Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 707 - Hạn Chế

Về phần Yến Sa là người trong cuộc, cũng không dám nói gì thêm.
Hắn biết rất rõ đây là trên lôi đài, Liễu Diệu Diệu không được phép rời khỏi phạm vi này, nếu đánh nhau sinh tử trong tự nhiên, có đủ không gian để né tránh, hắn căn bản không có cách để đánh bại đối thủ trong vòng mười giây.
Mà thời gian càng kéo dài, sức sống của hắn ta càng bị rút đi, hắn ta sẽ trở nên yếu ớt hơn. Trong tình huống như vậy, rất khó để hắn ta có thể đánh giá được liệu mình ngã xuống trước, hay là lực lượng huyết khí trong cơ thể Liễu Diệu Diệu sử dụng hết trước.
Nói một cách đơn giản, trong cuộc chiến sinh tử, hắn ta cũng không có dám đảm bảo rằng mình có thể thắng được, trong trường hợp như vậy, hắn ta không có ý kiến gì.
Hơn nữa, ngay cả khi hắn thắng đối thủ trong ván đấu này, với tài năng của Liễu Diệu Diệu, e rằng chưa đầy một tháng nữa có thể thực sự vượt qua hắn.
Đến lúc đó, tất nhiên đối phương cũng là một cường giả trong danh sách những người xuất sắc.
Nghĩ đến điều này, tốc độ dưới chân của Yến Sa càng tăng nhanh hơn, thậm chí hắn ta còn không muốn tham gia các trận đấu tiếp theo.
Về phần Liễu Diệu Diệu ở một bên, dưới sự chú ý của mọi người, cô nhảy khỏi lôi đài, sau đó nhu thuận đến bên cạnh Lâm Tinh Hải, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của đối phương, dáng vẻ hơi giống như chim non nép vào lòng người.
Tình cảnh này thật sự làm cho những người khác xem xong cũng phải ghen tị và hâm mộ.
Rất nhanh danh tính của Lâm Tinh Hải cũng được bày ra, mọi người đều biết đây là tân sinh năm nay, được mệnh danh là thiên tài mạnh nhất.
Nhưng dù vậy, mọi người đều khá nghi ngờ liệu người đối phương có xứng với Liễu Diệu Diệu hay không, dù sao dị năng điều khiển sinh mệnh kia thực sự quá đáng sợ.
Sự việc của Liễu Diệu Diệu đã gây ra nhiêu sóng to gió lớn, nhưng bài khảo sát hàng tháng vẫn phải tiếp tục, rất nhanh lại có từng người từng người học viên lên khiêu chiến.
Những học viên này có thành tích tốt hoặc xấu.
Những học viên lớp đặc biệt còn lại, sau vài lần quan sát, đã khẳng định được thực lực của mười học viên này trong danh sách những người xuất sắc, họ cũng lần lượt lên sân khấu, tất cả đều đạt thành tích tốt.
Về cơ bản mà nói, kết quả của học viên lớp đặc biệt đều trên 80 điểm.
Cho dù là tiểu mập mạp hay Kim Đồng đều đã thể hiện được thực lực của bản thân sau bài khảo sát hàng tháng này, mặc dù mọi người vẫn cảm thấy họ không xứng đáng trở thành học viên lớp đặc biệt, nhưng tư cách của một học viên hạng nhất thì vẫn có.
Khi tất cả học viên của lớp đặc biệt đã hoàn thành thử thách của mình, thực tế không còn nhiều người trong lớp chưa được khảo sát.
Ngay sau đó, những người cuối cùng cũng hoàn thành khảo sát.
Lúc này ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào Lâm Tinh Hải, hiện tại cả một lớp thì chỉ còn mình hắn là vẫn chưa làm khảo sát.
-Lão đại, đến lượt anh ra sân.
Tiểu mập mạp cười toe toét nói.
-A Tinh cố lên!
Liễu Diệu Diệu nói nhẹ vào tai hắn.
Thời điểm này, ánh mắt của những học viên đặc biệt còn lại trong lớp đặc biệt cũng đổ dồn về phía này, bọn họ cũng muốn biết Lâm Tinh Hải trong một tháng đã trở nên mạnh mẽ hơn bao nhiêu.
Nhưng đối với tình huống như vậy, luôn có người không vừa mắt.
-A! Cuối cùng cũng không phải vẫn là nhìn sức mạnh sao, vậy tại sao cứ phải là người ra sân cuối cùng, để vừa bí ẩn vừa thu hút sự chú ý.
Một học viên năm hai gần đó nói một cách khó chịu.
Đương nhiên, hắn ta cũng biết danh tiếng của Lâm Tinh Hải, cho nên khi nói lời này, giọng nói của anh ta cũng không lớn, chỉ cằn nhằn với vài người bạn đồng hành bên cạnh.
Dưới tình cảnh bình thường, hắn ta cảm thấy cho dù Lâm Tinh Hải nghe thấy, có lẽ cũng sẽ không nói gì, dù sao cũng không có nhảy ra nói xấu ngay mặt.
Chỉ là vừa nói xong, liền thấy Lâm Tinh Hải chuyển hướng ánh mắt về phía mình.
-Tôi ra sau cùng, chỉ vì tôi không muốn làm gián đoạn nhịp độ khảo sát.
Hắn dường như trả lời, mà dường như lại là một lời giải thích.
Khi mọi người không hiểu ý của hắn, Lâm Tinh Hải đã bước lên lôi đài.
-Tôi muốn khiêu chiến với tiền bối thứ 91, Triệu Tuấn Lợi.
Hắn trực tiếp cao giọng nói.
Lâm Tinh Hải vừa dứt lời không được bao lâu, một bên khác của lôi đài Triệu Tuấn Lợi cũng nhảy xuống.
Hắn ta cảm thấy có chút kỳ quái liếc nhìn Lâm Tinh Hải, nói một cách khó hiểu.
-Nếu tôi nhớ không nhầm thì thứ mà cậu giỏi nhất chính là tốc độ! Mà dị năng của tôi là kiểm soát phạm vi, vì vậy theo lý mà nói chính là loại học viên kiềm chế tốc độ tốt nhất, cậu nghĩ như nào vậy?
-Bởi vì theo quy tắc của danh sách những người xuất sắc, thứ hạng cao nhất mà tôi có thể thách thức là thứ 91.
Lâm Tinh Hải mỉm cười giải thích.
Có tổng cộng 100 vị trí trong bảng danh sách, mà mỗi lần khiêu chiến chỉ có thể khiêu chiến 10 người từ dưới lên.
Lâm Tinh Hải không lọt vào danh sách cho nên chỉ có thể khiêu chiến từ người thứ 100 đến 91.
Lời giải thích của hắn khá hợp lý, nhưng sau khi Triệu Tuấn Lợi nghe xong, ánh mắt hắn ta lập tức sắc bén, sắc mặt cũng trở nên thâm trầm một chút.
Lời nói này của Lâm Tinh Hải thoạt nghe thì khá bình thường, nhưng khi suy nghĩ lại một chút thì sẽ hiểu được đối phương chỉ nhìn vào quy tắc để chọn người, còn đối phương là ai thì hoàn toàn không cân nhắc.
Nói cách khác, đối phương hoàn toàn không để hắn ta vào mắt.
-Haha! Thật sự không hổ danh là tân sinh thiên tài mạnh nhất, rất mạnh miệng, tôi cũng muốn xem cậu có bản lĩnh như thế nào.
Triệu Tuấn Lợi nói, rồi rút thanh kiếm từ thắt lưng ra.
Mà Lâm Tinh Hải cũng nâng cây trường thương bằng hợp kim của mình lên.
Để đảm bảo tính công bằng của kỳ khảo sát hàng tháng, vũ khí của mọi người đều bị hạn chế, chỉ được sử dụng vũ khí bằng tinh cương hoặc hợp kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận