Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 117

Tuy trên danh nghĩa là đội trưởng, nhưng anh ta biết chính xác vị trí của mình, lúc này đã dứt khoát từ bỏ quyền chỉ huy.
Lâm Tinh Hải gật đầu hỏi:
-Trước đây mọi người đánh zombie như thế nào?
-Trước đây chúng tôi sử dụng chiến thuật phòng thủ. Dị năng của Cao Sơn có thể xây dựng một vị trí phòng thủ bằng một bức tường đất bất cứ lúc nào. Chúng tôi dựa vào vị trí phòng thủ này để thu hút zombie bằng tiếng súng, sau đó giết từng con một.
Lăng Tu nói.
Loại chiến thuật phòng thủ này thực sự được rất nhiều đội săn sử dụng, tất nhiên không phải đội nào cũng có dị năng giả có thể sử dụng khả năng tường đất, vì vậy nhìn chung các đội đó cần tìm những công trình thích hợp làm điểm phòng thủ.
Việc này tuy hơi rắc rối nhưng độ an toàn khá cao, chỉ cần chọn một nơi có tương đối ít zombie để dựng vị trí thì trong hoàn cảnh bình thường sẽ không có vấn đề gì lớn.
Tất nhiên, nếu xảy ra vấn đề lớn, nói ngắn gọn là sẽ không thể thoát ra được nữa.
Sau khi nghe lời này, Lâm Tinh Hải trước tiên gật đầu, sau đó nói:
-Tôi cảm thấy bây giờ chiến thuật của chúng ta có thể thay đổi.
-Đương nhiên rồi, không biết anh Lâm muốn thay đổi cái gì?
Lăng Tu cung kính hỏi.
Những người khác cũng vểnh tai lên.
Lâm Tinh Hải:
-Rất đơn giản. Tôi chịu trách nhiệm tiêu diệt zombie, mọi người chịu trách nhiệm thu thập tinh hạch.
Tất cả mọi người:
-…
Biết được dự định của Lâm Tinh Hải, mọi người đều sửng sốt.
-Anh Lâm, có thật là bọn em chỉ cần nhặt tinh hạch thôi không?
Lăng Tu hỏi lại.
-Đúng vậy! Làm như thế hiệu suất vừa cao, lại tiết kiệm được thêm đạn.
Lâm Tinh Hải chăm chú gật đầu nói.
Thấy Lâm Tinh Hải đang mải mê như vậy, mọi người cảm thấy như bị hắn ngó lơ, đồng thời cũng có chút xấu hổ.
Họ luôn muốn làm gì có đó có ích cho Lâm Tình Hải, nhưng giờ hắn lại cho đi nhặt tinh hạch. Như vậy thì bọn họ khác nào đã bị hắn đánh giá thấp?
Đương nhiên là không ai hé một lời. Nhưng nghĩ lại, thật sự không thể phủ định rằng kế hoạch của Lâm Tinh Hải thật hoàn hảo, không có bất cứ vấn đề gì.
Ai cũng biết kỹ năng thiện xạ của Lâm Tinh Hải lợi hại đến mức nào. Khi tổng tấn công dù hắn có được mọi người hỗ trợ hay không, kết quả dường như không thay đổi gì nhiều.
Đặc biệt, khi đương đầu với đám Zombie ở thị trấn Thanh Đường này, Lâm Tinh Hải có thể một mình giải quyết hết vì bọn chúng đa phần đều phân bố rải rác, số lượng tập trung không lớn.
Đối với những địa điểm có số lượng Zombie lớn, bọn họ có máy dò Zombie, lại cả thêm dị năng Thiên Lý Nhãn của Lăng Tu nữa nên có thể né hết những nơi đó.
Mọi người dường như chung một ý nghĩ, ai cũng nhìn nhau gật đầu tán thành.
Không thấy ai có ý kiến gì, Lâm Tinh Hải cũng không để tâm nữa. Kế hoạch cứ thế được thực hiện.
Hoàng Nặc phụ trách lái xe, những người còn lại sẽ cầm vũ khí xuống xe để chuẩn bị nhặt tinh hạch. Lâm Tinh Hải cũng sẽ rời ghế, nhảy lên trên mui xe.
Khỏi chối cãi, đây là vị trí bắn đẹp nhất. Lâm Tinh Hải ngắm nghía một lúc, rồi bảo Lăng Tu đem nòng giảm thanh tới, lắp lên khẩu súng trường Ripper của mình.
Vì đang không áp dụng chiến thuật phòng thủ, tiếng súng đương nhiên cần được loại bỏ hoàn toàn.
Gào! Gừ!
Xe vừa tiến vào đường chính thị trấn Thanh Đường, Zombie ở khu nhà xung quanh lập tức phát hiện ra họ. Chúng vừa gào rống, vừa điên cuồng đuổi theo.
Lâm Tinh Hải nhìn sơ qua, đợt Zombie này có khoảng 35 con.
35 con Zombie, dù có là Lâm Tinh Hải thì cũng phải hết sức đề phòng. Khi bị đám Zombie phát hiện, hắn lập tức sử dụng lực cảm ứng của mình.
Điều đáng nói ở đây là lực cảm ứng của hắn đã được tu luyện từ lâu, có thể phóng ra phạm vi đến tận 150 mét.
Nếu mà để Lâm Tinh Hải đề cao cảnh giác thì người như Lăng Tu cũng phải khiếp sợ.
May là cả đội có hàng phòng ngự tốt dựng sẵn để chặn 35 con Zombie đó, xe mới có thể tẩu thoát một cách yên ổn.
Hơn nữa, Lăng Tu nhìn ra trong đám Zombie ấy có một con thuộc hạng trung cấp.
Anh ta suýt mất cảnh giác, lập tức nắm chặt khẩu súng trong tay. Không chỉ có mỗi anh ta, Trương Mỹ Linh và Dao Thành trong tình trạng giống vậy.
Không phải là bọn họ không tin tưởng Lâm Tinh Hải, chỉ là khi gặp nguy hiểm thì bản năng sinh tồn đột nhiên trỗi dậy.
Chỉ là bị phát hiện thôi mà, đúng là lo bò trắng răng.
Tạch tạch tạch!
Zombie mới chỉ cách bọn họ có 150 mét, Lâm Tinh Hải đã bóp cò súng. Tiếng súng đèn đẹt kêu lên liên hồi, bọn Zombie đằng sau con nào con nấy đầu toạc máu, ngã lăn xuống đất mà chết.
Cho dù là con Zombie trung cấp cũng không thể nào đuổi kịp bọn họ trong phạm vi 50 mét.
Mặc dù mọi người, kể cả Lăng Tu, đều tin tưởng rằng Lâm Tinh Hải có thể giải quyết xong xuôi 35 con Zombie này, nhưng không ai ngờ rằng việc đó lại dễ dàng đến vậy, thêm vào đó còn cắt đuôi được bọn chúng đến 50 mét.
Thành thâtk mà nói thì hắn có hơi phô trương đấy.
Thông thường thì những người lính đánh thuê đều đợi Zombie đến phạm vi 50 mét mới bắn.
Ấy vậy mà Lâm Tinh Hải từ khoảng cách 150 mét đã nổ súng, điều này bọn họ có nghĩ tới cũng chẳng dám làm.
Dù khẩu súng trường Ripper có cự li bắn là 300 mét, nhưng khoảng cách càng xa thì khả năng Zombie có thể né được đạn lại càng tăng. Hay nói cách khác, để có thể bắn trúng là không dễ chút nào.
Thế mà Lâm Tinh Hải lại bắn được, không những thế lại bắn một cách dễ dàng. Quan trọng hơn cả, tỷ lệ đạn bắn trúng là 100%.
Lâm Tinh Hải cũng khá đắc ý với màn bắn tỉa vừa rồi của mình. Thế nhưng đây chỉ là biểu diễn nho nhỏ, hắn mới dùng đến phân nửa kỹ năng bắn súng của mình.
Sử dụng lực cảm ứng để xác định vị trí Zombie và lường trước tình thế, sau đó mới bắn súng. Quả là không phải chuyện đơn giản.
Mọi người sau khi trầm trồ trước tài nghệ của Lâm Tinh Hải, ai nấy cũng bắt đầu hành động. Theo đúng kế hoạch của hắn, họ bắt đầu thu lượm tinh hạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận