Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 323

Nhưng mà sau khi kích động Trần Thiên Lỗi liền bình tĩnh lại, hắn ho nhẹ một tiếng, là người thứ nhất hỏi trực diện Lâm Tinh Hải:
-Đoàn trưởng Lâm, anh đảm bảo như thế nào?
-Hơn nữa nếu chúng tôi nghe lời anh, anh khiến binh đoàn chúng tôi làm vài việc vượt quá năng lực thì chúng tôi nhất định phải nghe sao?
-Đương nhiên không phải là tôi nghi ngờ anh, chỉ là nếu hai vấn đề này anh không thể trả lời vậy chúng ta rất khó tin tưởng nhau.
Sau khi nói xong Trần Thiên Lỗi nhìn chằm chằm Lâm Tinh Hải xuyên qua video.
100 nghìn điểm tích lũy hắn đương nhiên động tâm nhưng hắn càng sợ Lâm Tinh Hải mượn cơ hội để hố hắn.
Những đoàn trưởng binh đoàn cấp một còn lại đều nhìn Lâm Tinh Hải không chớp mắt, trong lòng bọn họ cũng có băn khoăn như vậy chẳng qua không dám nói mà thôi, hiện tại có Trần Thiên Lỗi là đoàn trưởng binh đoàn cấp hai đi dò hỏi vậy đương nhiên là tốt nhất.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lâm Tinh Hải hơi mỉm cười nhưng cũng không có trả lời trực tiếp mà hỏi:
-Trước khi trả lời vấn đề này tôi liền hỏi một chút, lần này mấy người tiến vào thành phố Quảng Hàn làm nhiệm vụ, trong lòng đối với điểm giới hạn thương vong là bao nhiêu?
Trần Thiên Lỗi tuy rằng không rõ vì sao Lâm Tinh Hải lại hỏi câu này nhưng sau khi hơi suy nghĩ vẫn ăn ngay nói thật:
-Mức độ thương vong không vượt quá 40% nhân số của binh đoàn.
Lâm Tinh Hải gật đầu, đây là đáp án tương đối hợp lý, hắn nhìn lướt qua những đoàn trưởng còn lại, những người này cũng không có dị nghị gì.
-Vậy được, dựa theo lời ông nói tiêu chuẩn này, chúng ta có thể ký kết một hiệp nghị, trong lúc hành động tiếp theo, mấy người nghe theo tôi vô điều kiện hơn nữa hoàn thành toàn bộ mỗi một mệnh lệnh của tôi đưa ra.
-Nếu tổng số thương vong vượt quá 40% mấy người có thể tự rút lui.
-Lúc mấy người rút lui, hoặc là lúc nhiệm vụ thành phố Quảng Hàn kết thúc, nếu điểm tích lũy kiếm được không vượt qua con số tôi vừa mới đảm bảo vậy phần còn lại binh đoàn Liệt Thiên chúng tôi sẽ thêm vào.
Lâm Tinh Hải trực tiếp nói phương án của mình ra.
Hít!
Trong sân lại lần nữa vang lên thanh âm hít khí lạnh, bọn họ cũng chưa nghĩ tới, Lâm Tinh Hải dám hứa hẹn điều kiện như vậy.
Còn Trần Thiên Lỗi trong lúc Lâm Tinh Hải nói chuyện, biểu cảm đã biến hóa mấy lần.
Lâm Tinh Hải đưa ra điều kiện có được không? Đương nhiên là được, hơn nữa hắn hoàn toàn không nghĩ tới là quá được.
Lấy binh đoàn Huyết Điêu bọn họ làm ví dụ, nhân số binh đoàn tổng cộng có 100 người, chỉ cần số người thương vong vượt quá 400 người, cho dù lúc sau có hoàn thành nhiệm vụ hay không, là có thể nhận được 100 nghìn điểm tích lũy.
Phải biết rằng, nếu bình thường ra làm nhiệm vụ kiếm điểm tích lũy, muốn kiếm được 100 nghìn điểm tích lũy tốn bao nhiêu thời gian trước không đề cập đến, tình huống thương vong liền không ngừng chỉ có bằng này con số.
Rốt cuộc trong tình huống bình thường, bọn họ ra ngoài một chuyến làm nhiệm vụ, nhân số bị thương khả năng có mười mấy người, mà điểm tích lũy kiếm được lại chỉ có bốn năm nghìn điểm tích lũy.
Hơn nữa Lâm Tinh Hải chủ động muốn ký hiệp nghị khiến sự băn khoăn cuối cùng trong lòng hắn cũng hoàn toàn biến mất.
Nghĩ đến đây, Trần Thiên Lỗi không chần chừ, là người gật đầu đáp ứng đầu tiên:
-Được! Nếu đoàn trưởng Lâm đã nói như thế, vậy chỉ cần ký kết hiệp nghị, binh đoàn Huyết Điêu chúng tôi mặc cho anh sai bảo.
Những đoàn trưởng còn lại lúc này cũng vội vàng mở miệng, sợ muộn liền bỏ lỡ cơ hội tốt này.
5 phút sau, trên tay tất cả đoàn trưởng đều cầm một tờ hiệp nghị đã được ký kết, trên mặt không tự chủ được mà hiện ra nụ cười.
Trong mắt bọn họ, tờ hiệp nghị này liền tương đương với 50 nghìn đến 100 nghìn điểm tích lũy.
Đương nhiên bọn họ dám nghĩ như vậy cũng hoàn toàn bởi vì bên cùng bọn họ ký kết hiệp nghị là binh đoàn Liệt Thiên.
Nếu đổi thành một binh đoàn khác, cho dù là binh đoàn cấp ba thì bọn họ cũng sẽ lo lắng đối phương rốt cuộc có tài lực để thực hiện hứa hẹn kia hay không.
Nhưng Lâm Tinh Hải thì ngoại trừ “Thần súng” ra, trong lòng các lính đánh thuê còn có một danh hiệu vang dội khác, đó là “Thần tài”. Ra ngoài làm một nhiệm vụ là có thể kiếm bốn năm chục nghìn điểm tích lũy, ai cũng không dám hoài nghi tài lực của binh đoàn Liệt Thiên.
Những đoàn trưởng binh đoàn nhìn tờ hiệp nghị trong tay vẻ mặt hưng phấn, mà Lâm Tinh Hải nhìn đống hiệp nghị trên tay, mặt cũng nở ra nụ cười.
Kim Quang Lượng tổ kiến cho hắn đại đội số một này, tuy rằng có hắn tọa trấn nhưng tổng hợp thực lực vẫn là đội ngũ yếu nhất.
Muốn lập tức tăng thực lực của đội ngũ lên là không có khả năng cho nên Lâm Tinh Hải chỉ có thể xuống tay từ những mặt khác như là hoàn toàn tập hợp đội ngũ binh đoàn lại bên nhau.
Năm bè bảy mảng sao có thể so sánh với cục đá được ngưng tụ ra.
Lấy một cái so sánh không phù hợp cho lắm, đại đội khác có 100 điểm chiến lực nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân như tranh đoạt lợi ích, đùn đẩy lẫn nhau linh tinh cho nên chiến lực cuối cùng phát huy ra có lẽ không tới 40%.
Mà đội ngũ của bọn họ cho dù chiến lực chỉ có 80 điểm nhưng chỉ cần phát huy ra 100% thì có thể hơn những đại đội khác.
Đương nhiên nếu đội ngũ này chỉ đơn thuần là nghe theo mệnh lệnh thì Lâm Tinh Hải vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn còn muốn những binh đoàn này phát huy ra được tính năng động chủ quan của mình.
Cho nên sau khi suy nghĩ hắn nhìn các đoàn trưởng trong hình chiếu lại mở miệng nói lần nữa:
-Mọi người cũng không cần nhìn chằm chằm vào điểm tích lũy ở hiệp nghị, tôi chưa bao giờ buôn bán lỗ vốn, nếu dám ký kết hiệp nghị với mấy người thì liền chắc chắn cho mấy người kiếm đủ điểm tích lũy trước khi nhiệm vụ kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận