Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 470

-Dựa theo ý kiến của tướng quân Lâm, bữa tiệc này ngoại trừ chia tay cậu, còn là cảm tạ tất cả các binh đoàn lính đánh thuê vì đã đóng góp xây dựng căn cứ cho nên mới có thể có quy mô lớn như vậy được.
-Còn về phần hao tốn cụ thể bao nhiêu điểm tích lũy, tôi thật sự không biết rõ nhưng đoán chừng ít nhất cũng phải đến 5 triệu điểm tích lũy.
Nói đến điều này, Phương Thiên Hòa cũng vô cùng xúc động.
Số điểm tích lũy khổng lồ như vậy, đừng nói là các binh đoàn lính đánh thuê khác, cho dù là binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên của bọn họ lấy ra từng này số điểm thì cũng phải phá sản.
Sau khi nghe được điều này, lúc này Lâm Tinh Hải mới cảm thấy yên tâm, tất nhiên, thân là nhân vật chính của bữa tiệc chia tay này, hắn cũng không thể biểu thị một chút, sau đó ngay lập tức nâng ly rượu về phía Ngụy Thiên Hành và Lâm Chính Dương kính một ly.
-Trong khoảng thời gian này, may mắn mà có sự chiếu cố của các vị lãnh đạo, nếu như không có sự hỗ trợ của các vị, bây giờ tôi chắc chắn không thể nào đi đến bước này, tôi xin kính các vị một ly trước.
Lâm Tinh Hải nói, trực tiếp hơi ngửa đầu uống sạch rượu trong ly.
-Sao lại là cậu nói lời cảm ơn chứ, phải là chúng tôi mới đúng.
Ngụy Thiên Hành nghiêm túc nói:
-Nếu như không có cậu, chỉ riêng việc xử lý chuyện của tập đoàn Morgan cũng đủ để chúng tôi đau đầu rồi, còn chưa nói đến chuyện của khu công nghiệp này, còn thành lập tòa căn cứ này nữa.
-Bây giờ càng mong trong vòng một năm sẽ được thăng cấp trở thành căn cứ cỡ lớn, những thứ này đều không thể tách rời công lao của cậu được.
Ông ấy cũng không phải là khen tặng, mà là lời nói thật sự ở trong lòng ông ấy.
Những người khác ở trong quảng trường nghe xong cũng đều xúc động rất nhiều, đều rối rít mời rượu Lâm Tinh Hải, tất nhiên Lâm Tinh Hải ai đến cũng không từ chối.
Sau khi uống xong với những người cấp cao trên sân khấu này xong, Lâm Tinh Hải lại dẫn đám người Phương Thiên Hòa đi tới một nhóm đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê phía dưới mời rượu.
Nhóm đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê đương nhiên cảm thấy được quan tâm tới mà lo sợ, đều rối rít nâng chén đáp lại.
Ngay cả một số đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê mà Lâm Tinh Hải không quen biết, cũng đều cảm kích mà nâng chén rượu với hắn.
Bởi vì thành thật mà nói, nếu như không có Lâm Tinh Hải, những binh đoàn lính đánh thuê này của bọn họ hoàn toàn không thể trải qua sự thoải mái như vậy.
Bây giờ có toà căn cứ này, nhóm người thu vào ít nhất cao hơn 3,4 lần so với lúc trước.
Cho dù là lúc trước bị Lâm Tinh Hải từ chối, không thể gia nhập vào đội quân thanh trừ, những đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê kia cũng đều hoàn toàn không thể hận nổi Lâm Tinh Hải.
Thậm chí nếu như có thể nói, bọn họ càng muốn Lâm Tinh Hải ở lại, dù sao ở dưới loại hoàn cảnh tận thế này, ai cũng hy vọng có thể có một kẻ mạnh đánh đâu thắng đó như vậy trấn thủ khu lánh nạn của mình.
Cứ như vậy, ở phía dưới ăn uống linh đình, bữa tiệc lần này kéo dài đến hơn ba giờ mới xem như kết thúc.
Khi trở về, trong lòng Lâm Tinh Hải cũng rất cảm động.
Mà Liễu Diệu Diệu đi ở bên cạnh hắn nhìn thấy Lâm Tinh Hải yên lặng không nói, nhịn không được quan tâm hỏi:
-A Tinh, có phải anh uống quá nhiều rượu rồi không?
-Ha ha, dựa vào thể chất của tôi bây giờ, loại rượu thông thường này làm sao có thể khiến tôi uống say chứ. Chỉ là đang nghĩ một ít chuyện thôi, ngược lại cô đã chuẩn bị xong chưa.
Lâm Tinh Hải hỏi ngược lại.
-Ừ, La Kiệt và Vũ Nham đều đã truyền hết kinh nghiệm lĩnh hội được cho tôi, những nơi cần chú ý, tôi đều đã nhớ kỹ trong lòng, nếu như suy luận này là chính xác, vậy ít nhất tôi có thể chắc chắn một nửa, có thể làm cho dị năng tiến hành thức tỉnh lần thứ hai.
Liễu Diệu Diệu nói.
Cô ấy sở dĩ dám nói lời này, cũng có phấn khích, thân là người được đánh giá có gen loại A, việc mở khóa gen đối với cô ấy thật sự là chuyện cực kỳ dễ dàng.
Cho nên khi đang mở khóa gen, cô ấy có thể tiết kiệm lượng lớn năng lượng phía dưới.
Đến lúc đó có thể dựa theo phỏng đoán của Phương Thiên Hòa, trong quá trình mở khóa này phải để cho lượng lớn dị năng bên trong hấp thu nguồn năng lượng này, xem xem có thể mượn thời cơ này tiến hành thức tỉnh lần thứ hai hay không.
Lâm Tinh Hải nghe xong không khỏi gật đầu, Liễu Diệu Diệu ở phương diện này, hoàn toàn có ưu thế trời ban.
Rất nhanh một đoàn người đã về tới trụ sở, vốn dĩ mấy người Liễu Diệu Diệu cũng đã chuẩn bị tâm lý xong, dự định bắt đầu phá vỡ khóa.
Nhưng bọn họ bên này vừa tới trụ sở không lâu, Ngụy Thiên Hành đã theo sát mà đến rồi, việc này khiến nhóm người Lâm Tinh Hải không thể không dừng công việc trong tay, ra ngoài nghênh đón.
-Ông Ngụy, tại sao ông lại tới đây?
Lâm Tinh Hải có chút nghi ngờ hỏi.
-Làm sao, chẳng lẽ không hoan nghênh lão già này.
Ngụy Thiên Hành cười nói.
-Dĩ nhiên là không phải rồi, mời vào trong.
Lâm Tinh Hải vội vàng làm một cái động tác mời vào.
-Nhiều người như vậy tụ tập ở đây, chẳng lẽ các cậu còn có chuyện gì?
Sau khi tiến vào đại sảnh, Ngụy Thiên Hành nhìn thấy không ít người đang đứng ở đây, có chút hiếu kỳ dò hỏi.
-Một chút chuyện nhỏ thôi.
Lâm Tinh Hải nói.
-Được rồi, vậy lão già tôi đây cũng sẽ không hỏi nhiều. Nói ngắn gọn, tôi tới đây là để đưa tiền cho cậu.
Ngụy Thiên Hành nói thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận