Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 681

Tất nhiên, đây chỉ là một tình tiết nhỏ, sau khi thay trang bị xong, Lâm Tinh Hải lấy trang bị khác ra để kiểm tra, bên bọn họ cũng coi như lã đã sẵn sàng.
Mà bởi vì Lâm Tinh Hải và tiểu mập mạp mặc áo chiến giáp của riêng họ, nên thừa ra hai bộ áo giáp xương ngoài nữa, vì vậy Thu Vệ đã bổ sung thêm hai người nữa vào đội ở đây.
Cho đến nay, quân đội ở đây có 30 người, và tiểu đội Tinh Hải có 22 người, tổng cộng 52 người.
Cả đội cùng nhau đi một chiếc xe quân sự, đi qua một đường hầm khác, rời khỏi nơi trú ẩn.
Đường hầm này được kết nối trực tiếp với tuyến tàu điện ngầm của thành phố Đông Vũ.

-Tôi chỉ đưa mọi người đến đây trước, còn lại thì giao cho mọi người, giữ liên lạc bất cứ lúc nào.
Khi đến đường tàu điện ngầm, Thu Vệ nhìn mọi người rồi trịnh trọng nói.
-Đừng lo lắng!
Lâm Tinh Hải mỉm cười, trước tiên nhảy ra khỏi xe, một tay cầm Lôi Thần Thương cỡ nhỏ, dẫn đầu đi về phía lối đi tối thui.
Nhìn Lâm Tinh Hải và đoàn người đã đi xa, một vị quan quân ở bên cạnh không nhịn được nói.
-Trưởng quân Thu, nhiệm vụ khó khắn như vậy, thật sự giao toàn quyền cho bọn họ như vậy hay sao?
-Nếu không, cậu có thể làm gì, cậu có cách nào tốt hơn không?
Thu Vệ hỏi ngược lại.
Đột nhiên tên kia mở miệng quân quan không nói gì, nếu có cách hay thì hắn đã đề xuất ngay tại cuộc họp.
Sở dĩ hỏi bây giờ là hắn cảm thấy bất an trong lòng.
Còn Thu Vệ thì chỉ trầm mặc không nói bất cứ điều gì chỉ nhìn Lâm Tinh Hải và những người khác rời đi, trong lòng hắn cũng rất bất an, thế nhưng lại không có cách nào khác? Trừ khi hắn có thể mời một Thần Ma cảnh cường giả đến đây, nếu không, bây giờ điều này là sự lựa chọn tốt nhất.
Nhưng trên thực tế mỗi một Thần Ma cảnh cường giả đều đã có nhiệm vụ trách nhiệm canh giữ đường hầm vực thẳm.
Cho dù là giống như Tả Văn Diệu không cần phải đứng ở trong đường hầm vực thẳm, nhưng nếu không có tình huống đặc biệt, không được phép rời khỏi các đường hầm vực thẳm 10 km trở lên.
Cũng chính là bởi vì có quy định như vậy, muốn đi mời một Thần Ma cảnh cường giả đến để giúp đỡ, tổn hại không chỉ đơn giản là tiền bạc.
Chắc chắn Lâm Tinh Hải không biết, cán bộ cấp cao của chỗ tránh nạn Đông Vũ đang vô cùng lo lắng bất an vì hắn.
Với sức mạnh hiện tại của hắn, một nhiệm vụ như vậy không phải là khó khăn gì cả, thậm chí hắn không có ý định để cho Thu Vệ và những người khác can thiệp. Dù sao làm như vậy thì thù lao sẽ trực tiếp giảm đi một nửa.
Cộp! Cộp! Cộp!
Giày tác chiến giẫm xuống mặt đất phát ra những âm thanh có tiết tấu, Lâm Tinh Hải thản nhiên đi phía trước, nhưng tiểu mập mạp và những người khác ở phía sau lại cực kỳ cảnh giác.
Không có thiết bị chiếu sáng nào trong đường hầm tàu điện ngầm , tất cả những gì họ có thể dựa vào là ánh sáng phát ra từ quân phục chiến đấu của bọn họ, chỉ có thể để cho bọn họ nhìn thấy mọi thứ đồ vật trong khoảng cách 10 mét
Nhìn về phía xa hơn, chính là một mảnh tối đen như mực.
Mà nghĩ về Lâm Tinh Hải, lúc trước hắn đã nói với bọn họ về chuyện liên quan đến Ảnh Ma, trong lòng bọn họ đều cảm thấy có chút sợ hãi.
Tất nhiên, điều khiến bọn họ bất an hơn chính là kế hoạch hành động lần này của Lâm Tinh Hải hoàn toàn là do bọn họ sắp đặt, nói cách văn vẻ thì là luyện tập năng lực cho bọn họ.
-Lão đại, anh cảm thấy thế nào về tác dụng của biện pháp cảnh cáo?
Tiểu mập mạp đi tới chỗ Lâm Tinh Hải, trầm giọng hỏi.
Dựa trên các cuộc thảo luận giữa hắn ta, Liễu Diệu Diệu, Tôn Thiên Bác và Tạ Thiện Dũng, để đối phó với những con Ảnh Ma, trước đó bọn họ đã sắp xếp hai người trong đội giải phóng năng lực nhận biết tiến hành thăm dò.
Đồng thời để duy trì hoạt động thăm dò không bị gián đoạn, cứ sau 10 phút sẽ thay phiên một lần, để năng lực nhận thức của mọi người được duy trì ở trạng thái tốt nhất.
Nhưng đối với loại phương pháp này, liệu có thể phát hiện trước sự tồn tại của Ảnh Ma hay không, trong lòng tiểu mập mạp thật sự không chắc chắn.
-Kế hoạch là do các cậu lập, hiệu quả như thế nào các cậu phải biết rõ hơn tôi mới đúng.
Lâm Tinh Hải hơi buồn cười nói.
Nghe thấy câu hỏi của Lâm Tinh Hải, vẻ mặt của tiểu mập mạp không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
Thấy vậy, Lâm Tinh Hải không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, vỗ vỗ vai người kia nói.
-Đừng đề phòng như vậy, lần này cứ cho là tôi thử nghiệm mọi người, cứ việc mạnh dạn làm đi, có chuyện gì tôi cũng lo được.
Hắn nói cái này không chỉ đơn thuần là nói với tiểu mập mạp mà còn nói với các thành viên còn lại. Nếu không những người này sẽ rất căng thẳng, đoán chừng khi họ thực sự gặp rắc rối, chỉ sợ sức chiến đấu 100% tụt xuống còn 60% 70%.
Quả nhiên sau khi nghe Lâm Tinh Hải nói điều này, mọi người đã bớt căng thẳng hơn.
Nhóm người tiếp tục tiến về phía trước, tâm trạng của mọi người cũng từ từ được điều chỉnh, đường hầm tàu điện ngầm có vẻ bớt đáng sợ hơn.
Mọi người đã đi bộ dọc theo con đường lớn, rất nhanh đã gặp phải đường phân nhánh, Lâm Tinh Hải mở bản đồ và tiến hành theo lộ trình đã định mà bộ tham mưu đối phương đưa ra.
Đột nhiên có tiếng bước chân ở đằng xa, rất nhỏ phảng phất giống như vẫn còn rất xa.
Đột nhiên làm cho mọi người căng thẳng lên, nhưng càng tới gần, chẳng mấy chốc học viên chịu phụ trách thăm dò và kêu lên.
-Chỉ là thi quần bình thường, số lượng có 15 con.
Mọi người đều âm thầm nhẹ nhõm ngoài, sau đó cũng bởi vì cảm giác căng thẳng khó hiểu của chính mình mà cảm thấy xấu hổ.
Trong tình huống này, số phận của 15 Zombie này có thể được tưởng tượng, trực tiếp bị tiểu mập mạp và những người khác phân thây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận