệt huyết lên tiếng, cảm giác đầu tiên của Lâm Tinh Hải là vô liêm sỉ, rõ ràng là công hội binh đoàn cầu các binh đoàn lớn đi thành phố Quảng Hàn, nhưng vào miệng đối phương lại hoàn toàn biến chất.
Nhưng mà đối với những việc này, Lâm Tinh Hải cũng không để bụng.
Mà Kim Quang Lượng thì tiếp tục tình cảm mãnh liệt dâng trào mà nói, liệt kê một loạt chỗ tốt có thể đạt được khi đi thành phố Quảng Hàn.
Ông ta lên tiếng, cảm xúc của một vài lính đánh thuê bên dưới đích xác kích động dần lên, nhưng đa số còn lại vẫn là vẻ mặt bình tĩnh.
Đặc biệt là những lính đánh thuê lâu năm, trên mặt thậm chí còn lộ ra biểu cảm không kiên nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận