Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 218

Nhưng Liễu Diệu Diệu vẫn nghiến chặt hàm răng, không than một câu.
May mắn thay, không mất nhiều thời gian để phá vỡ đạo khóa gen đầu tiên. Sau 5 phút, hơi thở bắt đầu chậm lại.
Vẻ mặt đau khổ của Liễu Diệu Diệu cũng nhạt dần.
Sau 10 phút, cánh cửa cót két mở ra.
-Thế nào. Có thức tỉnh thể chất đặc thù nào không?
Lâm Tinh Hải dẫn đầu, hỏi điểm mấu chốt.
Những người còn lại cũng hướng sự chú ý đến Liễu Diệu Diệu, đây cũng là vấn đề họ quan tâm nhất.
-Ừm. Có thức tỉnh.
Khuôn mặt Liễu Diệu Diệu nở một nụ cười rạng rỡ.
Trước khi mọi người tiếp tục hỏi, cô nói:
-Thể chất đặc biệt của tôi nên là Mộc hệ thân hòa.
-Khi tôi phóng thích dị năng hệ mộc, tôi có thể trực tiếp tăng lên 50% sức mạnh của dị năng, đồng thời nếu gặp phải công kích của dị năng hệ mộc khác thì cũng có khả năng giảm một nửa sức mạnh của đối phương."
-Thật đáng ghen tị.
Từ Hải Thủy thở dài trước.
Nếu anh ta có một thể chất đặc biệt như vậy, sức mạnh dị năng của anh ta có thể được tăng lên 50%, sức chiến đấu của anh ta cũng có thể được nâng lên một tầm cao mới.
Những người khác tuy rằng không nói gì, nhưng ý nghĩ trong lòng cũng giống nhau, cho dù là Lâm Tinh Hải, nói không hâm mộ cũng là giả.
-Thế còn dị năng thì thế nào?
Lâm Tinh Hải nhanh chóng chuyển chủ đề, những người khác cũng kinh ngạc, so với thể chất đặc biệt, đương nhiên là dị năng thu hút sự chú ý của bọn họ hơn.
-Hẳn là năng lực khống chế sinh mệnh.
Liễu Diệu Diệu cũng không chắc chắn lắm.
-Khống chế sinh mệnh?
Lâm Tinh Hải theo bản năng hỏi, giọng nói tràn đầy kinh ngạc.
Trên thực tế, không chỉ có hắn, mà những người còn lại nghe xong, trên mặt đều là thần sắc khó tin.
Tuy rằng bọn họ chưa từng nghe nói qua loại năng lực này, nhưng chỉ cần nghe tên cũng có thể biết được, đó chắc chắn là một dị năng rất ghê gớm.
-Ừ. Giống như thế này.
Liễu Diệu Diệu bước đến một chậu hoa lan ở góc phòng, rồi đưa đôi tay ngọc mỏng manh của mình lên không trung.
Đột nhiên, bông lan bay ra một chút ánh sáng màu xanh lục rồi rơi vào đầu ngón tay của Liễu Diệu Diệu, mà bông lan thì khô héo với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Thấy cảnh này, con ngươi của mọi người đều co lại.
Nhìn những cành lan khô héo, ai cũng thấy da đầu tê dại.
Bởi vì họ đều nghĩ đến một vấn đề ...
-Sức mạnh của cô có thể dùng được trên người không?
Lâm Tinh Hải hỏi.
Nếu có thì nghĩa là Liễu Diệu Diệu sỡ hữu khả năng quyết định sự sống và cái chết? Chỉ cần ngoắc ngón tay là có thể hút hết sinh lực từ cơ thể đối phương.
-Ừm.
Liễu Diệu Diệu khẽ gật đầu:
-Nhưng nó không dễ sử dụng như vậy, đặc biệt là đối với những sinh vật có trí tuệ. Trong trường hợp đối thủ có ý thức kháng cự, sức mạnh sẽ suy yếu rất nhiều.
Đám đông nghe xong không biết nên vui mừng hay sợ hãi, Từ Hải Thủy cũng không có cảm xúc gì mà dịch ra chỗ khác.
So với những người khác, Lâm Tinh Hải khá bình tĩnh, dù sao thì hắn và Liễu Diệu Diệu là người hiểu rõ nhau nhất, mà hắn cũng không tin rằng có dị năng nào là bất khả chiến bại.
Suy nghĩ một chút, hắn tiếp tục hỏi:
-Cô có thể nói tôi độ suy yếu cụ thể là bao nhiêu không? Tốt nhất nên đưa ra một ví dụ.
Liễu Diệu Diệu không trả lời ngay, mà nhắm mắt lại, như thể đang trải nghiệm dị năng của chính mình, một lúc sau mới nói:
-Nếu giống như tôi đã đột phá khóa gen thứ nhất, chẳng hạn như Từ Hải Thủy này thì bên trong phạm vi dị năng chỉ cần 10 giây là có thể rút hết sinh lực.
-Nếu đột phá khóa gen thứ hai, thì mất khoảng 30 giây. Khóa gen thứ 3 cần trong một phút. Còn đối với khóa gen thứ 4 hoặc hơn nữa thì thể trực tiếp chống lại dị năng.
-Tất nhiên, thời gian mà tôi đang nói đến không phải là tuyệt đối. Nó còn phụ thuộc vào ý chí của mỗi cá nhân và trạng thái của bản thân họ. Mọi khía cạnh đều được xem xét một cách toàn diện. Ví dụ, nếu bên kia bị thương, tôi sẽ dễ dàng rút sức sống hơn.
Từ Hải Thủy, người được dùng làm gương, nghe xong thì lùi về phía sau mấy bước, vẻ kinh hãi trên mặt không thể che giấu được nữa, suýt nữa thì ngồi bệt xuống đất.
Phương Thiên Hòa nhìn anh ta, không khách khí nói:
-Nhìn cậu lợi hại như vậy, nếu bị dị năng Liệt Thiên của tôi đánh trúng, cậu có lẽ không chống đỡ nổi dù chỉ một giây!
Lâm Tinh Hải gật đầu đồng ý, xét từ sức tấn công thuần túy, khả năng điều khiển sinh lực của Liễu Diệu Diệu quả thực kém dị năng Liệt Thiên một chút, ít nhất cũng không thể giết người khác ngay.
Tuy nhiên có một điều hay mà các năng lực khác không thể sánh được, nếu không nắm rõ tình hình thì bị giết thế nào cũng không biết.
-Vậy thì phạm vi dị năng của cô lớn đến mức nào?
Lâm Tinh Hải hỏi, đây cũng là mấu chốt để xác định dị năng có mạnh hay không, nếu phạm vi bao phủ đủ lớn thì sẽ rất kinh khủng.
-Hiện tại là 5 mét. Nhưng dị năng của tôi không hoàn toàn là để tấn công.
Liễu Diệu Diệu nói, lung lay những ngón tay trắng nõn của mình, những đốm sáng xanh lơ lửng trên đó cũng rung chuyển theo.
Sau đó, khi mọi người nhìn thấy Liễu Diệu Diệu búng ngón tay, đốm sáng màu xanh lá cây đã bay trở lại chỗ hoa lan đã héo.
Hoa héo vốn đã chết, sau khi điểm ánh sáng xanh đi vào, chúng đột nhiên trở nên có sức sống, qua mấy giây lại trở nên xanh tươi.
-Cái này...
Mọi người chấn động hơn cả lúc Liễu Diệu Diệu hút sinh khí của đóa hoa.
Đây chính xác là sinh tử trong chớp mắt!
Khó trách gọi dị năng này là kiểm soát sinh lực mà không phải là rút sinh lực.
-Sinh khí mà cô chiết xuất có thể tiêm vào người khác được không?
Lâm Tinh Hải tiếp tục hỏi.
-Có thể. Khi đến thời điểm, tôi sẽ có thể chiết xuất sinh lực từ zombie và chữa trị cho mọi người.
Liễu Diệu Diệu nở một nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận