Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1079 - Sắp xếp (3)

Sắp xếp (3)
Và hắn nhanh chóng biết được mọi chuyện xảy ra ở phòng Nhiệm Vụ. Trong lòng cảm thấy dở khóc dở cười, cùng lúc đó, hắn cũng yên lặng like một cái cho hành động của hai trường học.
Nếu bọn họ không đi hỏi thì hắn cũng không lấy được 65000000 điểm tích luỹ này, mà số điểm này đều là tiền đó!
Lúc này, sau khi Lâm Tinh Hải xuất hiện, các học viên vây quanh bên ngoài càng sôi trào hơn, tất cả mọi người đều gọi tên Lâm Tinh Hải.
Bây giờ, đương nhiên, Lâm Tinh Hải không thể không tỏ vẻ, hắn trực tiếp mở điểm xạ kích ra rồi đứng lên bên trên.
Hắn nhìn thoáng qua đám người đen nghìn nghịt bên dưới và hơi nâng tay lên.
Hiện trường vốn ồn ào lập tức yên tĩnh tới nỗi có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Dù là Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy trong lòng hơi run rẩy khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Điều này đại biểu cho một loại uy vọng, uy vọng không gì sánh kịp. Giây phút này, trái tim yên lặng như giếng cổ của Lâm Tinh Hải cũng có hơi kích động.
Hắn hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi nói: “Ta biết mọi người có rất nhiều điều muốn hỏi, cũng có rất nhiều điều muốn nói. Nhưng điều các ngươi muốn biết nhất, hẳn là học viện Đông Hải chúng ta có đạt được tổng quán quân của giải đấu giữa các trường Đại học không đúng không?”
“Đúng vậy!” Mọi người bên dưới cùng đồng thanh trả lời.
“Rất tốt, tuy ta không dám bảo đảm nhất định có thể dẫn dắt các ngươi đoạt được giải quán quân này. Nhưng ta có thể bảo đảm một chuyện, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó.” Lâm Tinh Hải nói năng đầy khí phách.
“Hay lắm!” Giây phút này, các học viên của học viện Đông Hải cũng tràn đầy sĩ khí.
Càng có người trực tiếp kêu gọi ở bên dưới: “Đội trưởng Lâm, tiếp theo ngươi có sắp xếp gì cứ việc nói, chỉ cần chúng ta có thể làm được, tất nhiên cũng sẽ dốc hết sức ứng phó.”
Lâm Tinh Hải nhìn về phía nơi giọng nói này vang lên, khi nhìn thấy rõ dáng vẻ của người nói chuyện, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bởi vì người mở miệng chính là Thạch An Chí, người đứng thứ mười một trên bảng xếp hạng điểm tích luỹ. Có thể nói, toàn bộ học viện Đông Hải, ngoài Hạng Thiên Hoa, cũng chỉ có hắn có năng lực lọt vào top mười bảng điểm tích luỹ.
Bây giờ, ngay cả Thạch An Chí cũng đã tỏ thái độ, vậy hiển nhiên là ngay cả rất nhiều học viên năm tư đã đạt tới Tố Thể cảnh cũng đã tán thành địa vị lãnh đạo của Lâm Tinh Hải.
“Được, một khi đã như vậy, ta sẽ nói ngắn gọn.”
“Bây giờ, thực lực tổng thể của học viện Đông Hải chúng ta bị tụt lại so với hai trường Đại học khác, đây là sự thật không thể chối cãi. Nhưng thật ra, loại chênh lệch này cũng không lớn. Chỉ cần dùng phương pháp thích hợp, ta tin rằng có thể đền bù chênh lệch này một cách dễ dàng, thậm chí là vượt qua đối phương một cách nhẹ nhàng.”
“Một tiếng sau, mời những đội ngũ bằng lòng nghe theo sự sắp xếp của ta đến khu đất trống phía trước ký túc xá học viện Đông Hải tập hợp.” Lâm Tinh Hải mở miệng.
Tình hình hiện giờ còn tốt hơn suy nghĩ lúc trước của hắn, phỏng chừng đến lúc đó, số người tới ít nhất có thể đạt tới chín mươi phần trăm, tương đương với ít nhất là 6000 người.
So với dự đoán lúc trước, số lượng người nhiều hơn không ít.
Điều quan trọng hơn là, ngay cả đội ngũ đứng đầu như Thạch An Chí cũng bằng lòng tới. Vậy thì dù là trên nhân số hay là lực chiến cao cấp, không thể nghi ngờ đều có thể đi lên một nấc thang.
Dưới tình huống như vậy, chuyện có thể làm sẽ càng nhiều hơn, thậm chí hắn cũng đang lo lắng có nên chơi một ván lớn hay không.
Sau khi Lâm Tinh Hải nói xong, nhóm người bên dưới sôi nổi hưởng ứng.
Còn Thạch An Chí lại mở miệng hỏi lại: “Có cần chúng ta chuẩn bị gì không?”
“Mua sắm đạn dược gì đó đi! Dù sao chuẩn bị sẵn sàng trước trận chiến là được rồi.” Lâm Tinh Hải nói.
Đã nói đến mức này, mọi người cũng không hề hỏi thêm gì nữa, từng người đều nhanh chóng giải tán quay về chuẩn bị.
Lúc này, cuối cùng đoàn xe có thể lái vào trong đại bản doanh quân đội.
Cho đến bây giờ, các thành viên của tiểu đội Tinh Hải mới như tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhìn Lâm Tinh Hải như nhìn thần tiên.
“Đại ca, vậy rốt cuộc tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?” Lúc này, sau khi lấy lại tinh thần, Tiểu Bàn Tử như tiêm máu gà hỏi.
Hắn có một loại dự cảm, rất có thể Lâm Tinh Hải muốn làm chuyện lớn.
“Thế này đi, mọi người quay về nghỉ ngơi nửa tiếng trước, ngươi làm công tác hậu cần thật tốt, chuẩn bị sẵn những thứ cần chuẩn bị đi. Mặt khác, mời Quan An nửa tiếng sau tới chỗ ở của ta.” Lâm Tinh Hải an bài.
“Quan An?” Đầu tiên là Tiểu Bàn Tử cảm thấy hơi mê mang, nhưng hắn nhanh chóng nhớ ra người đó là ai.
Ngày hôm qua, khi nhóm sinh viên năm nhất bọn họ vừa tới đại bản doanh quân đội. Ban đầu bọn họ còn không thể lập tức nhận nhiệm vụ cấp 2.
Vẫn là vì Quan An và Thôi Minh xảy ra tranh chấp với Đại học Thủ Đô đưa ra lời cảnh tỉnh cho Lâm Tinh Hải, làm hắn có cơ hội thể hiện thực lực của mình.
Sau đó, khi bọn họ chấp hành xong nhiệm vụ thứ nhất lại gặp Quan An, hắn còn thuận tay giải quyết giúp bọn họ một con Cánh tay khổng lồ.
Còn về phía sau, Quan An đưa ra một phương pháp cộng thắng với Lâm Tinh Hải, cụ thể là gì, lúc đó Tiểu Bàn Tử không tìm hiểu.
Nhưng bây giờ Lâm Tinh Hải lại mời đối phương tới đây, hiển nhiên là có liên quan tới phương pháp trước đó đối phương nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận