Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 163

Cho nên Lâm Tinh Hải tính toán thời gian để phán đoán bản thân có thể huấn luyện bao nhiêu người.
-Nguyên bản là tính ngày mai sẽ tiếp tục nhận nhiệm vụ, rốt cuộc sớm hay muộn gì cũng phải đối mặt với binh đoàn Dã Lang, cho dù chúng ta không làm gì thì tiêu hao mỗi ngày của binh đoàn cũng không nhỏ.
-Nhưng mà cậu muốn huấn luyện kỹ năng bắn súng cho bọn họ, vậy chậm lại mấy ngày cũng không thành vấn đề, thời gian cụ thể cậu sẽ quyết định.
Thẩm Hàn nói.
Nghe đối phương nói như thế, Lâm Tinh Hải cũng không làm ra vẻ, trực tiếp quyết định:
-Nếu nói vậy thì thời gian định ra là hai ngày đi, nhân số tốt nhất không vượt quá 30 người.
-Thời gian hai ngày, có lẽ cũng tăng được kha khá. Mà nếu tăng lên không được thì cũng không phải trong thời gian ngắn có thể giải quyết, cần tích lũy kinh nghiệm qua từng cuộc chiến đấu.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như vậy, biểu cảm của mọi người trong phòng cũng có chút kì quái, người khác nói lời này thì không thành vấn đề.
Nhưng bọn họ đã trơ mắt nhìn tốc độ tiến bộ kỹ năng bắn súng của Lâm Tinh Hải, chính là tính theo giờ, nào có tích lũy linh tinh cái gì.
Đương nhiên tuy chửi thầm trong lòng nhưng cũng không có ai nói gì.
Từ Hải Thủy vội vã đi xuống sắp xếp.
Rất nhanh ở dưới lầu đã sôi động lên, các tiếng hoan hô, bàn luận tựa hồ như muốn bay văng nóc nhà vậy.
Cuối cùng khi có một người máy tuần tra đến cảnh cáo, mọi người mới ngừng lại.
Sau đó trải qua một vòng tuyển chọn gắt gao, 30 người cuối cùng được chọn ra.
Đương nhiên trong số đó không phải ai cũng am hiểu kỹ thuật bắn súng, hai người Từ Hải Thủy và Võ Nham là ví dụ tốt nhất.
Điều đáng nhắc tới là, trong 30 người này, tất cả thành viên mới đều được chọn, những thành viên mới này vốn dĩ đều có kỹ năng bắn súng không tồi.
Sở dĩ bọn họ nguyện ý chịu áp lực của tập đoàn tài chính Morgan để gia nhập binh đoàn Liệt thiên đều là vì tay súng thần Lâm Tinh Hải, vì muốn ở bên người đối phương học được chút gì đó để tăng kỹ năng bắn súng.
Nguyên bản tất cả mọi người đều cho rằng, quá trình này sẽ rất dài, thậm chí phải đợi mấy tháng, chờ khi mình trở thành lão thành viên của binh đoàn thì mới có thể được huấn luyện.
Nhưng không ai nghĩ đến, vừa mới được chiêu mộ vào thì lập tức có huấn luyện bắn súng, hơn nữa còn là tay súng thần Lâm Tinh Hải huấn luyện.
Nhìn 30 người được chọn ra trong đại sảnh tầng 1, Lâm Tinh Hải gật đầu với bọn họ:
-Thời gian lần dạy học này là hai ngày, hy vọng mọi người có thể quý trọng cơ hội lần này.
-Mặt khác những người còn lại không được chọn cũng không phải thất vọng, lần sau có huấn luyện như vậy, mấy người sẽ được ưu tiên cơ hội được lựa chọn.
Lâm Tinh Hải nói hai câu đơn giản rồi mang đám người lũ lượt đi tới công hội binh đoàn.
Đối với nơi này, hiện tại Lâm Tinh Hải đã rất quen thuộc, ngựa quen đường cũ đi khu vực huấn luyện bắn súng ở tầng ba, sau đó mở một sân bắn cao cấp.
Sân bắn cao cấp như này mỗi giờ phải tiêu phí 100 điểm tích lũy.
Giá cả như vậy coi như là vô cùng đắt, một ngày luyện tập yêu cầu ít nhất hơn một nghìn điểm tích lũy, giống như lính đánh thuê bình thường là không bỏ ra được.
Đương nhiên quý cũng là có đạo lý, bởi bia di động ở nơi này so với hai sân bắn sơ cấp và trung cấp cao hơn không chỉ một hai cấp bậc.
Lâm Tinh Hải mang lại đây đều là những thành viên giỏi của binh đoàn Liệt Thiên, bia di động bình thường có thể không đáp ứng được yêu cầu huấn luyện.
Rất nhanh, mọi người đã tiến vào một sân bắn cao cấp.
Bởi vì sân cũng có hạn nên cho dù là sân bắn cao cấp thì diện tích cũng không lớn, 30 người bắn là có thể đứng đầy sân.
Sân bắn cao cấp cung cấp nhiều nhất là ba khẩu súng để cho ba người đồng thời luyện tập.
Chỗ tốt duy nhất của sân huấn luyện này là cung cấp viên đạn là chế phẩm kém cho nên khi luyện tập không hạn chế số lượng.
Đương nhiên viên đạn cho dù kém khi chế tạo ra cũng yêu cầu tài nguyên, nếu viên đạn không phải dùng để luyện tập mà để bắn phá lung tung, vậy cũng không được cho phép.
Tất cả sân huấn luyện đều có máy theo dõi, nếu phát hiện có tình huống này thì phải bị phạt tiền.
-Được rồi, ai tới trước?
Lâm Tinh Hải mở miệng hỏi.
Mọi người chỉ liếc nhau một cái, lập tức ba người La Kiệt, Võ Nham và Từ Hải Thuỷ đã đi ra, lấy súng luyện tập, từng người đứng ở vị trí bắn súng của mình.
-Tinh Hải, làm sao vậy?
Từ Hải Thủy dò hỏi.
-Tự do luyện tập, tôi muốn xem trước xem bản thân mấy người có vấn đề gì, sau đó đưa ra ý kiến khác nhau cho mỗi người.
Lâm Tinh Hải nói.
Ba người lập tức làm theo, mà khi bọn họ luyện tập, chênh lệch kỹ năng bắn súng nhanh chóng thể hiện ra.
La Kiệt luyện tập bắn súng là bia di động 60 mét, Võ Nham luyện tập là 30 mét, còn Từ Hải Thủy là 25 mét.
Ba người đều thể hiện năng lực lớn nhất của mình mà hai mắt Lâm Tinh Hải thì quét qua giữa ba người.
Cùng lúc đó lực cảm ứng của hắn lặng yên phóng ra bao phủ toàn sân, cảm giác rành mạch mỗi động tác nhỏ của ba người.
Sau đó đối chiếu với tư liệu ở trong đầu.
Kỹ năng bắn súng trung cấp của hắn tuy là được hệ thống truyền trực tiếp nhưng tri thức tương ứng cũng xuất hiện cùng lúc ở trong đầu hắn cho nên huấn luyện những người này tuyệt đối nhẹ nhàng, thậm chí có thể nhìn ra vẫn đề của mỗi người.
Hắn chỉ nhìn không đến mười giây thì lập tức cất bước đi đến chỗ người có kỹ năng bắn súng kém nhất là Từ Hải Thủy.
-Khi anh bắn tồn tại 13 vấn đề nhỏ, hoặc có thể nói là thói quen xấu.
Câu đầu tiên của Lâm Tinh Hải đã khiến Từ Hải Thủy ngơ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận