Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 501

Cái này còn chưa có xuống máy bay, đã đắc tội với gần 500 người bọn họ!
Mà Lâm Tinh Hải sau khi nói xong, lại nhắm mắt dưỡng thần, dù có người khiêu khích, có người trào phúng, hắn cũng không có để ý tới.
Có một số việc nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, đến lúc đó dùng thực lực chứng minh là đủ.
Máy bay vận chuyển quân dụng có tốc độ tương đối nhanh, từ học viện Đông Hải cất cánh, đến đến khu vực bên ngoài thành phố Đông An, vẻn vẹn hao tốn thời gian 13 lần chuông.
Nếu như tính luôn, thời gian đăng ký cùng hạ cánh, vừa đi vừa về một chuyến thật sự chính là nửa giờ.
Lâm Tinh Hải hướng ánh mắt tới thành phố phía dưới nhìn ra xa, rất nhanh đã kinh ngạc phát hiện, phía dưới cao ốc, có một tiểu đội khoảng 10 người được võ trang đầy đủ trú đóng.
Mà ánh mắt của hắn dịch chuyển về phía trước, dường như mỗi gian phòng cách vài trăm mét, lại có một tiểu đội như này trú đóng ở mái nhà.
-Quy mô cũng thật lớn!
Lâm Tinh Hải nhịn không được cảm khái một câu.
Rất hiển nhiên, những thứ này cũng là đội ngũ cứu viện.
Chẳng qua suy nghĩ một chút cũng bình thường, nếu như không áp dụng phương pháp như vậy, quân đội bên này cũng rất khó đảm bảo, thí sinh cầu cứu trong vòng một phút, thì có chuyện nhờ viện binh đội ngũ đến hiện trường.
Mà quân đội vì lần khảo hạch này, lượng binh lực xuất ra tuyệt đối cũng tương đối kinh khủng.
Rất nhanh theo đường máy bay vận chuyển quân dụng hạ xuống, Lâm Tinh Hải cũng thu hồi ánh mắt.
Những máy bay vận chuyển quân dụng này đều được dựng lên, không cần đường chạy phía dưới, tìm một khối đất trống hạ xuống vẫn rất đơn giản.
Mà hắn còn chú ý đến, còn lại 9 cái máy bay vận chuyển quân dụng cùng bay đến, cũng không có ở phụ cận đây hạ xuống, mà chính là bay tới những địa phương khác.
Rất hiển nhiên bọn họ gồm 30 ngàn tên thí sinh, sau cùng sẽ bị phân bố đều tại khu vực bên ngoài thành phố Đông An.
Sau khi máy bay vận tải yên ổn hạ xuống, tất cả mọi người cầm chắc vũ khí của mình, nhanh chóng đi xuống.
-Chúng ta đi thôi!
Đưa mắt nhìn máy bay vận tải lên không, Lâm Tinh Hải quét mắt liếc một chút bốn phía, không nhanh không chậm mà nói ra.
Ngoại trừ một tiểu đội bốn người của Lâm Tinh Hải ra, còn lại theo máy bay xuống, trải qua một trận chiến đấu kịch liệt cuối cũng sáp nhập thành ba đội lớn.
Số lượng người của mỗi đội đều từ 150 người trở lên.
Có điều những người này đều không hành động mà lại nhìn chằm chằm vào bốn người bọn họ.
Sở dĩ như vậy là bởi vì lúc xuống máy bay có người ngữ điệu lạ lùng nói một câu:
-Một số người hiện tại không nguyện ý gia nhập tiến vào, nhưng đợi chút nữa có khả năng theo sau chúng ta vào.
-Những con Zombies phía trước đều bị chúng ta xử lí rồi, nói không chừng đối phương không cần tốn bao nhiêu thời gian sức lực là có thể đi đến trung tâm thành phố đấy!
Cũng chính vì đối phương đã nói như vậy nên tất cả những người trong sân đều đang nhìn chằm chằm vào Lâm Tinh Hải và những người khác.
Ý tứ cũng rất rõ ràng chính là muốn bọn Lâm Tinh Hải đi trước sau đó bọn họ lại chọn tuyến đường.
Lâm Tinh Hải bước nhanh về phía trước, tiểu mập mạp vội vã chậm chạp đuổi theo.
Nói thật thì bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, tiểu mập mạp có cảm giác sợ hết hồn hết vía thật, nếu như không phải khảo hạch hai ngày trước nghiêm cấm đánh nhau, cậu ta đoán chừng bọn họ ở trên máy bay vận tải, đã bị đánh một trận rồi.
-Anh Lâm, tiếp theo chúng ta có kế hoạch gì thế?
Rời khỏi đám người phía sau, tiểu mập mạp vôi vàng dò hỏi.
-Ừm, hướng về trung tâm thanh phố trước.
Lâm tinh Hải nói.
Tiểu mập mạp gật gật đầu, sau đó chờ đợi thế mà đợi nửa ngày Lâm Tinh Hải cũng chẳng tiếp tục mở miệng, cậu ta nghi hoặc nhìn sang.
-Anh Lâm, bước tiếp theo thì sao?
Tiểu mập mạp dò hỏi.
-Sau đó thì giành lấy quả cầu năng lượng!
Lâm Tinh Hải có chút kỳ quái nhìn thoáng qua tiểu mập mạp, tựa hồ muốn nói đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu.
-Không phải! Tôi hỏi là chi tiết kế hoạch kìa.
Tiểu mập mạp có chút phát điên.
Ví như đi từ tuyến đường nào, nếu như gặp đám zombie thì phải chiến đấu thế nào, thậm chí phải chi tiết đến mức gặp phải đám Zombies đó quy mô cỡ nào đều phải hoạch định kế hoạch tương ứng.
Ngoài những điều đó thì lúc nào nghỉ ngơi,chỗ nào có thể nghỉ ngơi, trúng phải quỷ kế dùng cách gì để chạy thoát, những điều này đểu nên có phương án dự phòng.
Hai câu nói đơn giản của Lâm Tinh Hải căn bản không phải là kế hoạch gì, nói như không nói vậy.
-Còn cần kế hoạch chi tiết gì nữa, trực tiếp giết hết là được rồi.
Lâm Tinh Hải dùng ngữ khí bình thản trả lời một câu.
Lúc nói chuyện, hắn đã đi đến phạm vị thành phố.
Tiểu mập mạp nhất thời cảm thấy có một ngụm tức trong cổ họng nhưng lại không biết làm thế nào để nôn.
Chỉ là đến bước này rồi, câu ta cũng biết không còn đường lui chỉ có thể đi theo Lâm Tinh Hải, đi một bước tính một bước.
...
Rất nhanh, bóng dáng một hàng 4 người bị đều bị những tòa nhà che lại.
Mà đứng ở chỗ ba người, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Bọn họ không ngờ rằng Lâm Tinh Hải lại quả quyết đến vậy, không hề có nửa điểm do dự.
-Nửa giờ sau, nhóm thí sinh thứ hai cũng đến, chúng ta cũng đừng đứng đây lãng phí thời gian, vô duyên vô cớ bỏ qua ưu thế dẫn trước.
Lúc này, một lãnh đạo trong đội ngũ mở miệng nói.
-Anh La nói đúng, có điều chúng ta nên đi xa chỗ vào một chút, tránh để nhóm sau đụng phải rồi lại bị đối phương bám theo, dù sao hai ngày trước đều không thể ra tay.
Nhất thời một lãnh đạo của đội khác cũng mở miệng.
Rất nhanh, 496 người còn lại cũng tăng tốc đi theo những hướng khác tiến vào thành phố Đông An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận