Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 484

Tất nhiên rồi, đồ miễn phí mà, không thể yêu cầu quá cao.
Vì thế hắn kêu nhân viên phục vụ lấy menu ra, lật qua lật lại xem một lúc, cảm thấy đồ ăn ở đây có vẻ chất lượng hơn ở nhà hàng Đám Mây của khu tránh nạn Tinh Thuẫn.
Có lẽ vì ở đây là ven biển, nên trong menu đa số đều là các món hải sản.
Tôm om xì dầu, hàu chưng tỏi, súp thịt mọc cá tuyết, cua rang me, tôm hùm đút lò cùng tỏi và phô mai kem, sò điệp hấp ăn kèm sốt mayonnaise, mực hoa xào hành tây, tôm sữa tươi và canh Hải Sâm ...
-Ôi chao! Cảm thấy nơi này đắt nhưng mà chất lượng đấy!
Kim Xán Lạn nhìn thấy mấy đĩa thức ăn được bưng lên mà chảy cả nước miếng.
-Anh không phải trả tiền tất nhiên là không thấy sót rồi.
Lâm Tinh Hải cười mắng.
Kim Xán Lạn vùi đầu ăn cơm, hắn ta làm sao dám cãi lại, vừa nãy hắn ta đề nghị ăn buffet miễn phí, nhưng mà nhìn thấy Lâm Tinh Hải gọi món, thì hắn ta lập tức lôi kéo cháu trai ngồi xuống, định ăn nhờ ở đậu.
Sau khi cơm nước no nê, Lâm Tinh Hải dẫn Liễu Diệu Diệu đi dạo phố trong trung tâm mua sắm gần đó.
Kim Xán Lạn và Kim Đồng biết điều, không ai đi theo sau làm bóng đèn. Nhưng thật ra chủ yếu là vì bọn họ không thích đi dạo phố.
Lâm Tinh Hải tất nhiên cũng chỉ đi ra ngoài dạo phố, hắn còn định mua cho Liễu Diệu Diệu một bộ trang bị phòng hộ cường giả Tố Thể.
Thật ra đi dạo phố cùng bạn gái không phải là một chuyện thú vị, Lâm Tinh Hải đi theo sau Liễu Diệu Diệu quanh đi quẩn lại đã hơn hai giờ.
Ngoại trừ mỗi lần Liễu Diệu Diệu thay quần áo làm hắn cảm thấy trước mắt sáng ngời, thì thời gian còn lại hắn đều cảm thấy tương đối. . .nhàm chán.
Sau khi đi mua quần áo, túi sách, giày dép, hai người còn đi xem một bộ phim.
Đây là bộ phim điện ảnh quay trước khi tận thế, nhưng điều kỳ lạ chính là không ít người đến xem phim, thật ra cảm giác ngồi trong rạp chiếu bóng xem phim 3D cũng khá là tuyệt vời.
Xem xong bộ phim cũng đã gần 5 giờ chiều, hai người lại đến một nhà hàng nổi tiếng nhất căn cứ Đông Hải ăn một bữa tiệc.
Sau khi cơm nước no nê, Lâm Tinh Hải mới dẫn theo Liễu Diệu Diệu đi làm việc chính. Hai người bọn họ đi vào một tiệm trang bị để mua sắm trang bị phòng ngự.
Nhưng mà lại có chuyện phát sinh ngoài dự đoán của Lâm Tinh Hải.
Lâm Tinh Hải vốn dĩ cho rằng chỉ cần có đủ tiền trong tay thì có thể dễ dàng mua được một bộ trang bị phòng hộ Tố Thể cảnh.
Nhưng mà không ngờ, hắn và Liễu Diệu Diệu đi vòng quanh cả ba tiệm vũ khí lớn nhất căn cứ Đông Hải mà không mua được một bộ nào.
Thật ta cũng không phải là không mua được, nhưng theo như lời của chủ quán thì mấy bộ trang bị phòng hộ này không phải là hàng có sẵn, phải đặt cọc một nửa giá thì hai tháng sau bọn họ mới nhận được.
Nhưng mà phải chờ tận hai tháng trời, Lâm Tinh Hải không chờ nổi.
Hơn nữa hắn còn cảm thấy chuyện này có gì đó mờ ám.
Bởi vì sau khi bọn họ đưa ra yêu cầu, đối phương có vẻ như vô tình nhưng lại cố ý nói mấy lời khách sáo, muốn hỏi xem bọn họ có phải là người ở căn cứ Đông Hải hay không.
Cũng chính vì vậy, Lâm Tinh Hải tạm thời từ bỏ ý định đặt cọc tiền để mua sắm trang bị, tính quay trở về khách sạn hỏi Kim Xán Lạn, sau đó mới quyết định.
Hai người nhanh chóng về tới khách sạn, tìm thấy Kim Xán Lạn.
Nghe Lâm Tinh Hải kể, Kim Xán Lạn lắc đầu bật cười:
-Tất cả trang bị cường giả Tố Thể cảnh đều là được xếp vào nhóm vật dụng công nghiệp quân sự.
-Những cửa hàng vũ khí kia dù là có thì cũng không dám trắng trợn bán cho người ngoài, trừ khi có người quen dẫn anh tới.
-Mà cho dù là cậu thật sự mua được những vũ khí này trong tiệm đó, thì chắc hẳn cũng không phải là hàng thật. Nếu thật sự muốn mua được hàng thật, đầu tiên cậu phải thi được vào học viện Đông Hải, sau đó dùng học phần của học viện đổi lấy trang bị. Đảm bảo hàng thật giá thật!
-Ở căn cứ Đông Hải, nơi có nhiều bảo vật nhất không phải là quân bộ mà là học viện Đông Hải.
-Bởi vì cơ sở nghiên cứu khoa học hàng đầu thế giới nằm trong học viện Đông Hải, nếu như cậu có đủ học phần, còn có thể mua được cả những vũ khí mà phòng thí nghiệm không sản xuất được.
-Làm thế nào để kiếm được học phần?
Lâm Tinh Hải lập tức dò hỏi.
-Làm nhiệm vụ, thì cũng giống như cách Công Hội Lính Đánh Thuê chúng ta kiếm điểm tích lũy thôi. Tất nhiên là học phần của học viện có giá trị lớn hơn nhiều Hoa Hệ tệ, càng không phải nói tới điểm tích lũy của khu tránh nạn Tinh Thuẫn chúng ta.
Kim Xán Lạn nói.
-Không thể dùng Hoa Hạ tệ mua học phần à?
Lâm Hưng Hải lại hỏi.
-Tất nhiên là không.
Kim Xán Lạn giải thích:
-Nếu như buôn bán dễ dàng như vậy, thì chẳng phải ai có tiền ra cũng có thể mua được bảo vật của học viện à. Nếu như thế thì học viện Đông Hải cũng không trở thành ước mơ của nhiều người như vậy.
-Nếu như vậy thì tôi mang theo nhiều Hoa Hệ tệ cũng chẳng có ích gì à?
Lâm Tinh Hải tức giận nói.
-Tại sao lại vô dụng, cậu tu luyện huyết khí chi lực, chẳng lẽ không cần dùng đến tài nguyên à! Những dược liệu bổ sung khí huyết quý giá kia đều hơn mấy ngàn vạn Hoa Hạ tệ một cây, nếu như mua sắm đan dược, thì lại càng tốn kém hơn nữa.
-Cậu mang theo Hoa Hạ tệ, thật ra có thể giải quyết hầu hết các vấn đề rồi, chỉ là học phần thì còn có thể đổi lấy một số tài nguyên không mua được ở bên ngoài, ví dụ như trang bị Tố Thể cảnh mà cậu muốn mua thôi.
-Thậm chí nếu cậu có đủ điểm tích lũy còn có thể đổi lấy cả trang bị Thần Ma cảnh.
Kim Xán Lạn nói.
Lâm Tinh Hải gật đầu, nếu như vậy thì hắn cũng không còn gì thắc mắc nữa, hiện tại điều duy nhất mà hắn không biết là liệu có kiếm được học phần hay không mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận