Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 69

-Để tiến hành giải phẫu chữa trị hai quả trứng nát tốn ít nhiều cũng phải 2 đến 3 vạn điểm tích lũy. Hơn nữa trước đó tôi từng nhìn qua một ít báo cáo nghiên cứu số liệu, dù có chữa khỏi cũng có khả năng rất lớn tạo thành bóng ma tâm lý, không thể cứng lên nổi đâu.
Hoài Phi Phủ nghe xong, sắc mặt trắng bệch, vô thức kẹp lại hai chân, cái bộ dáng điếc không sợ súng khi nãy ngay lập tức tan biến.
Đừng nói là hắn, Lâm Tinh Hải đứng ngoài quan sát cũng ngầm cảm thấy ớn lạnh, hắn bình tĩnh xoay người nói:
-Tao cho mày 10 giây quyết định cuối cùng.
-Tao đưa là được rồi chứ gì?
Sau khi đã cân nhắc, Hoài Phi Phủ đưa ra một quyết định sáng suốt, hắn ta lấy từ trong ngực ra một thẻ căn cước.
Lâm Tinh Hải nhận lấy thẻ căn cước, dùng máy tính đeo tay xem thông tin bên trong:
-Mật mã, kiểm tra đồng tử.
Hoài Phi Phủ âm trầm, buộc phải làm theo.
-Hơn 7000 điểm tích lũy, cũng không ít nha!
Lâm Tinh Hải nhìn thấy thông tin hiện lên, không khỏi cười nói. Sau đó nhanh chóng chuyển hết số điểm tích lũy này vào thẻ của mình.
-Mày phối hợp cũng khá tốt, tới đây, trả thẻ cho mày. Còn nữa… điểm tích lũy còn thiếu một chút, hay là lấy cái máy tính đeo tay kia của mày, trông cũng không tệ. Có thể dùng nó để bù lại.
Lâm Tinh Hải cười ha hả nói.
-Mày…
Hoài Phi Phủ vừa định chửi ầm lên, chợt nhớ đến Vương Dao bên cạnh đang khởi động khớp chân.
Cuối cùng, hắn ta chỉ có thể im hơi lặng tiếng mở khóa mật khẩu máy tính đeo tay, sau đó đưa lại cho Lâm Tinh Hải.
Ánh mắt của hắn có chút ướt át...... Đó là nước mắt “khuất nhục”.
-Đúng vậy! Tiền chỉ là thứ ngoài thân, sống có được, chết cũng không thể mang theo, tao nói có phải không?
Lâm Tinh Hải một bên cười ha hả, thông não cho đối phương, cầm lấy cái máy tính đeo tay.
Phí bồi thường đã đền, nhưng sự việc không thể kết thúc đơn giản như vậy. Dù sao thì Hoài Phi Phủ cũng muốn đem người bắt cóc đi, thậm chí còn cầm theo súng đạn, đao kiếm đánh người. Tất cả đều là phạm pháp, nhiêu đó đủ để cho cả bọn vào tù múa quạt mấy năm.
Cũng chỉ làm như vậy, hắn mới có thể yên tâm.

Rất nhanh, người của đội trị an đã tới, hơn nữa còn mang đầy đủ võ trang tới.
Không còn cách nào khác, ai nói người báo án bảo rằng nghe được tiếng súng chứ!
Không bao lâu, mấy người này đều bị mang về cục trị an, Hoài Phi Phủ bị đứt tay có thể đơn giản băng bó, trì hoãn trị liệu.
Mà đã tới được cục trị an, dĩ nhiên là phải tra hỏi khẩu cung.
Nhưng Lâm Tinh Hải rất nhanh đã phát hiện, có chút không đúng.
Bởi vì người của đội trị an phụ trách ghi khẩu cung, đã lặp lại ba lần câu hỏi:
-Cái thanh súng lục tự chế kia là như thế nào?
-Tôi nói lại đây là lần cuối, khẩu súng lục tự chế kia là do Hoài Phi Phủ rút ra công kích tôi, tất cả những gì tôi làm đều là hành động tự vệ mà thôi.
Lâm Tinh Hải nhìn vào người trước mặt, gằn từng chữ.
-Xin lỗi, nhưng căn cứ vào những tình báo mà bọn tôi nắm giữ, cũng như lời anh nói hoàn toàn không trùng khớp.
Lúc này, một tên bụng phệ đi đến.
Hắn vừa nói, vừa dùng ánh mắt dò xét đánh giá Lâm Tinh Hải, lời nói khí thế mười phần… sẽ là như thế nếu bụng hắn không phệ đến như vậy.
Đến lúc này, Lâm Tinh Hải hiểu ra, chuyện này có vấn đề!
Hắn cũng không khách sáo với đối phương, trực tiếp nhấc chân bắt chéo, nghênh tiếp đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh của đối phương, ngữ khí lạnh nhạt nói:
-Tôi ngược lại muốn nghe một chút, không trùng khớp như thế nào?
-Căn cứ vào lời khai do Hoài Phi phủ cung cấp, hắn cáo trạng cậu cầm đao thương đòi ăn cướp hắn. Điều này có vài tên bên cạnh hắn làm nhân chứng.
-Quan trọng là, chúng tôi còn tìm thấy được dấu vân tay của cậu trên khẩu súng lục tự chế đó, ngoài ra, ở trong ghi chép chuyển tiền của ngân hàng, thông qua căn cước của Hoài Phi Phủ xác thực là đã chuyển 7321 điểm tích lũy đến tài khoản của cậu.
-Với cả, chờ lát nữa người từ bộ phận kỹ thuật tới sẽ kiểm tra máy tính xách tay kia của cậu có phải là của Hoài Phi Phủ hay không.
-Nếu như xác nhận là máy tính của Hoài Phi Phủ, như vậy căn cứ tội trạng cướp bóc tiền tài, vượt quá 10 nghìn điểm tích lũy. Theo như bộ luật chế định của Tinh Thuẫn, thời hạn ở tù của cậu cao nhất là 5 năm.
-Có thể nói, chúng tôi đã nắm giữ toàn bộ nhân chứng cùng vật chứng, đây là giấy nhận tội, bây giờ ký tên có thể phần nào giúp cậu nhận được một ít khoan hồng.
Tên bụng phệ của đội trị an nói, cười híp mắt lấy ra giấy nhận tội, một bên đưa tờ giấy đến trước mặt Lâm Tinh Hải, một bên tận hưởng thái độ của đối phương.
Đúng vậy, Lâm Tinh Hải thật sự rất kinh ngạc.
Hắn mới chỉ tới cục trị an được vài phút, còn chưa tới 10 phút! Đối phương thế mà đã thu nhập đủ nhân chứng lẫn vật chứng rồi.
Cái chuyện đổi trắng thay đen trắng trợn thế này đúng là khiến hắn giật mình, mà bên cạnh đó cả Hoài Phi Phủ cũng khiến hắn bất ngờ không kém.
Nếu như không phải hắn còn giữ lại cho tên kia một tay, chỉ sợ giờ đã sớm bị một cú lội ngược dòng quật ngã chỏng vó.
Tuy nhiên Lâm Tinh Hải cũng không vì vậy mà lập tức giở ra hậu chiêu đã dự bị từ trước, bởi vì bị người khác nói xấu thế này, hắn cảm thấy rất khó chịu.
Đặc biệt là đối với tên đội trị an bụng phệ này, có thể ở tận thế mà ăn mập đến như vậy, chắc là bình thường ngồi ở vị trí này hốt được cũng không ít của cải đi?
Cho nên, hắn vẫn duy trì vẻ mặt bất ngờ trước đó, tiếp đến lại dùng một ngữ điệu không thể tin được hỏi:
-Bọn họ chỉ cần nói như vậy, ông đã tin rồi sao?
-Xin lỗi, nhưng tôi không tin lời anh ta nói, mà toàn bộ đều là bằng chứng và thông tin bọn tôi điều tra ra.
Micheal – Tên đội trị an béo múp nói.
-Vậy nếu các người đã điều tra cũng phải biết, tên đó là thủ lĩnh của Bang Đầu Búa, bọn chúng trước giờ đều quang minh chính đại đi thu phí bảo hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận