Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 766 - Trừng trị và truy kích

Nghe mọi người thảo luận, Dịch Hồng Lượng đang đi ở phía trước cũng không lên tiếng, mà chỉ im lặng vội vàng đi đường.
Bởi vì hắn biết, phương thức chiến đấu của những cường giả Tố Thể cảnh khác rất có thể không phù hợp với Lâm Tinh Hải ở đây.
Với phong cách một đường xông thẳng tới của đối phương, nói không chừng thật sự có thể vừa xông lên đã chiến đấu với đối phương đến trạng thái gay cấn.
Nghĩ đến đây, tốc độ của hắn không khỏi nhanh hơn mấy phần.
Nhưng đột nhiên, bước chân của mọi người dừng lại, bởi vì động tĩnh chiến đấu ở phía xa đã ngưng lại, không hề có chút âm thanh nào.
Điều này có nghĩa là gì, không cần nói cũng biết.
“Không thể nào! Cuộc chiến kết thúc nhanh như vậy sao?” Một tiểu đội trưởng nuốt nước miếng một cái, có chút khó khăn nói.
“Vậy, thắng bại đã phân rồi, chúng ta còn qua đó sao?” Lại có người lên tiếng dò hỏi.
Mọi người lập tức rơi vào im lặng.
Bây giờ, hoặc là Lâm Tinh Hải thắng, hoặc là ba tên cường giả Tố Thể cảnh cảu đối phương thắng.
Mà Lâm Tinh Hải có khả năng đánh bại ba tên cường giả Tố Thể cảnh trong thời gian ngắn như vậy sao?
Vấn đề này, hầu như không cần suy nghĩ, trong đầu ai cũng đã có câu trả lời.
Theo bọn họ, tám chín mươi phần trăm là Lâm Tinh Hải đã hy sinh.
“Đi thôi! Bất kể như thế nào chúng at cũng cần phải đối mặt với kẻ địch nơi này, chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi. Thay vì chờ chết, còn không bằng chủ động qua đó, có lẽ chuyện cũng không tồi tệ như chúng ta nghĩ.” Dịch Hồng Lượng hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
Sở dĩ hắn nói như vậy là vì hắn đã được chứng kiến tốc độ của Lâm Tinh Hải. Nếu đối phương dám qua đó, vậy nhất định là có lá bài tẩy bảo mệnh gì đó.
Thế nên hắn càng muốn tin, lúc này không có động tĩnh chẳng qua là Lâm Tinh Hải chiến bại đào tẩu, chứ không phải là chết trận.
Những người khác nghe xong cũng không có ý kiến gì, nhanh chóng theo Dịch Hồng Lượng xông về phía trước, tất cả đều mang vẻ mặt thấy chết không sờn.
Nửa phút đồng hồ sau, vẻ mặt thấy chết không sờn của mọi người đã biến thành vẻ kinh ngạc.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy Lâm Tinh Hải đang nghiêng người dựa vào cửa chính của phòng điều khiển trung tâm, xung quanh là những thi thể dày đặc ngã xuống.
Dĩ nhiên điều khiến bọn họ chú ý nhất vẫn là ba thi thể da trắng cách đó không xa. Mặc dù đối phương đã tử vong, nhưng bởi vì mới chết chưa bao lâu, khí tức trên thân thể vẫn có thể cảm giác được một cách mơ hồ.
Trên thi thể có chút uy áp Tố Thể cảnh mờ nhạt, đối với một đám võ giả Huyết Khí cảnh như bọn họ, nó giống như đom đóm trong đêm, khiến không một ai bỏ qua được.
“Đội trưởng Lâm, kẻ địch nơi này ngài cũng đã giải quyết rồi?” Dịch Hồng Lượng nuốt nước miếng một chút, có phần khó khăn hỏi.
“Đây không phải là vấn đề hiển nhiên sao?” Lâm Tinh Hải có chút buồn cười nói một câu.
Mới vừa rồi sau khi giải quyết gã trung niên da trắng kia, hai gã da trắng Tố Thể cảnh sơ kỳ còn dư lại kia khó có thể tạo thành uy hiếp với hắn.
Dù sao với tốc độ đã hoàn toàn đạt tới Thần Ma cảnh của hắn, đối phương chỉ có thể bị đánh một cách bị động.
Huống chi dị năng Tăng Tốc Thời Gian của hắn, tăng tốc không đơn thuần chỉ là tăng tốc độ di động mà tốc độ công kích của hắn cũng có thể tăng lên gấp mười lần.
Trong tình huống này, chỉ cần bị hắn chớp được cơ hội, một chiêu Lôi Bạo mà hắn thi triển ra, đối phương căn bản không thể nào ngăn cản.
Thế nên hai người còn dư lại này cuối cùng cộng lại cũng không sống được quá năm giây, lập tức bị Lâm Tinh Hải đánh chết từng tên một.
Thấy sau câu nói của mình, mọi người lập tức rơi vào trạng thái chấn động, Lâm Tinh Hải tức giận nhắc nhở: “Hệ thống trong phòng điều khiển kia hình như là tự động vận hành, nếu không nhanh một chút, đám thi nhân đám tiếp theo rất nhanh sẽ được thả ra.”
Lúc này, những người còn lại mới như tỉnh mộng, vội vàng liên lạc với binh sĩ am hiểu về máy tính, kêu họ tới đây khống chế nơi này.
Sau đó, dưới sự đồng tâm hiệp lực của mấy cao thủ máy tính, bọn họ chẳng những ngưng lại, không cho những thi nhân kia thức tỉnh, hơn nữa còn thông qua hệ thống điều khiển trung tâm của nơi này để kiểm soát hoàn toàn căn cứ ở ba tầng bên dưới.
Đặc biệt là những robot chiến đấu kia, dưới sự khống chế của bọn họ đã lao nhao trở mặt, bắt đầu công kích những nhân viên võ trang ở đây.
Có thể nói, tình thế ở đây đã được đảo ngược trong chốc lát.
Thấy tình huống như vậy, Lâm Tinh Hải cũng có chút kinh ngạc, có điều rất nhanh hắn đã lộ ra nụ cười tán dương. Như thế này, hắn đã không cần lo lắng về sự an toàn của mọi người ở đây rồi.
“Các ngươi canh giữ ở đây, chờ viện binh tới.” Lâm Tinh Hải nói với Dịch Hồng Lượng đang chỉ huy ở một bên.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, Dịch Hồng Lượng cảm thấy có chút khó hiểu: “Vậy ngài thì sao, đội trưởng Lâm?”
“Ta định đuổi theo tướng quân Khổng Hoa, xem xem hắn có cần hỗ trợ gì không.” Lâm Tinh Hải cũng không giấu giếm, nói thẳng.
Trong nháy mắt, mọi người nghe được lời Lâm Tinh Hải nói, cũng không biết trong lòng nên có cảm giác gì.
-----------------------------
Từ chương nay sẽ do nhóm mới chính thức dịch tiếp - nếu có gì sai sót hoặc khác với 1 vài cái tên địa danh/ cảnh giới so với trước mong các bạn độc giả thông cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận