Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 791 - Lần lượt nhận thua (2)

Lần lượt nhận thua (2)
Mà Ngụy Khải làm trọng tài lâu như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế này. Dù sao thiên tài có thể xếp vào Bảng Nhân Kiệt làm gì có ai không kiêu ngạo? Cho dù đánh không lại cũng phải nghĩ cách khiến đối phương chịu thiệt một chút.
Nhưng lần này đối mặt với Lâm Tinh Hải...
Có điều Ngụy Khải không nói gì, trực tiếp tuyên bố Lâm Tinh Hải chiến thắng theo đúng quy trình.
Sau đó, còn không chờ Lâm Tinh Hải lên tiếng, học viên thứ hai mươi mốt và học viên thứ mười một trên Bảng Nhân Kiệt cũng lần lượt nhận thua.
“Thật là khí phách!”
“Hắn không phải sẽ cứ thế mà lên đỉnh đấy chứ! Ta tới đây là muốn xem những trận chiến đỉnh cao mà!”
“Nếu như không phải là ta xem từ đầu đến cuối, ta cũng cho rằng đây là cuộc thi giả.”
Mọi người vừa thảo luận vừa không tự chủ mà tập trung ánh mắt ở chỗ Trình Thiên.
Bọn họ cũng rất muốn biết, vị đứng đầu Bảng Nhân Kiệt này có phải cũng sẽ đầu hàng, để Lâm Tinh Hải dễ dàng trèo lên đỉnh hay không.
Trước đây, điều mà Trình Thiên hưởng thụ nhất chính là được mọi người chú ý.
Nhưng lúc này hắn lại phát hiện, có đôi khi, bị tất cả mọi người chú ý cũng không phải là chuyện tốt gì. Ví dụ như hiện tại, hắn tình nguyện khiêm tốn một chút.
Bởi vì đối mặt với Lâm Tinh Hải, hắn thật sự không nghĩ ra khả năng nào có thể thắng được.
Tuy nhiên, bị mọi người nhìn chăm chú như vậy, là thiên tài đứng đầu Bảng Nhân Kiệt, nếu như hắn không dám đánh mà trực tiếp nhận thua luôn thì uy vọng mà hắn tích lũy trước kia sẽ không giữ được nữa.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn trở nên kiên định: “Ta không thể trực tiếp nhận thua, cho dù không đánh thắng được, nhưng chỉ cần có thể làm đối phương bị thương thì chắc chắn sẽ ưu tú hơn những người khác.”
Nghĩ vậy, hắn bước về phía lôi đài.
Vốn dĩ nhiều người nghĩ rằng Trình Thiên sẽ bỏ cuộc, nhưng nhìn thấy tình huống này, bọn họ lập tức cảm thấy hứng thú.
“Oa, không hổ là Trình Thiên, dám lên kìa.”
“Nhưng cảm giác hắn có lên cũng không có tác dụng gì, chắc chắn là không đánh thắng được. Với loại tốc độ giống như dịch chuyển tức thời này của Lâm Tinh Hải, hắn thậm chí không thể chạm vào đối phương.”
“Được rồi, đừng ồn ào nữa, xem trò hay đi! Trình Thiên không thể nào cố ý lên để bị mất mặt được, nhất định là hắn có thủ đoạn gì đó, để xem hắn có thể làm đến bước nào.”
Trong nháy mắt, mọi người dưới lôi đào nhao nhao bàn tán.
Mà lúc này, ngay cả Lâm Tinh Hải cũng thấy hứng thú.
Hắn rất muốn biết, vị đứng đầu Bảng Nhân Kiệt này phải chăng thật sự có bản lĩnh, có thể mang đến phiền toái cho hắn hay không.
“Đàn em Lâm, xin chỉ giáo.” Trình Thiên nghiêm túc nói.
“Đàn anh Trình khách sáo rồi, mọi người học hỏi lẫn nhau mà thôi.” Lâm Tinh Hải làm động tác mời.
Đồng thời, hắn cũng rất ngạc nhiên phát hiện, Trình Thiên không hề mang vũ khí lên.
Nhưng rất nhanh hắn đã biết được nguyên nhân, bởi vì Trình Thiên đi về phía bên kia lôi đào, trong tay hắn xuất hiện một kim quang chói mắt, mà kim quang đó không ngừng vặn vẹo biến hình, dần dần biến ảo thành dáng vẻ của một thanh trường thương.
Thanh trường thương màu vàng kim này khiến cho người ta có cảm giác nó cực kỳ sắc nhọn. Trên thân thương có hoa văn như vảy rồng, điều kỳ dị nhất là thanh trường thương này thoạt nhìn không giống như vật chết, mà nó mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ linh động.
Không, thậm chí cũng không nên nói là cảm giác, bởi vì Lâm Tinh Hải thật sự nhìn thấy thanh trường thương này tự do đong đưa giống như vật sống.
“Xuất hiện rồi, Trình Thiên triệu hồi dị năng: Long Lân Thương. Nghe nói thanh trường thương này của hắn có sức mạnh vô địch, hơn nữa còn có thể tự động tìm kiếm nhược điểm của kẻ địch giống như vật sống, không biết có phải là thật hay không.”
“Nhất định là khoa trương, làm sao có thể có dị năng đánh đâu thắng đó được. Ngươi cho hắn xem có thể đâm chết một tên cường giả Thần Ma cảnh hay không.”
“Ngươi đúng là tên ra vẻ, cái này đương nhiên chỉ có thể so sánh ở cùng cấp bậc. Nghe nói dị năng Long Lân Thương của đối phương rất mạnh trong số những dị năng hiếm có, mà dị năng của hắn đã hoàn thành ba lần thức tỉnh, nghe nói chỉ cần ngang cấp, thật sự không một ai có thể ngăn cản được công kích của Long Lân Thương này - được xưng là mâu mạnh nhất.
Dưới lôi đài lập tức vang lên tiếng bàn luận xôn xao.
Mà những âm thanh này đương nhiên cũng truyền đến tai Lâm Tinh Hải. Hắn đang tò mò đánh giá Long Lân Thương của đối phương, cây thương này quả thật mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm.
Dĩ nhiên, vũ khí dù lợi hại đến đâu, nếu không đánh trúng được người thì cũng vô dụng, thế nên Lâm Tinh Hải không hề lo lắng.
Trình Thiên đi tới bên kia lôi đài, sau khi nắm chặt Long Lân Thương, lòng tin dường như cũng chân thật hơn một chút.
Hắn nhìn Lâm Tinh Hải, cười noi: “Đàn em Lâm, ta không thể phủ nhận thực lực của ngươi rất mạnh, bất kể là tốc độ hay là công kích ta đều không so được, nhưng ta tin rằng ngươi vẫn không phải kẻ vô địch, khuyết điểm của ngươi chính là lực phòng ngự chưa đủ.”
“Mà rất không may, chỗ ta có một chiêu, chính là áp chế kẻ địch có lực phòng ngự chưa đủ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận