Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 469

Thật ra vào năm ngày trước, trình độ gen tối ưu hóa của Liễu Diệu Diệu đã đạt đến 89%, lúc đó cô ấy có thể phá vỡ khóa gen cấp ba rồi nhưng Lâm Tinh Hải lại không làm cho cho cô ấy vội vã đột phá, thay vào đó là đánh cọ xát một chút, đặc biệt là sử dụng thành thạo dị năng khống chế sinh mệnh.
Bởi vì Lâm Tinh Hải hy vọng Liễu Diệu Diệu trong quá trình phá vỡ khóa gen cấp ba, có thể đồng thời để cho dị năng tiến hành thức tỉnh lần thứ hai.
Mấy ngày trước, bất kể là La Kiệt hay Vũ Nham, khi hai người đột phá đều thử uống thuốc đột phá cao cấp, xem thử suy đoán của Phương Thiên Hòa dưới tác động của lượng lớn năng lượng, có cơ hội để cho dị năng thức tỉnh lần nữa hay không.
Mặc dù cả hai người đều thất bại, nhưng bọn họ cũng nhìn thấy hi vọng thành công và để lại một chút kinh nghiệm riêng cho mình.
Cũng chính vì điều này mà Lâm Tinh Hải mới ngăn không cho Liễu Diệu Diệu đột phá, hắn đã chuẩn bị mấy ngày nay. Dù sao chỉ cần trước khi tới học viện Đông Hải khảo hạch, phá vỡ khóa gen cấp ba là được rồi.
Mà trên thực tế không chỉ mình Liễu Diệu Diệu, hai người Thẩm Hàn và Cao Sơn cũng đang có ý định thử đột phá vào tối nay.
Nếu như hai người họ đều đột phá thành công, thì binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên sẽ có hai cường giả cảnh giới Huyết khí, vậy thật sự rất xứng đáng với danh binh đoàn lính đánh thuê số một.
Nếu như Cao Sơn đột phá được thì binh đoàn lính đánh thuê Sơn Hải cũng có một vị trấn giữ. Đến lúc đó cho dù trở thành binh đoàn lính đánh thuê cấp ba cũng tuyệt đối có thể trong nháy mắt trở thành sự tồn tại đỉnh cao.
Vậy nên buổi tối hôm nay, có ý nghĩa rất quan trong đối với hai nhóm binh đoàn lính đánh thuê.
Vì điều này mà Lâm Tinh Hải mới quan tâm hỏi một câu, mà sau khi nghe được câu trả lời của Phương Thiên Hòa, hắn cũng cảm thấy an tâm hơn.
Đoàn xe đi về phía trước, họ rất nhanh đã đến được quảng trường lính đánh thuê.
Quảng trường lính đánh thuê trong phân khu này lớn hơn rất nhiều so với quảng trường lính đánh thuê trong khu lánh nạn ở Tinh Thuẫn, ít nhất gấp nơi đó 4-5 lần. Dù sao thì phân khu ở đây cũng không thiếu đất.
Cũng may quảng trường lính đánh thuê ở đây đủ rộng. Nếu không, thật sự không đủ để chứa bữa tiệc có quy mô cực lớn này.
Lúc này Lâm Tinh Hải mới liếc mắt nhìn sang, quảng trường lính đánh thuê ở đây đặt ít nhất không dưới 3000 bàn yến tiệc.
Đây hoàn toàn là đem tất cả các căn cứ tới, tất cả mọi người đều theo nhịp điệu hò hét vui mừng.
Sau khi đám người Lâm Tinh Hải đến, yến hội cũng chính thức bắt đầu, binh đoàn lính đánh thuê ở phía ngoài đang nối đuôi nhau đi vào, sau đó dựa vào cấp bậc và xếp hạng của binh đoàn lính đánh thuê, theo sân khấu cao phía trước quảng trường tự giác ngồi xuống từ trước đến sau.
Mà đám người binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên tất nhiên sẽ ngồi ở vị trí cao nhất, gần như là ngay dưới sân khấu cao.
Còn Lâm Tinh Hải, Phương Thiên Hòa và vài người cấp cao các binh đoàn lính đánh thuê khác thì được mời ngồi trên sân khấu cao.
Ở chỗ này, trên cơ bản không phải cấp cao của khu lánh nạn mà là quân đội.
Tất nhiên theo thân phận mà nói, Lâm Tinh Hải cũng là một phó sở trưởng, nhưng Phương Thiên Hòa là một lính đánh thuê thuần túy, có thể được mời lên trên hoàn toàn là bởi vì nể mặt của Lâm Tinh Hải.
Mà binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên cũng là binh đoàn duy nhất có tư cách ngồi vào sân khấu cao trên bàn tiệc binh đoàn lính đánh thuê.
Nói không ngoa thì chỉ một cái chỗ ngồi được sắp xếp đơn giản như vậy, chênh lệch về thân phận địa vị của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên trực tiếp được kéo ra rất nhiều so với các binh đoàn lính đánh thuê khác.
Khi bọn họ ngồi xuống, các đĩa thức ăn đã được dọn lên ngay sau đó.
Món ăn được đưa lên trên sân khấu cao đương nhiên đều là vật phẩm cao cấp, Lâm Tinh Hải gần như có thể chắc chắn rằng các món ăn này đều được làm bởi đầu bếp của nhà hàng Vân Đoan.
Nhưng một số bàn tiệc ở trên sân khấu cao này là dùng để chiêu đãi cấp cao của khu lánh nạn và lão đại quân đội, Lâm Tinh Hải cũng không cảm thấy kỳ quái khi sắp xếp những dạng đồ ăn như này lên.
Mà điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc chính là món ăn của những binh đoàn lính đánh thuê phía dưới cũng không kém chút nào, mỗi một món ăn đều là chay mặn kết hợp, mặc dù không phải sơn hào hải vị gì, nhưng lấy loại thịt đắt đỏ trong tận thế mà nói, một đĩa món ăn như vậy đoán chừng phải lên đến hàng trăm điểm tích lũy.
Một bàn tiệc rượu ít nhất cần có 10 món ăn, vậy trực tiếp phải đến 1000 điểm tích lũy.
Toàn bộ quảng trường lính đánh thuê đây có đến hơn 3000 bàn tiệc rượu.
Vậy cái bữa tiệc này tiêu phí bao nhiêu điểm tích lũy chứ.
Hơn nữa ngoại trừ món ăn, rượu cũng là một khoản chi phí lớn, Lâm Tinh Hải cũng phát hiện, rượu ở trên những bàn ăn ở phía dưới cũng không phải là rượu giả có cồn công nghiệp, mà là bia thật sự được sản xuất từ lương thực, mức độ đắt đỏ của đồ vật này trong tận thế gần như không kém cạnh thịt.
Lâm Tinh Hải nhìn một chút, dù là cho tới nay hắn không có nhiều khái niệm về điểm tích lũy, những cũng có chút kinh hãi mà nhảy dựng lên, hắn nhịn không được dò hỏi Phương Thiên Hòa bên cạnh:
-Bữa tiệc chia tay lần này, tổng cộng hao tốn bao nhiêu điểm tích lũy vậy.
-Ban đầu tôi dự định dùng 100 nghìn điểm tích lũy, mời một số người trong quân đội chúng ta tương đối quen thuộc và các binh đoàn lính đánh thuê tới chúc mừng mà thôi.
-Nhưng sau khi tướng quân Lâm biết tôi muốn tổ chức bữa tiệc chia tay này, lại chủ động đề nghị chi trả tất cả chi phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận