Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 208

Và ngay sau đó anh phát hiện ra không phải ai đó đã gửi những tin nhắn liên tiếp cho anh mà là rất nhiều người đã liên lạc với anh cùng lúc, nhìn vào 21 danh bạ hiện lên trên thanh tin nhắn, số người liên lạc với anh vẫn đang tiếp tục tăng lên, Phương Thiên Hòa hơi bất ngờ.
Ngay sau đó anh ta mở tin nhắn đầu tiên ra xem, sắc mặt có chút hưng phấn, mở ngay tin nhắn thứ hai, thứ ba thì tất cả đều là tin nhắn đến chúc mừng.
Anh bắt đầu nhìn La Kiệt và những người khác, lúc này họ cũng đã kiểm tra tin nhắn trên máy tính đeo cổ tay, họ đều thấy trong mắt nhau là ngạc nhiên xen lẫn vui sướng.
-Tôi biết rằng với tài bắn súng của A Tinh thì nhất định không thể xếp hạng nhì, nhưng không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy.
Phương Thiên Hòa thở dài.
-Vậy mà cậu ta thật sự đạt tới cửa thứ bảy, tiểu tử đó thật sự nổi tiếng trong Tinh Thuẫn rồi.
La Kiệt xúc động tiếp lời.
Vài người lính đánh thuê tò mò nhìn sang.
Tin tức tốt như vậy đương nhiên không cần giấu diếm, Phương Thiên Hòa trực tiếp thông báo.
Trong phút chốc, phía dưới như một đàn ong vỡ tổ. Mọi người đang bàn tán xôn xao về "Người xếp hạng một", "Cửa thứ 7" và "Không thể nào vượt qua". Mọi người đều tỏ vẻ phấn khích, mặt mày hớn hở đầy tự hào.
Đặc biệt là những lính đánh thuê mới gia nhập, họ cảm thấy rằng những gì đã xảy ra hôm nay có thể đem khoe khoang cả đêm với những người đồng đội cũ của họ.
Tại thời điểm này, không chỉ có họ đang thảo luận về Lâm Tinh Hải.
Hầu hết mọi binh đoàn lính đánh thuê đều thảo luận về vấn đề này.
Nếu Lâm Tinh Hải chỉ đơn giản giành được vị trí hạng nhất trong bảng xạ kích, thì có lẽ nó đã không gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi như vậy, nhưng vấn đề là cậu thậm chí đạt đến cửa thứ thứ 7.
Ngay cả Đường Trác Phi, người có khả năng bắn súng tốt nhất trong quá khứ thậm chí còn không vượt qua được cửa thứ 5.
Khoảng cách như vậy nhìn vào cũng biết là rất lớn, bởi vì bất cứ ai đã tham gia thử thách trên bảng xạ kích thì đều biết rằng càng lên cấp độ tiếp theo thì càng khó, dù tăng lên 10% thì độ khó không kém gì vượt qua một cửa phía trước.
Lúc này, những người khác rốt cuộc đã hiểu tại sao Binh đoàn Liệt Thiên lại có thể thu được 3.000 nguyên tinh trong một ngày.
Người bình thường hay mười tay thần súng đứng đầu trong bảng xạ kích đều cùng nhau thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đường Trác Phi trong Binh đoàn Đường Long là người xếp hạng một trước đây lại là người phải chịu áp lực lớn nhất.
Mặc kệ câu hỏi ở nội bộ đoàn lính đánh thuê hay bên ngoài thì đều làm anh ta khó xử, không thể trả lời.
Chẳng bao lâu sau, 9 tay thần súng ban đầu đều liên lạc với nhau. Họ đã cùng hợp lại gọi đến Công hội lính đánh thuê:
-Lâm Tinh Hải, người đã vượt qua cấp 7, tài năng vượt xa cấp độ của toàn Tinh Thuẫn, nên được liệt kê riêng mà không cần so trên bảng xếp hạng.
Tin tức càng truyền càng xa, truyền đi truyền lại cuối cùng cũng truyền đến tay đại úy.
Ông Ngụy ngồi trong phòng làm việc nhìn văn kiện mà thư ký vừa đưa tới, ánh mắt hiện lên sự vui mừng, như cảm khái, lại như xúc động. Cuối cùng, ông nhẹ giọng:
-Lão Tần, tôi sợ danh hiệu rằng thần súng của ông sớm sẽ bị lấy đi thôi.
Tiếp đó, ông ta phê duyệt ở mặt sau đơn đăng kí của Công hội lính đánh thuê, đồng thời đích thân đặt tên là Thần Súng.
Văn kiện vừa được đưa xuống, Công hội lính đánh thuê ngay lập tức điều chỉnh bảng xếp hạng, liệt kê một mình Lâm Tinh Hải, và đặt tên là Thần Súng.
Đồng thời ghi chú phía dưới rằng nếu sau này có ai đó đạt đến cửa thứ 7 thì sẽ trực tiếp được ghi tên vào bảng Thần Súng.
Lâm Tinh Hải - kẻ đang gây ra sóng gió hiện tại vẫn hoàn toàn không hay biết đến chuyện mình đang được người người nhà nhà nhắc tới. Tận đến ngày thứ hai, khi hắn nhận được tin chúc mừng từ La Kiệt và những người khác thì mới hay mình đã trở thành “Thần Súng”.
Đối với một danh hiệu như vậy, tất nhiên là Lâm Tinh Hải cực kì vừa ý.
Trên cuộc đời này, người sống không vì tiền cũng là vì danh lợi. Hắn cũng không phải thánh nhân, hắn muốn tất.
Lâm Tinh Hải khẽ ngâm một điệu nhạc. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, robot cũng dọn sẵn bữa sáng. Ăn sáng xong, hắn bật máy tính đeo tay lên, gọi đến địa chỉ mà Cao Sơn để lại cho hắn rồi đi về phía căn cứ của binh đoàn Sơn Hải.
Đây là lần đầu tiên hắn đến đây.
Binh đoàn Sơn Hải nói gì thì nói, cũng chỉ vừa mới thành lập, căn cứ này cũng là thuê lại, về phần cơ sở vật chất bên trong hầu như không có, chỉ là nơi tụ tập của mọi người trong binh đoàn.
Lúc này, các thành viên của Sơn Hải đã đến đủ hết, họ tụ tập trong đại sảnh, nhỏ giọng bàn luận.
Không nói đến những thành viên mới được tuyển này, ngay cả những thành viên cũ ngoại trừ Lăng Tu và 5 người khác thì cũng hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Lâm Tinh Hải, vì vậy không thể tránh khỏi việc bàn tán xôn xao.
Chỉ là Cao Sơn cũng đã nói rằng Phó đoàn trưởng là một nhân vật lớn nên sau khi thảo luận xong, mọi người cũng rất mong chờ, cùng cá xem Phó đoàn trưởng là thủ lĩnh của binh đoàn lính đánh thuê cấp ba nào?
Đột nhiên máy tính đeo tay của Cao Sơn rung lên, trên mặt anh ta lập tức lộ ra nụ cười, lớn tiếng nói:
-Mọi người, hãy chào mừng sự xuất hiện của Phó đoàn trưởng chúng ta nào.
Dứt lời anh ta dẫn đầu vỗ tay trước, mọi người cũng theo đó mà vỗ tay theo.
Giữa tiếng vỗ tay của đám đông, họ nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi bước vào cửa. Cậu ta có tướng mạo anh tuấn, dáng lưng thẳng tắp, chắp tay sau lưng. Khi bước vào tỏa ra một loại khí chất kiêu ngạo tự tin.
Nhìn thấy cảnh này, tiếng xì xào của mọi người càng lớn hơn, không ai ngờ rằng người được gọi là phó đoàn trưởng lại còn trẻ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận