Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 516

Vì vậy, Lâm Tinh Hải không tận lực kiếm điểm tích lũy.
Còn bây giờ, hắn đã đặt mục tiêu là vào trong top 4, nên phải chú ý kiếm điểm tích lũy một chút.
Khi điểm tích lũy của hắn tăng lên, tỉ lệ sai số trong các kế hoạch tiếp theo của hắn chắc chắn sẽ tăng lên khá nhiều.
Dù sao quả cầu năng lượng cũng có hạn, nhưng số lượng Zombies ở thành Đông An là vô hạn, ít nhất trong ba ngày này thì khẳng định bọn họ không giết hết được.
Lâm Tinh Hải dẫn đầu đám người giết đến 6 giờ tối, khi mặt trời sắp lặn, chuyện này mới dừng lại.
Họ nghỉ ngơi đến 3h30 rồi mới tiếp tục thu thập điểm tích lũy, điều đó có nghĩa là Lâm Tinh Hải đã giết Zombies trong tròn hai tiếng rưỡi.
Tuy nhiên, trong hai tiếng rưỡi này, số điểm tích lũy tăng lên của hắn còn đáng sợ hơn trước, gần 20.000 điểm.
Giờ đây, số điểm của hắn trong bảng xếp hạng đã lên tới 30.642 điểm.
Phải biết rằng cuộc khảo hạch này bắt đầu vào buổi trưa, chỉ mới diễn ra được nửa ngày mà thôi.
Nếu Lâm Tinh Hải có thể duy trì hiệu suất siêu cao như này thì thậm chí không cần phải tranh quả cầu năng lượng, hắn cũng được xếp thứ nhất rồi.
Trừ khi cần thiết, không ai thích chiến đấu với Zombie vào ban đêm cả, cho dù là Lâm Tinh Hải cũng không phải là ngoại lệ.
Do đó, nhìn thấy mặt trời sắp lặn, Lâm Tinh Hải nói:
-Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đi! Zombie gần đây đã bị chúng ta dọn dẹp gần hết rồi. Đêm nay có lẽ sẽ yên tĩnh trôi qua rồi.
Tốc độ tiến về phía trước của đám người Lâm Tinh Hải rất nhanh, vì vậy tới phần sau, bọn họ không cần tiếp tục xâm nhập nữa mà bĩnh tĩnh quét sạch Zombie.
Dù sao đến trung tâm thành phố rồi mà Zombie quá dày đặc, bầy Zombie gặp phải cũng quá đông, đối với tiểu đội của bọn họ mà nói việc nahnh chóng quét sạch bầy Zombie là rất khó khăn.
Hơn nữa Lâm Tinh Hải cũng đã ước tính, nếu như quy mô của bầy Zombie vượt qua 300 con, trong vòng hai phút rưỡi không thể giải quyết trận chiến như vậy hắn chỉ có thể một lầm nữa thi triển dị năng.
Tất nhiên đây chỉ là một trong những lý do, còn có lý do quan trọng hơn đó là Lâm Tinh Hải không muốn đại khai sát giới trong trung tâm thành phố.
Vũng nước đục mới dễ mò cá.
Nếu như các mối de dọa bên ngoài của Zombie giảm bớt, vậy thì những đội ngũ khác sẽ có thể dành nhiều sự chú ý hơn cho các mối đe dọa của các thí sinh.
Với dự định này, đơn thương độc mã tranh giành cầu năng lượng đối với hẳn mà nói cũng không phải chuyện tốt.
Vì vậy trong hai ngày qua, Lâm Tinh Hải dự định đến một mơi có mật độ Zombie dày đặc để thu thập điểm tích lũy, đợi đến ngày thứ ba đến trung tâm thành phố tranh giành cầu năng lượng cũng không muộn.
-Lão đại, chúng ta chọn cửa hàng đằng xa kia qua đêm đi, anh cảm thấy thế nào?
Tiểu mập mạp chỉ tay về cái cửa hàng gần đó, một nơi tốt nhất trong khu vực đó.
-Ừ, ở nơi đó đi!
Lâm Tinh Hải gật đầu, gần đây cũng không có căn nhà nào tốt hơn.
Chẳng mấy chốc, một nhóm bốn người đã đến trước cổng lớn của cửa hàng, Tiểu mập mạp chủ động tiến lên, mạnh tay đẩy cánh cổng có phần cũ kỹ.
Theo tiếng ma sát chói tai, cánh cửa từ từ được mở ra.
Mà lúc này, bên trong một bóng đen nhào ra.
Rõ ràng là những Zombie trong cửa hàng đã bị thu hút bởi tiếng mở cửa.
Phù phù phù!
Kim Đồng đứng ở một bên, tay mắt lanh lẹ nhanh chóng vung thanh đao trên tay mình nhanh chóng đánh chết toàn bộ Zombie đang lao tới.
-Phân tán ra, xem những nơi khác còn có Zombie không, giết chết toàn bộ đi.
Lâm Tinh Hải nói.
Mấy người gật đầu, sau khi vào cửa hàng họ nhanh chóng phân tán ra quét sạch Zombie ở trong này.
Đối với việc này, Lâm Tinh Hải cũng chưa từng có chú ý nhiều.
Trong này căn bản là không có cái gì có thể uy hiếp được mấy người bọn họ, thậm chí đến một con Zombie cao cấp cũng không có. Bởi vì nếu sinh ra Zombie cao cấp, cửa sổ của những cửa hàng bình thường này chắc chắn không thể vây hãm đối phương được.
Trong cửa hàng này có khoảng vào chục con Zombie, rất nhanh đã bị mọi người dọn dẹp xong.
-Lão đại, anh xem tôi tìm được cái gì?
Lúc này Tiểu mập mạp cầm đệm chăn đi xuống.
Vì những chiếc chăn này đã được đóng gói nên dù đã qua mười năm rồi nhưng vẫn có thể dử dụng được, chỉ là bên trên còn có mùi ẩm mốc.
Nhưng chẳng qua đối với mọi người đây không phải là vấn đề gì lớn, đưa ra ngoài không khí một lát thì mùi sẽ nhanh chóng tản đi hết, dù sao vẫn còn tốt hơn là ngủ trên sàn nhà cứng.
-Làm tốt lắm.
Lâm Tinh Hải khen ngợi.
Sau đó hắn nhìn thấy Tiểu mập mạp, anh ta vui vẻ lao lên trên, sau khi đi xuống thì vác một cái giá sách đã bị hỏng trên vai.
-Cậu lấy cái này để làm gì chứ?
Lâm Tinh Hải tò mò hỏi.
-Đây là một số ít đồ nội thất bằng gỗ trong cửa hàng, nếu tháo rời nó thì chúng ta sẽ có củi đốt.
Tiểu mập mạp vừa giải thích vừa bắt đầu tháo rời mấy đồ kia.
Lâm Tinh Hải xem qua cũng không để ý lắm, chỉ dặn dò đối phương che cửa số lại không để ánh sáng lọt ra ngoài nếu không sẽ thu hút bầy Zombie đến.
Sau đó hắn ngồi trên đệm, cầm lấy lương khô chuẩn bị ăn chút gì đó, khôi phục thể lực.
Chẳng qua lúc này, Tiểu mập mạp lại lên tiếng.
-Lão đại đợi một chút, lương khô này cứng rồi, làm nóng một chút mới ngon.
Tiểu mập mạp nói, lấy miếng lương khô trên tay Lâm Tinh Hải, sau đó bắt đầu làm nóng.
Trước tiên anh ta tháo giá sách thành những miếng gỗ, sau đó yêu cầu Kim Đồng phóng thích Dị năng hỏa diễm làm cho đống lửa cháy.
Ngay sau đó anh ta lại chạy đến trước cửa hàng, rất nhanh cầm lấy một cái nồi và một vài cái xiên sắt.
Anh ta ném một phần lương khô vào nồi sắt sau đó thêm một ít nước, bắc lên bếp nấu chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận