Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 129

Liệu hắn ta có thể giải quyết được Kẻ Săn Mồi? Hắn nghĩ mình là ai, một cường giả Huyết Khí cảnh à?
Nếu là bình thường, Nhâm Hoành đã sớm chửi bới từ lâu, nhưng bây giờ nhóm lính đánh thuê của họ đang ở trong tình thế nguy hiểm, bất kỳ sự trợ giúp nhỏ nào họ cũng phải tranh thủ.
Vì vậy, anh ta hít một hơi thật sâu, dù biết rằng người bên kia không thể nhìn thấy, trên mặt vẫn nở một nụ cười và nói:
-Nếu cậu làm được thì tốt rồi. Nhóm lính đánh thuê Cự Chùy của chúng tôi sẽ ghi nhớ lòng tốt của cậu.
Trong bộ đàm, giọng nói của người thanh niên lại vang lên:
-Lòng tốt thì không cần, hãy đưa một số lợi ích thiết thực đi.
-Đương nhiên rồi, ra điều kiện đi.
-Vậy thì, năm mươi nghìn điểm tích lũy đi. Ở đây không có cách nào chuyển tiền, nên các người dùng vật phẩm để trả là được.
Vẻ mặt Nhâm Hoành sững lại, đồng thời, bộ đàm của đội lính đánh thuê Cử Chùy cũng bùng nổ.
-Gặp qua nhiều tên quá đáng, nhưng chưa từng thấy ai quá đáng như thế này. Năm mươi nghìn điểm tích lũy? Sao ngươi không đi cướp đi?
-Hứ, các ngươi không nghe thấy sao? Người ta có thể đối phó với Kẻ Săn Mồi đó.
-Chậc chậc. Đây đúng là trò đùa hài hước nhất mà tôi từng nghe đó.
Khi Nhâm Hoành lắng nghe những lời giễu cợt của cấp dưới trong bộ đàm, biểu hiện của anh cũng trở nên khó nhìn.
Thậm chí anh còn hơi nghi ngờ rằng liệu người bên kia có phải đến để trêu đùa họ hay không.
Có khi nào tên này mạnh miệng như vậy, đến lúc có chuyện liền xoay người bỏ chạy, loại chuyện như thế này anh cũng đã từng nghe qua.
Nhưng anh cũng không còn cách nào khác. Hiện tại bọn họ đã bị thi triều đuổi kịp, nhưng vẫn chưa bị hãm sâu vào, dựa vào sức phòng ngự của xe bọc thép thì tạm thời còn có thể chịu đựng được, nhưng nếu như không phá vỡ tình hình này thì bọn họ tuyệt đối trốn không thoát khỏi thị trấn Thanh Đường này.
Vì vậy anh chỉ có thể kiên nhẫn nói:
-Vị huynh đệ hẳn là đang đùa đi? Ta chưa từng nghe cứu viện lại lấy giá đắt như vậy, chúng ta không có nhiều điểm tích lũy như vậy."
Cậu thanh niên trẻ bên kia lại cất giọng tỉnh bơ:
-Năm mươi nghìn điểm tích lũy không đắt mà. Nhóm lính đánh thuê Cử Chùy của anh có hai mươi ba thành viên, trung bình mỗi người bỏ ra hơn hai nghìn điểm để mua một cái mạng, rất có lời nha.
-Nếu anh nói bên anh không có nhiều điểm tích lũy đến như vậy thì cũng chẳng sao. Chỉ cần anh đưa tôi số năng lượng tinh thạch cùng nguyên tinh trên xe là được.
Nghe thấy mấy chữ năng lượng tinh thạch này, hơi thở của Nhâm Hoành hơi chậm lại, anh ta vội vàng cười nói:
-Cậu cứ đùa, nhóm lính đánh thuê của chúng tôi làm sao lại có thứ giống như năng lượng tinh thạch được, cậu có phải...
Nhưng anh còn chưa kịp nói hết lời, liền bị giọng nói trẻ tuổi cắt ngang:
-Kẻ Săn Mồi bị thương nặng mà cũng đuổi theo các anh, vậy thì khẳng định trong tay các anh hẳn là có thứ gì đó đang thu hút nó. Suy đoán một cách logic thì vật đó chỉ có thể là năng lượng tinh thạch.
Một lần nữa Nhâm Hoành rơi vào trầm mặc. Anh biết, đối phương cũng là một người hiểu chuyện.
-Được, vậy thì làm như cậu đã nói. Chỉ cần cậu có thể giúp chúng tôi thoát khỏi tình trạng khó khăn này, đến lúc đó chúng tôi sẽ đưa cậu năm mươi ngàn điểm tích lũy coi như lời cảm ơn.
Nhâm Hoành do dự một lúc rồi nói ngay lập tức.
Mà anh vừa dứt lời thì trong bộ đàm lại tranh cãi ồn ào một trận.
-Đoàn trưởng, anh thật muốn đưa bọn hắn năm mươi nghìn điểm tích lũy sao? Quá đắt rồi, cái này là tống tiền thì đúng hơn đó.
Một thành viên lên tiếng ngay lập tức.
-Đúng vậy. Lần này chúng ta liều sống liều chết, lấy được số năng lượng tinh thạch cũng chỉ ngang với sáu mươi nghìn điểm tích lũy. Cho bọn hắn năm mươi nghìn điểm, vậy số còn lại đoán chừng đến sửa chữa Macha cũng không đủ.
Một thành viên khác đồng tình.
Nhâm Hoành nghe xong cũng không nóng giận, mà lại ôn hòa nói:
-Tính mạng con người mới là quan trọng nhất. Việc đầu tiên cần làm bây giờ là phải chạy thoát. Hơn nữa, các cậu cảm thấy tên kia có thể đánh bại Kẻ Săn Mồi?
Nghe được lời nói của Nhâm Hoành, bộ đàm lập tức im lặng.
Thật vậy, đối thủ chỉ là một tiểu đội săn giết, không có Mecha, dựa vào cái gì mà đối phó được với Zombies biến dị?
-Vậy đoàn trưởng, ý của ngài là?
Lúc này phó đoàn trưởng Trác Văn mở miệng hỏi.
-Trước tiên đáp ứng bọn họ. Chờ tới lúc đối phương hấp dẫn được sự chú ý của Zombie biến dị thì khi đó chúng ta mới có thể chạy thoát.
-Bên kia là một tiểu đội săn giết không biết trời cao đất rộng, cứ coi họ như mồi nhử là được. Khi họ thu hút sự chú ý của Kẻ Săn Mồi, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để phá vây.
Nhâm Hoành vừa trả lời vấn đề của Trác Văn, đồng thời cũng là hạ mệnh lệnh.
-Vậy.... chúng ta chạy thoát rồi, còn tiểu đội săn giết thì sao?
Một lính đánh thuê yếu ớt hỏi.
-Tốt nhất là chết, năm mươi nghìn điểm tích lũy này ta vốn cũng không muốn đưa.
Khóe miệng Nhâm Hoành hiện lên một nụ cười giễu cợt.
Anh chưa bao giờ thấy một tiểu đội săn giết kiêu ngạo như vậy, nếu họ đã không biết tốt xấu thì anh sẽ không ngại dạy cho họ một bài học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận