Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 169

-Ai cần anh bồi thường!
Tuy là nói vậy, nhưng trên mặt Liễu Diệu Diệu lại mang vẻ mừng rỡ, bán đứng suy nghĩ trong lòng nàng.
-Đúng rồi! Hôm qua tôi đã nói với cô rồi đó, tôi hiện tại là tiểu đội trưởng thứ tư, cô cùng tôi được phân đến cùng một tổ. Có điều trên người cô không có thiết bị truyền tin, tôi giao nhiệm vụ cho cô cũng khó, cho nên có thứ này cho cô.
Lâm Tinh Hải nói, lấy ra một máy tính đeo tay hệ băng tuyết.
-A! Cái này quá quý giá, tôi không thể nhận.
Liễu Diệu Diệu vội vàng khoát tay nói.
-Cái này cần cho công việc, cô nhất định phải nhận lấy.
Lâm Tinh Hải nghiêm mặt nói.
-Cái này…
Liễu Diệu Diệu vẫn chần chờ.
-Vậy coi như tôi cho cô mượn đồ đi, với năng lực của cô, tôi tin rằng rất nhanh liền có thể tích luỹ đủ điểm trả lại tôi.
Lâm Tinh Hải đề xuất.
-Được!
Lần này Liễu Diệu Diệu rất thẳng thắn, đồng thời tiếp nhận máy tính đeo tay, có cảm giác yêu thích không muốn buông tay.
Máy tính đeo tay là thứ mà mỗi người đều có trước khi tận thế, cho nên Liễu Diệu Diệu không thấy lạ lẫm chút nào, nhanh chóng dùng chứng minh thư của mình đăng ký một cái tài khoản.
Tại thời điểm này, nàng cũng nhận được một cái địa chỉ từ Lâm Tinh Hải, còn một đoạn mật mã.
-Đây là cái gì?
Liễu Diệu Diệu hiếu kỳ hỏi.
-Địa chỉ ký túc xá. Liệt Thiên binh đoàn chúng ta mỗi thành viên sẽ được phân một phòng ký túc xá, ký túc xá của cô ngay sát vách phòng tôi, đưa mật mã tích hợp vào thẻ cá nhân của cô là có thể ra vào.
Lâm Tinh Hải lén đổi một cái khái niệm nói ra.
Có điều theo một mức độ nào đó, hắn cũng không nói láo, nếu như hắn ngủ ở phòng ngủ chính, Liễu Diệu Diệu nằm phòng phụ, căn phòng kia xác thật là ngay cạnh, đến lúc đó chỉ cần đi vào, tất cả đều dễ nói chuyện.
-À!
Liễu Diệu Diệu cũng không có nghi ngờ gì, còn nghĩ rằng ký túc xá liền nhau, có điều dùng gian phòng riêng biệt. Nàng trực tiếp lưu lại địa chỉ, đơi đến khu trung tầng thì dọn vào ở.
Thấy Liễu Diệu Diệu cũng không có phản đối, trong lòng Lâm Tinh Hải nhất thời vui vẻ, chuyện bây giờ chí ít cũng thành công một nửa.
Tiếp đó, Lâm Tinh Hải cùng đám người Vương Dao ăn một bữa trưa náo nhiệt, lúc này mới mang theo tâm trạng thoải mái rời đi.
Việc của Liễu Diệu Diệu, vội cũng không vội được, hiện tại hắn muốn tập trung tư tưởng làm thế nào đối phó binh đoàn Dã Lang.
Cho nên ngoại trừ tiến hành phương pháp đặc huấn đối với mọi người, hắn còn có công chuyện quan trọng hơn không có giao phó được phải tự đi làm.
Buổi chiều, Lâm Tinh Hải nghiêm túc hướng dẫn kỹ thuật cho mọi người, thẳng đến 5 giờ chiều, sau đó máy tính ở cổ tay nhận được một cái tin tức, hắn mới rời phòng huấn luyện bắn tỉa đi ra ngoài.
Buổi sáng hôm nay, hắn nhắn lại cho Cao Sơn, hẹn nhóm bọn hắn xong nhiệm vụ hôm nay thì ra ngoài, có việc cần trao đổi.
Mà lúc này Cao Sơn về tới chỗ tránh nạn, gửi tin tức cho hắn.
Sau năm phút, tại sàn nhảy uống rượu ở Công hội lính đánh thuê, Lâm Tinh Hải gặp được nhóm người Cao Sơn.
Mấy người dựng một cái lều nhỏ, sau khi ngồi xuống, Lâm Tinh Hải cười nói:
-Thế nào, hôm nay thu hoạch được gì không?
-Tuy rằng thu hoạch không nhiều bằng lúc anh dẫn chúng tôi đi, nhưng so với trước kia đã tốt hơn nhiều. Càng quan trọng hơn là, có máy móc, rốt cuộc không cần sợ những uy hiếp của Zombies cao cấp kia nữa.
Cao Sơn cười ha hả nói.
Trên mặt mấy người Lăng tu cũng nở nụ cười, bọn họ chờ ngày này không biết bao lâu rồi.
Rượu rất nhanh được mang lên, mấy người vừa uống rượu, vừa nói chuyện phương hướng và quy hoạch phát triển trong tương lai của binh đoàn đánh thuê.
Khiến Lâm Tinh Hải ngạc nhiên chính là, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Sơn Hải dong binh đoàn đã chiêu mộ được năm thành viên mới, nhân số đạt đến mười người.
Mà người được chiêu mộ đến còn không phải là tân binh đản tử, chính là người từng thấy máu, là lính đánh thuê có kinh nghiệm phong phú.
-Lợi hại! Tốc độ chiêu mộ này, so với binh đoàn Liệt thiên chúng ta nhanh hơn rất nhiều!
Lâm Tinh Hải nhìn đến tư liệu Cao Sơn đưa than thở nói.
Chất lượng những thành viên mới này, có thể nói không kém bao nhiêu so với Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Nếu như Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên không nhờ danh tiếng của hắn để chiêu mộ thì so ra còn kém binh đoàn lính đánh thuê Sơn Hải.
-Anh Lâm, cũng không phải như anh nghĩ.
Nghe được Lâm Tinh Hải khích lệ, Cao Sơn vội xua tay.
Sau đó hắn giải thích:
-Những người này đều là anh em trước kia của chúng tôi, có thực lực nhưng ở trong binh lính đánh thuê không được như ý. Căn bản ngay từ đầu, chúng tôi liền muốn kéo bọn hắn cùng nhau xây dựng một binh đoàn đánh thuê.
-Nhưng loại chuyện này quá khó khăn, cho nên bọn họ cũng không có đồng ý, có điều lại một mực liên lạc. Hiện tại xây dựng đoàn lính đánh thuê này, chẳng phải thuận thế mời bọn họ hợp tác cùng, nhưng cũng chỉ có mấy người này, về sau, muốn chiêu mộ e rằng sẽ rất khó.
Lâm Tinh Hải nghe xong, giật mình gật đầu:
-Vậy cũng rất khá rồi, việc chiêu mộ nhân thủ trước tiên không thể vội vàng, dù sao nhân thủ nhiều, cũng không quản tốt được. Mà tôi kiến nghị các anh nên đi theo con đường tinh anh, chỉ tuyển chọn lính đánh thuê chất lượng.
-Như vậy, giảm bớt tiêu hao nhân lực, các anh có thể dùng tiền thừa còn lại, tập trung cho trang bị, lực chiến đấu sẽ không kém so với binh đoàn đánh thuê, mà lính đánh thuê còn càng có thêm lực ngưng tụ.
Cao Sơn nhẹ gật đầu, đối với bất luận kiến nghị gì của Lâm Tinh Hải, hắn đều lắng nghe nghiêm túc.
Sau đó lắng nghe mọi người nói chuyện đôi ba câu, cuối cùng Lâm Tinh Hải kéo về đề lúc trước, chính là việc tìm đến đối phương hôm nay.
-Hôm nay đến tìm mọi người, là có chuyện muốn nhờ mọi người giúp đỡ.
Lâm Tinh Hải nghiêm mặt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận